Danh sách chương

Tại sao là mình chứ?

Đây là lời trong lòng Giang Minh Hàn đau lòng kêu gào!

Giang Minh Hàn đáng thương, nhìn mấy thứ Lưu Tinh Trì đã rửa sạch chờ cắt, Giang Minh Hàn khóc không ra nước mắt!

“Đại ca, em không biết làm!”

“Vậy bắt đầu học từ hôm nay, chị dâu cậu nấu ăn rất tốt, cậu cùng cô ấy học một ít đi!”

“Em là một người đàn ông, học nấu cơm làm gì?”

“Sau này dỗ vợ sẽ nấu, nếu em độc thân, anh làm đại ca cũng mất mặt? Lão Tứ a! Anh nhớ cậu từng nói, mặt mũi đại ca còn quan trọng hơn mạng cậu, đời này cậu kiên quyết giữ mặt mũi cho đại ca đúng không?”

Giang Minh Hàn tủi thân gật đầu. 

“Cái này thì đúng rồi! Nhanh làm đi! Luyện tài nấu nướng giỏi đi mà tìm vợ, cậu không tìm được vợ, người đại ca này rất mất mặt!”

Giang Minh Hàn: “…”

Lưu Tinh Trì: “…”

Cố Vân Tịch: “…”

Ánh mắt Giang Minh Hàn xoay chuyển: “Đại ca, năm anh em chúng ta, trừ anh có chị dâu, còn lại đều là cẩu độc thân, ở đây vừa vặn có bốn củ hành, em, tiểu Ngũ, còn có Nhị ca, Tam ca, mỗi người một củ, thế nào?”

“Mình cậu làm hết đi!” Lục Hạo Đình nói.

“Tại sao vậy?”

“Tiểu Ngũ biết nấu cơm, những đồ ăn này đều là cậu ta chuẩn bị, rất thuần thục nha!”

Lưu Tinh Trì: “…”

Giang Minh Hàn: “…”

“Về phần hai người ngoài kia, không cần nghĩ, độc thân vạn năm không cần phải để ý đến bọn họ!”

Giang Minh Hàn: “…”

Cuối cùng, sự chống đối của Giang Minh Hàn không có hiệu quả, bị Lục Hạo Đình đuổi ra một góc bếp, mắt rưng rưng nước cắt hành!

“Qua một bên đi, đừng đụng chị dâu cậu!”

Giang Minh Hàn: “…”

Cố Vân Tịch nấu ăn rất ngon, tất cả đồ ăn nấu ra, mọi người đều thích. 

Lục Hạo Đình và Lưu Tinh Trì vẫn ở trong bếp phụ, rửa rau, thái thịt, mấy việc này không cần cô động tay, cô chỉ phụ trách nấu thức ăn là được. 

Bị Lục Hạo Đình chê dao cũng không cầm được, lỡ ngày nào đó gặp kẻ địch, anh ta cầm đao có phải sẽ làm mình bị thương hay không?

Cố Vân Tịch thật sự cạn lời!

Nấu ăn thôi, Lục Hạo Đình cũng có thể đem món ăn thành kẻ địch, giáo dục Giang Minh Hàn, anh Hạo Đình thật tài tình!

Một bàn thức ăn phong phú được làm xong, bưng lên bàn, Diệp Phồn nhìn tất cả, cười!

“Tài nấu nướng này, đúng là tuyệt vời, khó trách gần đây đại ca béo hơn rồi!”

Lục Hạo Đình: “…”

Anh chỗ nào béo lên rồi?

“Anh rèn luyện ở bộ đội, toàn bắp thịt!”

Cố Vân Tịch: “…”

Diệp Phồn nhìn Lục Hạo Đình, không tiếp tục nói nữa.

Anh ta hướng về Cố Vân Tịch nói: “Chị dâu, chị còn rượu vang không? Lát nữa bán cho em một ít đi!”

Cố Vân Tịch nhướn mày: “Anh muốn mua rượu vang của tôi thì gọi chị dâu! Anh nói tôi có nên vì tiếng chị dâu này bán rẻ cho anh một chút không?”

Ánh mắt Diệp Phồn sáng lên: “Đương nhiên muốn,! Chị dâu, chị là đại tẩu, làm gì cũng nên chiếu cố mấy anh em bọn em một chút chứ nhỉ?”

Cố Vân Tịch: “…”

Con mẹ nó! Diệp Phồn, anh có biết xấu hổ hay không?

Lúc này, chuông cửa vang lên!

Ánh mắt Cố Vân Tịch sáng lên: “Chắc Tiểu Đường đến rồi!”

Lưu Tinh trì đi mở cửa, quả nhiên là Lục Hạo Đường đến!

Vừa vào cửa đã thấy một bàn thức ăn, mùi thơm xông vào mũi, cậu ta lập tức kích động!

“Oa, đây nhất định là tay nghề của chị dâu, thơm quá!”

Thấy Cố Vân Tịch, trong mắt Lục Hạo Đường lập tức nặn ra một chút nước: “Hu hu hu chị dâu, công việc quá mệt! Quá mệt rồi! Chị nhìn em gầy đi rồi này, xin ôm một cái! Cần an ủi!”

Lục Hạo Đường nhảy nhót hướng Cố Vân Tịch nhào đến.

Lục Hạo Đình nhanh tay lẹ mắt đưa tay ra, xách cậu ta qua một bên: “Để anh xem, chỗ nào gầy rồi?”

Dám nhào đến vợ anh, không muốn sống rồi sao?”

Cố Vân Tịch rất thương Tiểu Đường, như đem đứa nhỏ này thành con trai mà đau lòng!

Lâu rồi không thấy cậu ta, vừa nhìn thấy gương mặt tiểu hồ ly đáng yêu kia, lòng cô lập tức mềm nhũn!

Cô vội vàng đi qua, trái nhìn một cái, phải nhìn một cái: “Để chị xem xem, quả nhiên gầy đi trông thấy, tiểu Đường a! Nếu không đừng về vội, ở lại đây với chị dâu, chị dâu bồi bổ cho em, nuôi cho béo một chút rồi về được không?”

Lục Hạo Đường lập tức cảm động rưng rưng nước mắt: “Chị dâu, chị đối với em thật tốt.”

Nói xong lại muốn bổ nhào qua, lại bị Lục Hạo Đình xách qua một bên!

Lục Hạo Đường đói, nhanh đi rửa tay ăn cơm.

Diệp Phồn vội vàng nói: “Chị dâu, vừa này chúng ta còn chưa nói xong đâu? Chị nói sẽ giảm giá cho em, đừng đổi ý nha, chị có bao nhiêu? Giảm cho em bao nhiêu?”

Lục Hạo Đường rửa tay xong đi ra: “Bao nhiêu cái gì? Giảm giá cái gì?”

Cố Vân Tịch cười đầy từ ái: “Là rượu vang do chị làm! Trước cậu uống rồi đó! Tam ca cậu muốn mua về đem tặng!”

Nói đến loại rượu vang kia, ánh mắt Lục Hạo Đường sáng lên!

“Lần trước trong bộ đội, là loại chị dâu cho em uống kia sao? Ai nha, mùi vị kia quá tuyệt, con đến bây giờ em chưa từng uống loại rượu vang nào ngon như vậy!”

Cố Vân Tịch lập tức cười đến híp cả mắt: “Em thích là tốt, chị dâu còn nhiều lắm! Chờ lát nữa cho em mang mấy thùng về, từ từ uống!”

“Được ạ, được ạ!”

Diệp Phồn: “…”

Vì cái lông gì là có khác biệt lớn như vậy?

“Không… không phải… chị dâu, chị cũng cho tiểu đường rồi, vậy cũng cho em chút đi!”

Cố Vân Tịch nhìn về phía Diệp Phồn, biểu cảm lập tức thay đổi: “Anh lớn như vậy rồi, còn muốn tranh giành với Tiểu Đường sao?”

“Muốn cũng được, dùng tiền của mình mua, dù sao anh cũng có tiền, không giống tiểu Đường, mới lập nghiệp, khó khăn chết!”

Diệp Phồn: “…”

Bắt nạt người quá đáng!

Diệp Phồn vô tội nhìn về phía đại ca nhà mình, hy vọng đại ca có thể nói một lời công bằng, chúng ta là anh em!

Mọi người đều là anh em!

Lục Hạo Đình đến mí mắt cũng không nâng liền biết Diệp Phồn đang nhìn anh.

“Nghe chị dâu chú, phải biết yêu em trai!”

Diệp Phồn: “…”

Lục Hạo Đường cực kỳ đắc ý, chạy đến bên bàn ngồi xuống, bắt đầu ăn cơm.

Cố Vân Tịch không ngừng gắp thức ăn cho cậu ta, chăm sóc vô cùng chu đáo!

“Chị dâu, chị thật tốt!”

“Ngoan, em đáng yêu như vậy, đương nhiên chị dâu tốt với em rồi!”

Lục Hạo Đường cười híp cả mắt: “Chị dâu, sau này chắc chắn em càng đáng yêu!”

“Chị dâu cũng ngày càng đối tốt với em!”

Mọi người: “…”

Nhìn mặt Lục Hạo Đường đầy đắc ý, mọi người cảm giác không biết nói gì!

Lục Hạo Đường, cậu là con trai, khoe khoang như vậy tốt hả?

Thật mất mặt!

Diệp Phồn không từ bỏ: “Chị dâu vừa rồi chị nói xong rồi, giảm giá cho em một chút mà, chị nói bao nhiêu tiền một chai?”

Hết Chương 294: Độc thân vạn năm!.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page