Danh sách chương

“Cậu ta thật sự đi tìm anh sao?” Diệp Phồn có chút không nói nên lời: “Vừa rồi em có nói chuyện với tiểu Tứ, nên có biết chuyện này, cậu ta biết anh đem tài nguyên dẫn đến Giang Châu, hơn nữa còn cho Cố Vân Tịch, nên rất tức giận!”

“Anh nói với cậu ta vài câu, quan hệ anh với cậu ta em cũng biết, cuối cùng không nói được!”

“Đối phương là một diễn viên nhỏ, một công ty tuyến hai ở đế đô, mới thành lập được mấy năm nhưng không tiếng tăm, dáng vẻ xinh đẹp, thân hình nóng bỏng, lần này vì cướp tài nguyên này nên mới giao dịch với Đường Lạc, còn qua lại với con trai trưởng bên truyền thông Quang Diệu, cô ta đều bò lên giường hai người này… Ầm!”

Trong điện thoại vang lên tiếng vang lớn, sau đó máy bận!

Diệp Phồn nhìn điện thoại, khóe miệng lạnh lùng móc lên, ném điện thoại sang một bên!

Bên kia, sau khi Lục Hạo Đình nghe xong, cơn giận đột nhiên bùng nổ, anh đột nhiên đập điện thoại, vừa rồi còn cùng Cố Vân Tịch tình nồng mật ý, giờ lại âm trầm nhỏ ra nước!

Cố Vân Tịch nhìn anh tức giận đến gân xanh nổi đầy đầu, cô vội vàng kéo anh một cái: “Anh Hạo Đình!”

Lục Hạo Đình trầm mặt, không lên tiếng. 

Cố Vân Tịch nhìn chiếc điện thoại bị anh ném chia năm xẻ bảy trên đất kia, nói với anh: “Đừng tức giận, anh ta đối với em có thành kiến không phải ngày một ngày hai, anh Hạo Đình, anh có thể bảo vệ em như vậy, em cũng đã rất vui rồi!”

Lục Hạo Đình quay đầu nhìn cô một cái, thở dài: “Dọa em rồi sao?”

Cố Vân Tịch mỉm cười: “Chút chuyện này làm sao dọa em sợ được, vậy há chẳng phải gan em quá nhỏ sao?”

Cô ôm cánh tay anh, tựa đầu lên vai anh: “Anh Hạo Đình, thật ra thì em không liên quan gì đến bọn họ, em không quan tâm họ nói gì về em, em chỉ có anh!”

Lục Hạo Đình nắm tay cô trong tay mình: “Thật ra, anh không chỉ tức giận cậu ta coi thường em, cậu ta không có lương tâm, hơn nữa, còn là bùn nhão không thể trát tường!”

Ánh mắt Cố Vân Tịch lóe lên một tia u quang, không nói gì nữa. 

Điện thoại Cố Vân Tịch reo lên, cô nhìn một cái: “Là Diệp Phồn!”

Cố Vân Tịch cầm lên: “A Lô!”

“Vân Tịch, Đại ca có ở bên cạnh cô không?”

Cố Vân Tịch liếc nhìn Lục Hạo Đình: “ừ!”

“Cô đưa điện thoại cho anh ta, tôi có chuyện muốn nói với anh ấy.”

Cố Vân Tịch đưa điện thoại cho Lục Hạo Đình, Lục Hạo Đình nhận lấy: “Chuyện gì?”

Diệp Phồn nói: “Anh đừng tức giận, dù sao cậu ta cũng không…”

Nhớ đến tên đó, tim Diệp Phồn cũng đau, anh ta đặt công việc trong tay mình xuống, đứng dậy đi đến cửa sổ lớn sát đất: “Dù sao cậu ta cũng không phải Đường Dục!”

Lục Hạo Đình nhắm mắt lại!

Mỗi khi nhớ đến người này, lòng lại đau. 

“Anh đã đồng ý với anh ấy phải chăm sóc người nhà anh ấy!”

Diệp Phồn cười: “Em cũng vậy, cho nên, khi chuyện xảy ra tôi cũng không từ bỏ anh em Đường Lạc này!”

Lục Hạo Đình vội nói: “Diệp Phồn, nếu em không bỏ được, vậy thì thế…”

Diệp Phồn cười, có chút buồn bã: “Năm đó chuyện xảy ra, không tìm về được, anh ấy cũng không trở về nữa, nếu anh ấy trở về, làm sao em có thể đối mặt với Đường Dục?”

Lục Hạo Đình trầm mặc, cho đến khi cúp điện thoại, anh không nói gì nữa!

Lục Hạo Đình quay đầu, ôm Cố Vân Tịch, ánh mắt trống rỗng, chậm rãi nói: “Anh từng có một người anh trai rất tốt, anh ấy là anh cả của bọn anh, lớn tuổi hơn bọn anh!”

“Anh ấy rất xuất sắc, rất tốt, trong đại viện là hình mẫu của bọn anh!”

“Mặc dù anh ấy sinh ra không cao, nhưng khí chất của anh ấy cao hơn người khác, đối với những người có xuất thân thế gia bọn anh rất tốt, anh ấy chưa bao giờ tự ti!”

“Rất rộng lượng, rất dễ gần, tất cả bọn anh đều thích anh ấy, đi theo sau anh ấy gọi đại ca… Nhưng sau đó, anh ấy… chết rồi!”

“Chết… rất thảm, rất anh dũng, thậm chí anh không thể tìm được thi thể.”

“Khi anh an toàn, anh và Diệp Phồn quay lại tìm anh ấy, cơ thể của anh ấy đã bị những con thú hoang trên núi xé nát… Chỉ còn lại chút xương!”

Lục Hạo Đình siết chặt tay, ôm Cố Vân Tịch thật chặt: “Vân Tịch, em biết không? Anh vĩnh viễn sẽ không quên, một người sống sờ sờ lại biến thành mấy cái xương kia, anh chạm vào xương, xương đó vẫn còn ấm!”

“Anh Hạo Đình, đừng nói vậy!”

Cảm thấy cơ thể anh run rẩy, cô chỉ có thể ôm chặt anh, an ủi anh!

Người đó, ở kiếp trước cô có nghe nói đến, tên là Đường Dục!

Anh ấy là người rất tốt, anh ấy có quan hệ rất tốt với Lục Hạo Đình và Diệp Phồn, nhưng thật không may, sau đó anh ấy đã chết!

Tổ tiên Đường gia là một gia tộc nổi tiếng, ông Đường cũng không tệ, nhưng ba Đường Dục rất ăn chơi, Đường Dục là hậu duệ kiệt xuất nhất của Đường gia, ban đầu Đường gia có hy vọng được hồi sinh!

Còn Đường Lạc là con riêng của Đường gia, trước khi Đường Dục chết, anh ấy đã yêu cầu Diệp Phồn đi theo Lục Hạo Đình để chăm sóc Đường gia, dẫn theo Đường Lạc còn nhỏ. 

Vì chính anh ấy biết, anh ấy chết rồi, Đường gia sẽ xuống dốc!

Đó là vết thương đọng lại trong tim anh một thời gian dài, Lục Hạo Đình buồn một lúc, sau đó anh bình tĩnh lại. 

Đó là vết thương thời niên thiếu, đã trôi qua nhiều năm rồi, bây giờ mỗi lần nghĩ về nó, trái tim anh lại đau rất lâu!

Anh nắm lấy tay Cố Vân Tịch: “Thức ăn cũng sắp nguội rồi! Chúng ta ăn cơm trước!”

An Vân Tuyết bị Cố Vân Tịch kích thích, lập tức chạy đến phòng làm việc của An Thế lâm.

“Ba!”

“Tiểu Tuyết! Sao con đến đây?”

Nước mắt An vân Tuyết chảy xuống. 

An Thế Lâm lo lắng, “Có chuyện gì vậy? Ai bắt nạt con sao? Có phải bên đoàn phim có người bắt nạt con?”

Nước mắt An Vân Tuyết rơi: “Ba, bọn họ bắt nạt con! Tất cả đều bắt nạt con! Con bị dày vò đến bệnh mấy lần, còn mắng con, con không chịu nổi nữa! Hu hu hu…”

An Thế lâm đau lòng, vội vàng đi tới an ủi: “Con gái ngoan! Tiểu thuyết đừng khóc, ba giúp con nghĩ cách được không?”

An Vân Tuyết nhìn An Thế Lâm: “Ba, gần đây loạt phim đặc công đang tìm nữ diễn viên ở Giang Châu sao?”

An Thế Lâm ngạc nhiên: “Con cũng nghe nói sao? Là thật! Tiểu Tuyết, lần này là cơ hội tốt, An Nghệ nhất định sẽ dành được, con nói với Tần Hiên một tiếng để nó giúp An gia một tay!”

Sắc mặt An Vân Tuyết thống khổ: “Gần đây anh Tần Hiên bị Tần Mạc làm phiền, anh ấy bận đến mức không thể chăm sóc con, ba, đều do chị chữa bệnh cho Tần Mạc, khiến Tần Mạc gây chuyện cho anh Tần Hiên?

“Ba, vai diễn phim đặc công lần này nhất định không thể để cho chị quay được không?”

Hết Chương 270: Cậu ta không phải Đường Dục!.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page