Danh sách chương

Hơn nữa anh ta nhìn cô gái này, ánh mắt có chút không đúng lắm, một cô gái nhỏ đơn thuần như vậy, lỡ cho là anh ta thích cô, như vậy không tốt!

Anh ta nhìn Cố Vân Tịch bên cạnh nói: “Ông ngoại Vân Tịch cũng hiểu y thuật! Năm đó ở Giang Châu, nói không chừng có quen mẹ cô đấy!”

Diêu Mộng Kỳ cau mày suy nghĩ cẩn thận, không nhớ mẹ đã nói với cô những chuyện này, vì vậy cô lắc đầu nói: “Tôi không biết, mẹ tôi hiếm khi kể cho tôi nghe chuyện quá khứ.”

Kể từ khi biết bệnh tình của Tần Mạc có thể hóa giải, còn có thể sinh được đứa trẻ khỏe mạnh, bầu không khí toàn bộ bàn ăn đã khác!

 Lưu Tinh Trì không nói chuyện với Diêu Mộng Kỳ nữa, ánh mắt cô gái này nhìn anh ta càng ngày càng không bình thường, anh ta không muốn cô ấy hiểu lầm vì những gì anh ta vừa hỏi, vì vậy anh ta không nói nhiều với cô ấy nữa!

Chỉ thỉnh thoảng nói với Vân Tịch và Diêu Vũ Thần vài câu, bữa cơm này thế là xong!

Lúc rời đi, Lưu Tinh Trì muốn đưa Cố Vân Tịch về, Tần Hiên đứng nhìn từ xa, tiếp tục quan sát, ánh mắt kia không rõ ý tứ!

Về Diêu gia, Diêu Mộng Kỳ xông vào gọi: “Mẹ… Mẹ…”

Bệnh của Tần Mạc có thể chữa, hơn nữa đối phương còn là cô gái nhỏ, điều này quá vi diệu đối với Diêu Mộng Kỳ!

Cô phải nói chuyện này với mẹ cô. 

“Gọi cái gì?”

Kết quả, cô vừa mới vào phòng khách liền bị Diêu Văn Tích mắng. 

Diêu Mộng Kỳ giật mình khi nhìn thấy cảnh tượng trong phòng khách, lập tức dừng lại!

Trong phòng khách, Lạc Vũ Vi đang qùy trên mặt đất, trên mặt có in mấy dấu tay rõ ràng, Diêu Văn Tích đang đứng trước mặt cô ấy tức giận, tách cà phê vỡ tan tành trên mặt đất!

Tách cà phê kia tạt lên người Lạc Vũ Vi!

Phan Chỉ Quân ngồi một bên, thấy Diêu Văn Tích mắng Diêu Mộng Kỳ, bà ta lập tức không vui: “Này! Chị nói Văn Tích này! Con gái mình không nghe lời, em dạy dỗ thì cứ dạy dỗ, mắng con gái chị làm cái gì?”

“Tôi không thể mắng mấy câu sao? Hô to gọi nhỏ còn ra thể thống gì?”

Phan Chỉ Quân bĩu môi: “Thôi đi! Chính em còn đánh người ở đây! Em xem lại bộ dáng của mình đi!”

“Cô…”

“Mộng Kỳ gọi mẹ làm gì?”

Diêu Mộng Kỳ thận trọng đi qua: “Mẹ…”

Cô nhìn Lạc Vũ Vi, hỏi mẹ mình chuyện gì đã xảy ra?

Phan Chỉ Quân cười chế nhạo, như đó không liên quan đến mình, chỉ cần xem náo nhiệt là được.

Diêu Văn Tích không quan tâm đến Phan Chỉ Quân và Diêu Mộng Kỳ nữa mà tiếp tục hỏi Lạc Vũ Vi: “Vũ Vi, dì hỏi con lần nữa, con có kết hôn với tiểu Mạc và sinh con cho nó không?”

Lạc Vũ Vi vẫn quỳ ở đó, mặt sưng đỏ, đôi mắt trong veo lạnh lùng: “Con không muốn!”

“Con…” Sự ngang bướng này khiến Diêu Văn Tích tức giận, bà giơ tay lên muốn đánh một lần nữa.

“Ba!”

Diêu Mộng Kỳ giật mình, cái tát đó nhìn mà đau!

“Cô… nếu cô có chuyện gì muốn nói…”

Cô cũng không thể đánh người như này chứ?

Không phải bình thường cô rất thương Vũ Vi sao?

Diêu Văn Tích tức giận nhìn Lạc Vũ Vi mà không nghe thấy lời vừa rồi: “Lạc Vũ Vi, tại sao cô coi thường con trai tôi? Cô chỉ là một đứa cô nhi, là tôi nuôi cô lớn, cho cô học hành, cho cô ăn ngon uống ngon nhiều năm như vậy, lương tâm cô bị chó ăn rồi phải không?”

“Tôi nói cho cô biết, cô không có tư cách coi thường con trai tôi, cô là tôi nuôi lớn, mạng của cô là của tôi, cô phải kết hôn với tiểu Mạc!

Lạc Vũ Vi im lặng, vẫn quỳ ở đó, 

Cuối cùng Diêu Mộng Kỳ cũng biết chuyện gì xảy ra, cô nhìn người cô này thật đáng sợ!

Bình thường cô có sợ cô út, nhưng bây giờ cô càng sợ hơn!

Đúng lúc này, Tần Mạc và Diêu Vũ Thần đi vào. Vừa rồi Diêu Vũ Thần lái xe vào gara, Tần Mạc có cuộc điện thoại, cho nên Diêu Mộng Kỳ vào trước. 

Tần Mạc và Diêu Vũ Thần cùng nhau đi vào, vừa vào cửa liền thấy cảnh tượng này!

Cả hai cả kinh!

“Mẹ…”.

“Cô…”.

“Có chuyện gì thế? Vũ Vi mau đứng dậy!” Tần Mạc vội vàng kéo Lạc Vũ Vi đứng lên, Lạc Vũ Vi thuận thế đứng lên theo. 

Diêu Văn Tích vội vàng ngăn cản: “Con đừng kéo nó, để nó quỳ cho mẹ!”

Vừa nói vừa đè Lạc Vũ Vi quỳ xuống.

“Mẹ, đã xảy ra chuyện gì? Sao mẹ lại làm vậy với Vũ Vi? Có gì không thể ngồi xuống nói hay sao? Sao lại đánh cô ấy?”

“Nó đáng đánh!”

Tần Mạc không thể chịu nổi nữa, anh ta trực tiếp kéo Lạc Vũ Vi lên, đặt cô lên ghế sô pha bên cạnh ngồi xuống, Lạc Vũ Vi thuận thế đứng dậy, cô mới không ngu mà quỳ ở đó!

“Đừng kéo cô ta, con trai, nha đầu chết tiệt này không thương con, đừng kéo nó!”

Diêu Văn Tích cảm thấy tiếc cho con trai mình, vẫn ngăn Tần Mạc lại, bà bắt Lạc Vũ Vi tiếp tục quỳ. 

Tần Mạc ngăn Diêu Văn Tích lại, cuối cùng để Lạc Vũ Vi ngồi yên vị trên ghế sô pha. 

“Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?” Tần Mạc hét lên. 

Diêu Văn Tích tức giận không nói.

Diêu Vũ Thần nhìn về phía Phan Chỉ Quân: “Mẹ, có chuyện gì vậy?”

Phan Chỉ Quân nói: “Này… Thật ra cũng không phải chuyện gì lớn… Cô con đã suy nghĩ chuyện này rất lâu rồi, không phải bệnh của tiểu Mạc không thể chữa khỏi hay sao? Cô con không cam tâm, muốn trước khi tiểu Mạc đi thì sinh cho cô con một đứa trẻ!”

“Vũ Vi là hôn thê của tiểu Mạc, muốn Vũ Vi sinh con là chuyện bình thường, nếu tìm người khác mang thai hộ cũng không quang minh chính đại lắm, nhưng ngay cả Vũ Vi cũng không coi trọng người sắp chết như tiểu Mạc sao?”

“Cô con không chấp nhận nổi, nhất định bắt Vũ Vi sinh đứa trẻ cho tiểu Mạc, Vũ Vi không muốn…”

“Mặc dù Vũ Vi là cô con nuôi lớn, nhưng người ta là một cô gái tốt, cô con muốn Vũ Vi sinh con cho tiểu Mạc, sau này làm sao kết hôn được nữa!”

Lời này rõ ràng là cười trên nỗi đau khổ của người khác, xem chuyện vui, không chê lớn chuyện. Cuối cùng cũng rõ, Diêu Vũ Thần và Tần Mạc có chút trầm mặc. 

Tần Mạc vô cùng tức giận nhìn về phía Diêu Văn Tích, bất đắc dĩ nói: “Mẹ, sao mẹ có thể ép Vũ Vi như vậy? Là con không muốn kết hôn với cô ấy, là con không muốn sinh con, con…”

“Cái gì? Con không muốn sinh con?” Diêu Văn Tích không ngờ con trai mình không muốn kết hôn sinh con.

“Con quá tốt bụng, con không muốn làm nó xấu hổ đúng không? Tiểu Mạc, làm sao con lại hiểu chuyện như vậy chứ? Nha đầu này là mẹ nuôi lớn, bỏ nhiều công sức nuôi nó, cho nó học hành, cuối cùng nó lại coi thường con, điều này làm sao mẹ chấp nhận nổi?”

Tần Mạc bất lực nói: “Mẹ, Vũ Vi không coi thường con, mẹ luôn bên cạnh chăm sóc con, xã giao bên ngoài luôn là hôn thê của con, không phải mẹ luôn ghét mấy vị phu nhân danh môn kia sao? Trước mặt mẹ khen con, sau lưng lại âm thầm cảnh cáo con gái mình tránh xa con?

“Có Vũ Vi bên cạnh đã giữ cho con bao nhiêu mặt mũi? Mẹ, Vũ Vi rất tốt, thật đấy! Lúc trước thật sự là con không muốn có con, con… một mình con chịu tội là đủ rồi, lỡ như di truyền cho con của con thì sao? Con không thể làm điều đó!”

Hết Chương 262: Lạc Vũ Vi bị đánh!.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page