Danh sách chương

Diêu Văn Tích dừng một lát, vốn định đi, nhưng lúc này nghe Phan Chỉ Quân nói vậy liền nghe ra được chút mùi chua!

Lúc Phan Chỉ Quân vẫn còn là thiếu nữ, bà đã quen, đã quen nhiều năm rồi, cái tính tình Phan Chỉ Quân, Diêu Văn Tích quá rõ!

Trong lời nói chua loét kia, Diêu Văn Tích căn bản không để trong lòng, cũng lời phản ứng!

Nơi này là nhà của bà ta là đúng, nhưng đáng tiếc cũng là nhà của bà!

Bà là đại tiểu thư của Diêu gia, tuy đã gả rfa ngoài, nhưng vẫn là họ Diêu!

Ba già đã lớn tuổi. cơ thể không còn khỏe như trước, anh trai Diêu Văn Hoa trụ rất tốt, nhưng lại không đủ sáng tạo, gót chân Tần Lập Vinh càng đứng vững, tương lai Tần Hiên càng lúc càng trưởng thành, cậu ta nhất định sẽ nắm trong tay Tần gia, không chế Diêu gia. 

Năm lực Vũ Thần không tệ, bà phải nhanh chóng nâng đỡ lên, khiến đứa cháu này trưởng thành nhanh một chút.

Mấy năm nay Tần Lập Vinh mượn thế lực DIêu gia đứng vững ở Giang Châu, nhiều năm bà cũng không thể sinh cho ông ta một đứa con trai khỏe mạnh, nhưng ông ta vẫn không ly hôn, không phải vì Diêu gia sao?

Ông ta muốn lợi dụng Diêu gia, như vậy bà vẫn là phu nhân Tần gia, đồng thời có thể mượn Tần gia để phát triển Diêu gia, chỉ cần Vũ Thần nhanh chóng trưởng thành, Diêu gia mới có thể an ổn!

Nếu không, chẳng phải sau này sẽ bị Tần Lập Vinh chèn ép sao?

Như vậy, chẳng phải Diêu gia sẽ dần dần lụi tàn sao?

Cho nên, bà nhất định phải ở lại Diêu gia, về phần Phan Chỉ Quân có thích bà hay không, bà không quan tâm!

Diêu Văn Tích nhếch môi: “Cho dù là ở trong nhà mình, cô cũng không thể làm theo ý mình, dù sao cũng phải vì người khác, vì gia đình này mà suy nghĩ, dũ sao, cái nhà này không phải là nhà của một người!”

Mặt Phan Chỉ Quân biến sắc!

“Văn Tích!”

Ở chỗ khác của hành lang, âm thanh Diêu lão gia tử vang lên!

Phan Chỉ Quân cả kinh! Quay đầu liền nhìn thấy Diêu lão gia tử đứng ở hành lang cách đó không xa, đang nhìn về phía này, trong lòng Phan Chỉ Quân nhất thời căng thẳng!

Ông già này đứng đó bao lâu rồi?

Chuyện vừa rồi, ông ấy đã thấy được bao nhiêu?

Bà ta đứng ở góc này, chờ Diêu Văn Tích một lát!

“Bố!”

“Con đến thư phòng ta một chuyến, chuyện của công ty Vũ Thần phải thương lượng với con!”

“Vâng!”

Diêu Văn Tích bưng cà phê đi thẳng đến thư phòng ông ấy. 

Phan Chỉ QUân đứng tại chỗ, sắc mặt trắng bệch, trong lòng thấp thỏm có chút tức giận!

Bà ta bưng trái cây đi thẳng về phòng. 

Diêu Văn Hoa đã tắm rửa xong ở trong phòng, ông mặc một bộ quần áo ngủ tựa vào đầu giường, trong tay cầm một tấm ảnh cũ nhìn đến thất thần!

Tấm ảnh đã ố vàng, cạnh có chút mòn, hiển nhiên là thường xuyên bị người ta lấy ra xem mới thành như thế!

Trong ảnh là một người phụ nữ xinh đẹp đoan trang, cô ấy ôm một đứa bé, cười rất đẹp!

Thoáng cái… Hơn hai mươi năm đã trôi qua!

Phan Chỉ Quân mở cửa đi vào, Diêu Văn Hoa giật mình, thu ảnh lại, tiện tay nhét xuống gối.

Hành động ày Phan Chỉ Quân đã nhìn thấy, tức giận trong lòng!

Bà ta biết chồng mình đang làm gì, cũng biết vừa rồi ông đang làm gì, làm vợ chồng hơn hai mươi năm, bà ta biết rõ chồng mình vẫn chưa quên được vợ cũ!

Bà ta thở hổn hển đặt đĩa trái cây sang một bên, rồi ngồi lên giường. 

Diêu Văn Hoa thấy bà tức giận, nhíu mày nói: “Sao lại tức giận thế? Ai chọc em?”

Phan Chỉ Quân cúi đầu: “Không có việc gì, sau này em sẽ đi chậm lại sẽ không có chuyện gì!”

Diêu Văn Hoa Nhíu mày: “Có phải Văn Tích lại chọc em không?”

Vẻ mặt Phan Chỉ Quân tủi thân: “Không… không có, cũng không phải chuyện gì lớn…”

Nhìn dáng vẻ này, Diêu Văn Hoa liền hiểu!

“Được rồi! Đừng tức giận!” Diêu Văn Hoa lại gần, béo bà ta vào lòng dỗ dành.

Người vợ này sinh cho ông một đứa con gái ngoan ngoãn, sau khi kết hôn với ông đã thay ông chăm sóc con trai của vợ cũ, khi ông đau khổ vì vợ qua đời mà không chăm sóc con trai!

Cho nên nhiều năm nay, trong lòng Diêu Văn Hoa vẫn luôn cảm kích Phan Chỉ Quân.

Hơn nữa mấy năm nay, trong lòng ông vẫn luôn nhớ vợ cũ, cho nên có chút cảm thấy có lỗi với Phan Chỉ Quân, cũng chỉ có thể đối tốt với bà ta một chút!

“Tính cách Văn Tích mạnh mẽ, mấy năm nay vì chuyện của Tiểu Mạc, em ấy lại càng phải mạnh mẽ. Vì chuyện của Tần Hiên, vì Lô gia, coi như em ấy cũng nhìn ra. Không nhờ vả được gì cho Tần Lập Vinh, em ấy lo lắng cho tương lai của Diêu gia cho nên càng phải mạnh mẽ, cũng muốn nâng đỡ Diêu gia một chút, tránh đến lúc Tần Hiên lên nắm quyền, Diêu gia sẽ sa sút!”

“Mấy năm nay làm người phụ nữ mạnh mẽ quen rồi, chuyện của mình lại không vừa lòng, có đôi khi tính tình không tốt, em làm chị dâu cũng nên tha thứ nhiều chút, cho dù thế nào trong lòng em ấy đều nghỉ cho Diêu gia, được lợi không phải chúng ta và con cái chúng ta sao?”

“Ngẫm lại em ấy đã trả giá cho Diêu gia rất nhiều, cũng đừng so đo với em ấy được không?”

Phan Chỉ Quân cũng nghe đủ những lời này rồi!

“Em biết tâm tình em ấy không tốt, chuyện của Tiểu Mạc mọi người cũng không đành lòng, mấy năm nay cũng nghĩ hết biện pháp điều trị cho tiểu Mạc, nhưng mà…”

“Haiz…” Phan Chỉ Quân thở dài: “Bỏ đi! Dù sao cũng nhiều năm rồi, em cũng quen rồi, vì chuyện của Tiểu Mạc, anh và ba đều thương em ấy nhiều hơn, em cũng không muốn so đo quá nhiều, tránh gia đình không yên!”

“Nhưng mà…”

Phan Chỉ Quân quay đầu, nhìn về phía Diêu Văn Hoa, tủi thân nói: “Anh rảnh có thể nói chuyện với em gái anh được không? Tốt xấu gì em cũng là phu nhân Diêu gia, là chủ mẫu của nhà này! Bình thường ở nhà không nói, em ấy mạnh mẽ thì mạnh mẽ, đó là em gái anh, em không nói gì cái, nhưng lúc có người ngoài ở đây, tốt xấu gì cũng… tốt xấu gì cũng nên cho em mặt mũi!”

Nghe những lời này mơ hồ mang theo giọng làm nũng!

Diêu Văn Hoa nghe xong, không nhịn được cười!

Em gái ông mạnh mẽ, ông biết. Cho nên nhìn dáng vẻ này của Phan Chỉ Quân, ông cảm thấy có chút đáng yêu!

“Được rồi, khi nào rảnh anh nói chuyện với em ấy, Văn Tích chỉ là quá khẩn chương, luôn ép mình không dám buông lỏng!”

Phan Chỉ Quân nói: “Bữa tiệc lần trước, vốn anh đã sắp xếp xong rồi, muốn để Mộng Kỳ nổi bật, kết quả em ấy lại đi ra nói một câu, bảo vệ một diễn viên nhỏ, lúc đó em tức chết!”

Nghe bà ta nói vậy, Diêu Văn Hoa không dỗ dành bà ta nữa, nhíu mày: “Chuyện bữa tiệc lần trước, anh có nghe nói, Chỉ Quân, lần đó em không xử lý hợp lý.”

“Em là chủ mẫu Diêu gia, em cũng biết bữa tiệc là em tổ chức! Lúc đó sao không sớm đứng ra giải quyết?”

Phan Chỉ Quân thấy người đàn ông vừa mới an ủi mình, bây giờ lại trách cứ bà ta, khiến bà ta tức giận!

“Em… không phải em muốn cho Cố Vân Tịch một bài học sao? Còn có An Vân Tuyết gì đó, từ đâu đến cướp danh tiếng của Mộng Kỳ chúng ta, rõ ràng danh hiệu đệ nhất danh viện Giang Châu là của Mộng Kỳ nhà ta.”

Diêu Văn Hoa nhíu chặt chân mày: “Em nói gì vậy? Xem như em muốn dạy dỗ Cố Vân Tịch thì có thể để lần sau, tình huống lúc đó, em nên giúp Cố Vân Tịch dạy dộ An Vân Tuyết mới đúng!”

“Dạy dỗ An Vân Tuyết chẳng khác nào dạy dỗ Tần Hiên, tiểu tử thúi kia gần đây càng ngông cuồng, cho nên phải cho câu ta chút bài học!”

Hết Chương 203: Đây không phải là người một nhà!.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page