Danh sách chương

Hiện tại, thứ mà anh ta và Tần Mạc chênh lệch chính là Diêu gia!

Nếu như Diêu gia không ủng hộ Tần Mạc nữa hoặc giả như ủng hộ anh ta, như vậy sẽ giải quyết định cảnh khó khăn hiện tại!

Nếu anh ta cưới Diêu Mộng Kỳ, vậy vị Diêu lão gia tử kia ủng hộ cháu ngoại hay ủng hộ cháu gái ruột?

Hay nói là bây giờ gia chủ Diêu gia Diêu Văn Hoa ủng hộ con gái hay em gái? Hay là ủng hộ con gái ruột đây?”

Ha ha!

Khoảng thời gian này, An Nghệ bị toàn bộ giới giải trí bị công kích!

An Vân Tuyết lấy giọng chủ nhân đi khoe khoang khắp nơi, đến bây giờ cũng không biết thu liễm, cô ta làm tiểu công chúa quen rồi, trong giới ai từng tiếp xúc với cô ta cũng biết, cô ta là con gái An gia!

Bây giờ An Vân Tuyết gặp chuyện, những người rảnh rỗi nhàm chán đều đạp một cước!

Có Chu Dương đằng sau, Lâm Thâm hỗ trợ, cuộc sống gần đây của An Nghệ không dễ chịu. 

Chu Dương đọc tin tức, nhướn mày, ha ha! Lão tử làm trong giới giải trí lâu đến vậy rồi, là đạo diễn cao cấp trong giới, xử lý một tiểu minh tinh như cô, vẫn làm được.

Nhất là, tôi còn có lão đại trợ uy, ha ha ha ha!

Lại qua một tuần, tin tức loạt phim đặc công của Phong Thành muốn tìm một nữ diễn viên trong nước rốt cuộc cũng đến Giang Châu.

Loại tài nguyên quốc tế này, các công ty lớn đều muốn tranh giành, bao gồm… cả An nghệ!

Cơ hội này đối với An Nghệ mà nói, quả thực là chiếc bánh từ trên trời rơi xuống!

Vì người ta vốn muốn tìm các công ty lớn ở đế đô để hợp tác, dù sao ở trong nước, ngành truyền thông phát triển tốt nhất vẫn là đế đô. 

Đáng tiếc, bọn họ không đàm phán với mấy công ty lớn ở đế đô bên kia, không phải nơi này có vấn đề, mà chính là chỗ đó có vấn đề, còn có diễn viên của một số công ty không phù hợp. 

Một số công ty nhỏ, bọn họ lại coi thường, không còn cách nào bọn họ chỉ có thể đến Giang Châu tìm.

Đây không phải chỉ là vấn đề của các nữ diễn viên, nhiều chương trình quảng bá tiếp theo của họ phải hợp tác với các công ty giải trí trong nước, vì vậy, chỉ cần bọn họ kết nối được, sau đó sẽ có thể nói đến hợp tác.

Gần đây bầu không khí của An Nghệ rất tệ, toàn bộ công ty làm việc trong tiếng chê cười của mọi người, lúc trước An Nghệ ỷ vào An Vân Tuyết là con dâu tương lai của Tần gia, điều này đáng tự hào đến mức nào?

Kết quả thì sao?

Bây giờ An Vân Tuyết đang gặp chuyện, Tần gia không quan tâm, bệnh tình của Tần Mạc thuyên giảm, mọi người đều nghe nói chuyện này!

Con trai trưởng khỏi bệnh rồi, làm gì đến lượt con riêng?

Nghe nói gần đây Chủ tịch tỉnh rất vui vì bệnh Tần Mạc chuyển biến tốt!

Sau nhiều năm, đây là lần đầu tiên Tần Hiên bị đối xử như thế này, An gia cũng là lần đầu tiên bị anh ta đối xử như thế này kể từ khi đính hôn với Tần Hiên. 

Trước đây, An Thế Lâm luôn cảm thấy An gia sẽ sớm thay thế Diêu gia, trở thành gia tộc giàu nhất Giang Châu, thống trị toàn bộ Giang Châu, nhưng bây giờ, thực tế đã giáng cho ông ta một cú vào đầu!

Cho nên, cơ hội hợp tác quốc tế này, An Nghệ phải có được. 

An Vân Tuyết về công ty, chưa kịp nghỉ ngơi, đã gặp ngay Cố Vân Tịch.

Thấy Cố Vân Tịch, ánh mắt An Vân Tuyết sắp phun lửa!

Gần đây trong đoàn phim, những người đó luôn nói cô ta không bằng Cố Vân Tịch, cho nên lúc này An Vân Tuyết bị kích thích, hận không thể ăn tươi nuốt sống Cố Vân Tịch!

Cố Vân Tịch thấy dáng vẻ của cô ta, khẽ mỉm cười!

Cô nhất định là hận tôi lắm đúng không?

Ha ha ha, tất cả những chuyện kia ở đoàn phim, mọi người đều biết hết! Là cô muốn đạo diễn Chu Dương để những người đó nói như vậy, ha ha ha!

Cố Vân Tịch ăn mặc gọn gàng xinh đẹp, ngăn cản An Vân Tuyết, mặt đầy đắc ý: “Ai u! Em gái ngoan của chị, sao em lại về rồi? Không phải em đang quay “Thịnh Thế Vương Phi” sao?”

“Đó là bộ phim đầu tư lớn nhất trong nước nha! Là phim của đạo diễn Chu Dương nha! Em rất nhanh sẽ nổi tiếng rồi! Sắp trở thành ngôi sao hàng đầu rồi! Vui không?”

“A! ôi! Chị quên mất, đây là vai diễn mà ban đầu em bắt công ty trả 150 triệu tiền vi phạm hợp đồng mà giành được nhân vật này! Còn không tiếc bỏ ra 500 triệu thu mua phòng làm việc rỗng kia của chị, bây giờ chị có tiền rồi! Thật sự… thật sự cảm tạ em nha!”

An Vân Tuyết đang ôm một bụng lửa giận, bây giờ lại bị Cố Vân Tịch nói khích, càng không kiềm chế được cơn tức!

“Cố Vân Tịch…” An Vân Tuyết hét chói tai.

“Haiz…” Cố Vân Tịch kéo dài giọng: “Chị đây chị đây! Em gái, em đừng kích động như vậy, có phải đang vui thay chị không? Lần trước nhường nhân vật “Thịnh Thế Vương Phi” cho em, ba và hội đồng giám đốc đã đồng ý trước mặt chị, có tài nguyên tốt nhất định phải chọ chị chọn trước a!”

“An Nghệ đang cật lực tranh giành đó! Tài nguyên này nhất định là của chị rồi ha ha ha! Chị muốn trở thành đại minh tinh quốc tế ha ha ha, chị cũng vui muốn chết đây!”

An Vân Tuyết sửng sốt: “Phim đặc vụ sao?”

Cố Vân Tịch cười nói: “Đúng vậy! Là phần thứ 3 của phim đặc vụ, “Đặc Công Trở Lại”. Họ muốn tìm một nữ diễn viên ở Giang Châu thâm gia để tăng lưu lượng phòng vé trong nước. Đó là tài nguyên quốc tế a! Một khi chị hoàn thành, nhất định sẽ nổi tiếng.”

“Đến lúc đó, coi như đã bước một chân vào thị trường quốc tế rồi, chị xinh đẹp, còn trẻ, sau này chị sẽ trở thành ngôi sao hàng đầu quốc tế khi mới đôi mươi. Đến lúc đó, chị sẽ nổi tiếng, thống trị ngành công nghiệp giải trí trong nước, không ngôi sao nữ nào có thể so sánh với tôi, ha ha ha!”

Nhìn dáng vẻ đắc ý kia của Cố Vân Tịch, An Vân Tuyết tức giận, nghiến răng nghiến lợi nói: “Chị… chị..  đừng hòng!”

Gào xong, cô ta chạy thẳng về hướng văn phòng An Thế Lâm. 

Cố Vân Tịch nhìn bóng lưng An Vân Tuyết: “Ha ha ha…”

Lâm Thâm từ bên cạnh bước ra, bất lực nhìn Cố Vân Tịch!

Cố Vân Tịch: “..”

Hết Chương 267: Tôi muốn thành đại minh tinh quốc tế.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page