Danh sách chương

Theo sau đó là tiếng mắng chửi của An Thế Lâm và Chu Mẫn, nhưng trong phòng không có phản ứng.

An Thế Lâm và Chu Mẫn mắng đủ rồi, hai người mới đi vào phòng An Vân Tuyết. 

So sánh với đứa con trai An Thừa Nghiệp này, hai vợ chồng quan tâm nhất là An Vân Tuyết. Đứa con trai Thừa Nghiệp kia, hai vợ chồng cũng đã từng ký thác hy vọng thừa kế sản nghiệp!

Như vậy, hai người đã trông đợi vào đứa bé này bao nhiêu. 

An Thế Lâm, ông ta vẫn luôn trọng nam khinh nữ, năm đó An Thừa Nghiệp ra đời, ông ta vô cùng vui vẻ, sau đó vì công ty của Vương lão gia tử, ông ta mới chọn cưới Vương Thục Trinh. 

Vương Thục Trinh trời sinh mạnh mẽ, luôn mang dáng vẻ đại tiểu thư cao cao tại thượng, ông ta không thích, ông ta thích Chu Mẫn ôn nhu dịu dàng, ngọt ngào động lòng người hơn!

Sau đó Vương Thục Trinh sinh con gái, An Thế Lâm càng không thích!

Cho nên nhiều năm như vậy, ông ta không cắt đứt với Chu Mẫn. Thậm chí, sau khi sinh An Thừa Nghiệp còn sinh tiếp, bởi vì Chu Mẫn sinh cho ông ta đứa con trai An Thừa Nghiệp này. 

Đáng tiếc, sau này đứa trẻ dần lớn lên, ông ta tiếp quản công ty Vương gia, sau đó ly hôn với Vương Thục Trinh, con trai càng ngày càng khiến ông ta thất vọng, con gái càng ngày càng hiểu chuyện, càng khôn khéo!

Sau khi lớn lên, An Vân Tuyết càng ngày càng thân với Tần Hiên, lúc ấy An Thế Lâm rất kích động!

Con gái ông ta có thể trở thành bạn với con trai Chủ tịch tỉnh, điều này là vinh dự quá lớn đối với An Thế Lâm!

An Thế Lâm càng ngày càng thương yên đứa con gái này, vì đứa con gái này khiến ông ta nở mặt nở mày!

Sau đó An Vân Tuyết và Tần Hiên yêu đương, sau đó đính hôn, ông ta vui sắp điên lên!

Với việc An Vân Tuyết yêu sớm, An Thế Lâm chưa từng nghĩ có gì không đúng, ông ta cảm thấy đứa con gái này có bản lĩnh, đứa con gái này mới là hy vọng của ông ta. 

Hy vọng vượt qua Diêu gia, xưng bá Giang Châu. 

Cho nên dần dần, tất cả sự chú ý của An Thế Lâm và Chu Mẫn đều tập trụng vào An Vân Tuyết. Không biết từ lúc này họ chỉ có mắng chửi và bất mãn đối với đứa con trai An Thừa Nghiệp!

An Thế Lâm và Chu Mẫn đến bên cạnh An Vân Tuyết, nhìn khắp phòng bừa bộn, nhìn An Vân Tuyết ngồi co ro ở một góc, hai tay ôm gối, người run run khóc tỉ tê, lòng bọn họ đau như đao cắt!

Chu Mẫn nói: “Tiểu Tuyết, đừng khóc nữa được không? Con mới là tiểu công chúa An gia chúng ta, con muốn cái gì ba mẹ cũng sẽ lấy cho con, Tiểu Tuyết, con yên tâm, hôm nay do công ty gặp khó khăn cho nên mới để cho Cố Vân Tịch đắc ý, chờ chuyện này giải quyết xong, không phải công ty đều do ba con định đoạt sao?”

“Đúng đúng đúng!” An Thế Lâm vội vàng tiếp lời: “Con gái ngoan, mẹ con nói đúng, con nghĩ xem! Ba mới là chủ tịch tập đoàn An thị, toàn bộ An thị đều là nhà của chúng ta, còn không phải con muốn thế nào thì thế đó sao? Hiện tại công ty gặp phải khó khăn, ba tạm thời lợi dụng Cố Vân Tịch giải quyết mà thôi, con yên tâm, tương lai mặc kệ con muốn tài nguyên nào, ba đều lấy cho con.”

“Coi như Cố Vân Tịch nhận được tài nguyên, bà cũng lấy tất cả về cho con, có được không?”

An Vân Tuyết ngẩng đầu, mặt mũi đầy nước mắt, vô cùng đáng thương nhìn An Thế Lâm: “Ba, có phải con rất vô dụng hay không? Có phải rất ngu ngốc không? Con… ngay cả một nửa chị cũng không bằng, năm đó dì Vương đem chị ấy đi, còn ở nông thôn, chị cũng có thể thông minh như vậy, ba nói, nếu như năm đó dì Vương không rời đi, vậy chị càng thông minh, càng giỏi hơn có phải không?”

Vừa nhắc đến người đàn bà Vương Thục Trinh này, An Thế Lâm lập tức giận dữ: “Đừng nhắc đến người đàn bà đó, tiểu Tuyết, Cố Vân Tịch đó không thông minh, đó gọi là tâm cơ thâm trầm, nha đầu kia cùng mẹ của nó không phải thứ gì tốt, con không cần so với nó!”

“Còn nhỏ mà bụng đầy tính toán, tranh cường háo thắng, sao nó có thể so với con? Con là niềm kiêu ngạo của ba, con là con dâu tương lai của Tần gia, tiểu Tuyết, con đừng bị Cố Vân Tịch lừa!”

Chú thích: Tranh cường: đây là nói hai lực lượng giành giật nhau quyền lợi, đọ sức với nhau để phân thắng bại.

An Vân Tuyết cố nén nước mắt: “Nhưng… hôm nay, mọi người ở công ty đã nói, phải đem hết tất cả tài nguyên của con cho Cố Vân Tịch, để con ở nhà, hu hu hu… ba, con… từ nhỏ con đã là minh tinh, từ nhỏ con đã muốn giúp ba, khiến ba tự hào, lúc ấy Tần Hiên cũng nói, con nổi tiếng như vậy, khiến anh ấy cũng có thể diện, nhưng hôm nay, Cố Vân Tịch lại nói như vậy, ba… con… con… hu hu hu…”

An Thế Lâm đau lòng ôm An Vân Tuyết vào ngực: “Ngoan! Tiểu Tuyết, con không sai, An Nghệ là nhà của chúng ta, con muốn cái gì cũng được.”

“Nếu con không có thân phận con dâu Tần gia này, không biết An Nghệ bây giờ thế nào nữa? Yên tâm, tiểu tuyết, con muốn cái gì, ba nhất định lấy cho con!”

“Ba biết con muốn lấy được vai phim đặc công có đúng không? Con chờ xem, Tiểu Tuyết, mặt ngoài nói cho Cố Vân Tịch, kỳ thật, làm sao ba có thể khiến cô ta nổi tiếng chứ? Ngoan, đừng khóc, ba sẽ làm chủ cho con!”

Ánh mắt An Vân Tuyết sáng lên: “Thật sao?”

“Đương nhiên là thật!”

An Vân Tuyết kích động bổ nhào vào ngực An Thế Lâm: “Ba, con biết ba hiểu con nhất mà!”

Lúc An Vân Tuyết còn đối phó Cố Vân Tịch, đang ở trước mặt An Thế Lâm giả vờ nũng nịu, An Hiên lại đang nghĩ cách hẹn hò với Diêu Mộng Kỳ.

Một nhà hàng rất lãng mạn, Tần Hiên đặc biệt mời Diêu Mộng Kỳ ăn, nói chuyện muốn nhờ cô hỗ trợ, gần đây anh ta và anh trai Tần Mạc có chút hiểu lầm, xem có có thể giải thích giùm hay không!

Diêu Mộng Kỳ nghe đến đây, sửng sốt!

Nhờ cô giải thích giùm sao?

Sao cô có thể hòa giải?

Phan Chỉ Quân ở bên cạnh rất khôn khéo, thay Diêu Mộng Kỳ đồng ý lời mời này.

Bà ta để Diêu Mộng Kỳ ăn mặc đẹp, rồi mới để Diêu Mộng Lỳ đi.

Diêu Mộng Kỳ cau mày, nhưng nhớ đến lời mẹ đã nói, cuối cùng Tần Hiên là người thừa kế Tần gia, liền đi!

Với tình cảnh của cô và mẹ cô ở Diêu gia, quả thật không nên đắc tội Tần Hiên, 

Diêu Mộng Kỳ đến, lúc đó Tần Hiên đang chờ!

Trong phòng được trang trí tao nhã, Tần Hiên rất ga lăng lễ phép mời Diêu Mộng Kỳ vào ngồi. 

Anh ta rót cho cô một ly rượu vang, cười nói: “Thế nào? Có thích không?”

Diêu Mộng Kỳ nhìn, cười nói: “Sao cậu lại mời tôi ăn ở nơi này vậy?”

Tần Hiên cười: “Mời một cô gái ăn cơm, được nhiên phải ở nơi như vậy, không phải con gái đều thích lãng mạn sao? Nhất là mời cô gái thân phận cao quý, em càng phải dụng tâm!”

Hết Chương 288: Có hẹn với Diêu Mộng Kỳ.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page