Danh sách chương

Phan Chỉ Quân nổi giận: “Anh chỉ biết dạy dỗ An Vân Tuyết, dạy dỗ Tần Hiên, không phải chỉ để chút giận cho em gái anh sao?”

“Em biết Văn Tích sống không dễ dàng, em biết em ấy vì cái nhà này mà tận tâm tận lực, nhưng Mộng Kỳ là con gái em mà! Ai cướp danh tiếng của nó em đều không vui, anh có biết không? Vốn mở màn khiêu vũ em đã để Vũ Thần dẫn Mộng Kỳ nhảy, kết quả Văn Tích nói một câu, để Vũ Thần dẫn Cố Vân Tịch nhảy, xong còn tùy tiện tìm một người cho Mộng Kỳ!”

“Đây xem là cái gì?”

“Mộng Kỳ là thiên kim tiểu thư nhà chúng ta, em làm mẹ tổ chức tiệc cho nó, kết quả thì sao? Đến cuối cùng Văn Tích đi ra náo loạn một trận, em ấy ngược lại trút được giận, khiến Mộng Kỳ nhà ta chịu bao nhiêu tủi thân? Mất mặt mũi bao nhiêu? Anh có thấy không?”

Đối với lối tư duy này của Phan Chỉ QUân, Diêu Văn Hoa không thể lý giải được!

Đường đường là phu nhân của đệ nhất thế gia Giang Châu, nhà mẹ đẻ của chủ tịch tỉnh Giang Nam, làm sao bà ta không có chút độ lượng và hào phóng nào vậy?

Diêu Văn Hoa nổi giận nhưng vẫn đè cơn giận của mình, cố gắng thông cảm cho Phan Chỉ Quân!

“Chỉ Quân, trước tiên em hãy suy nghĩ thông suốt, Văn Tích là thiên kim Diêu gia chúng ta, địa vị và danh tiếng của em ấy cho đến bây giờ không hoàn hảo, năm đó Văn Tích cũng không phải cô gái đẹp nhất Giang Châu, nhưng em ấy vẫn có thể ngồi trên vị trí đệ nhất danh viện Giang Châu!”

“Mộng Kỳ cũng là thiên kim Diêu gia chúng ta, điều này cho dù là An Vân Tuyết hay Cố Vân Tịch không thể thay đổi được. Bữa tiệc hôm đó, nếu em sớm đứng ra giúp Văn Tích, giúp Cố Vân Tịch thì căn bản không có chuyện gì!”

“Về phần Mộng Kỳ, anh nghe nói, nó đi đôi giày không phù hợp với mình cũng chưa kịp đi đổi sao? Không phải em đã chuẩn bị tốt quần áo dày dép rồi sao? Lúc ấy Văn Tích nói Vũ Thần khiêu vũ với Cố Vân Tịch, em đứng ra cười bảo con trai chiêu đãi tốt người khách Cố Vân Tịch này, sau đó nói Mộng Kỳ là nhân vật chính hôm nay đi thay quần áo bắt đầu khiêu vũ, không phải là được rồi sao?”

“Đây là nhà của chúng ta, bữa tiệc của chúng ta muốn thế nào thì thế đó, ai bảo Văn Tích nói bắt đầu thì em không thể đi thay quần áo? Thay quần áo cho con gái cũng vừa vặn cho con gái một cơ hội xuất hiện tỏa sáng, cái này… không phải là chiếm được sự nổi bật rồi sao?”

“Dạy dỗ An Vân Tuyết, giúp Cố Vân Tịch, cho tiểu Mạc mặt mũi, cũng cho Văn Tích mặt mũi, cũng làm cho con gái chúng ta tỏa sáng. Hoàn toàn có thể làm được! Chỉ là lúc đó em không làm, em chỉ nhớ người ta cướp mất danh tiếng!”

Sắc mặt Phan Chỉ Quân đỏ lên, không biết tức giận hay thẹn quá hóa giận!

“Vâng vâng! Tất cả là lỗi của em! Tất cả là lỗi của em! Tất cả là lỗi của em! Là em không có năng lực, khiến con gái mất mặt, là em không độ lượng, không đủ bản lĩnh được chưa!”

Thái độ này của Phan Chỉ Quân khiến Diêu Văn Hoa càng tức giận, ông nhẫn nhịn nói nửa ngày, miệng khô cả rồi, kết quả bà ta không nghe lọt câu nào!

“Sao em cố chấp thế? Bình tĩnh ngẫm lại, rốt cuộc làm sao mới có lợi nhất cho mình, anh…”

“Được rồi! Em không muốn nghe, mấy năm qua em đã nghe đủ rồi, em biết, đó là em không đúng, sức khỏe tiểu Mạc không tốt chưa khỏi, nó đáng thương, nó đau lòng, cho nên các người thương nó một chút, em đều hiểu được chưa? Còn không cho em càu nhàu sao?”

Diêu Văn Hoa nghe xong lời này, sự tức giận nhất thời tiêu tan không ít!

Ông cẩn thận nhớ lại hoàn cảnh của Phan Chỉ Quân mấy năm qua, tựa hồ có thể hiểu được tâm trạng của người phụ nữ này!

Em gái trong nhà mạnh mẽ, ba ông thương em gái rất nhiều, Phan Chỉ Quân và em gái ông có chút bất hòa, mấy năm này không tránh khỏi có chút tủi thân!

Hơn nữa, em gái còn thường xuyên ở Diêu gia, hai người thường gặp mặt, cọ sát cũng càng nhiều!

Mấy năm nay ông cũng coi như hiểu người phụ nữ này, bà ta chỉ là khó chịu càu nhàu với ông, oán giận vài câu, đây là chuyện bình thường, chuyện chị dâu nên làm bà ta cũng làm không tệ.

Đối với Diêu Văn Tích, nên bao dung bà ta cũng bao dung, nên giúp bà ta cũng giúp!

Cho dù trong lòng bà ta có đồng ý hay không, ít nhất, bà ta nể mặt ông mà làm!

Cái này cũng đủ rồi!

Diêu Văn Hoa vỗ bả vai Phan Chỉ Quân: “Được rồi được rồi! Anh cũng không nói em càu nhàu, đừng giận! Tức giận sẽ già sớm!”

Phan Chỉ Quân trừng mắt nhìn ông một cái nói: “Em không nói đến mấy người không vui, em nói chuyện Mộng Kỳ cho anh!”

“Mộng Kỳ làm sao?”

Phan Chỉ Quân nói: “Năm nay Mộng Kỳ đã hai mươi mốt tuổi rồi, sang năm là hai mươi hai, cũng sắp học xong rồi, có phải nên xem xét việc lập gia đình hay không? Chúng ta chỉ có một viên ngọc quý trên tay nhất định phải chuẩn bị trước, phải chọn cho Mộng Kỳ một gia đình thật tốt!”

Diêu Văn Hoa cười: “Mộng Kỳ mới có bao lớn, còn là một đứa trẻ! Lập gia đình có hơi sớm, em gấp làm gì? Không muốn ở với con gái thêm hai năm nữa hay sao?”

Phan Chỉ Quân tức giận vỗ ông một cái: “Xem anh nói đi, đương nhiên em muốn giữ con gái thêm vài năm, nhưng mà, đây không phải là chuẩn bị trước sao?”

“Cũng không thể để đến lúc con gái lập gia đình chúng ta mới vội vội vàng vàng tìm nhà chồng cho nó chứ!”

Diêu Văn Hoa nghe xong, cảm thấy cũng đúng!

Đứa con gái này chính là bảo bối của ông, nhìn nó lớn tên từ nhỏ, nâng trong bàn tay mà nuôi dưỡng, quả thật đã sớm chuẩn bị!

Phan Chỉ Quân thấy Diêu Văn Hoa nghe lọt tai, nói tiếp: “Anh nghĩ xem! Diêu gia chúng ta là đệ nhất thế gia Giang Châu, Văn Tích gả cho chủ tịch tỉnh Giang Nam, anh trai Vũ Thần của nó cũng có năng lực, Mộng kỳ của chúng ta lập gia đình, đương nhiên là phải gả cho một quý tộc hào môn, tương lai làm thiếu phu nhân, cả đời vinh hoa phú quý, không lo cơm áo gạo tiền!”

“Chẳng qua, con trai sinh ra tốt nhất ở Giang Châu chỉ có Vũ Thần và Tiểu Mạc, mặc dù Tần Hiên là người thừa kế Tần gia, nhưng chỉ là con riêng, hơn nữa cậu ta đã đính hôn rồi. Anh nói xem Mộng Kỳ nhà chúng ta gả cho nhà nào mới tốt?”

Thật ra Phan Chỉ Quân rất buồn!

Gả cao, lấy vợ thấp, con gái của bà ta sinh ra ở thế gia đệ nhất Giang Châu, sinh ra tốt hơn anh nó, này… Nó gả cho ai cũng cảm thấy thấp!

Ngoại trừ Diêu Vũ Thần và Tần Mạc, còn lại, thân phận cao nhất chính là Tần Hiên. 

Phan Chỉ Quân buồn bực muốn chết!

Bà ta nói lời này khiến Diêu Văn Hoa lại nhíu mày: “Gia thế hay không gia thế không quan trọng, đối tốt với Mộng Kỳ là được!”

Em gái ông gả rất tốt, nhưng đáng tiếc cả đời lại chịu khổ!

Cho nên đối với con gái của mình, Diêu Văn Hoa chỉ cầu mong cả đời Diêu Mộng Kỳ có thể thoải mái thuận buồm xuôi gió, được chồng yêu thương, cái này còn quan trọng hơn bất cứ thứ gì!

Gia thế sao? Con gái Diêu gia ông, cho dù nhà chồng có gia thế hay không, ai dám bắt nạt!

Nhưng Phan Chỉ Quân lại không nghĩ vậy!

Hết Chương 204: Hôn sự.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page