Danh sách chương

Cố Vân Tịch nói: “Có thể bán cho anh, chỉ bán cho anh hai thùng lớn, số còn lại tôi giữ lại có việc cần!”

“Được!” Diệp Phồn trả lời rất dứt khoát, như kiểu sợ Cố Vân Tịch đổi ý. 

Bất kể là bao nhiêu, trước tiên lấy được đã rồi nói sau. 

Cố Vân Tịch nói: “Đồ ở Giang Châu Đế Cảnh, lúc nào đi lấy là được.”

Trên mặt Diệp Phồn tươi cười: “Vậy cảm ơn chị dâu, rượu ngon như vậy, đối với tôi có ích rất lớn, chỉ là… tiền mua rượu này, tạm thời tôi chưa thể đưa cho cô, 600 triệu, tôi phải sắp xếp một chút, trong vòng ba ngày sẽ gửi vào tài khoản cho cô!”

“Được!” Điểm này Cố Vân Tịch không cưỡng ép!

Mặc dù Diệp Phồn có tiền, tập đoàn Diệp Thị cũng có tài lực hùng hậu nhưng nếu đột nhiên bỏ ra 600 triệu tiền mặt, công ty quay vòng cũng có chút khó khăn, anh ta phải sắp xếp một chút mới tốt!

Tập đoàn Diệp Thị cũng có một phần sản nghiệp của chồng cô, hy vọng không xảy ra vấn đề. 

“600 triệu?” Lục Hạo Đình có chút kinh ngạc hỏi lại hai người. 

Diệp Phồn cười nói: “Đại ca, anh không biết đó! Anh cưới được một con mèo chiêu tài, rượu vang này, một chai 30 triệu, mua một thùng rẻ hơn chút, thùng lớn 12 chai, 300 triệu. Lúc trước Diêu Vũ Thần đã mua một thùng, sau đó em nghe ngóng được cũng mua một thùng về, chỉ là bận quá còn chưa kịp uống thử!”

“Hôm nay được nếm thử, ha ha. Đại ca, anh hiểu mà, rượu ngon trong tay em tuyệt đối sẽ không lỗ vốn.”

Lục Hạo Đình nhướn mày, cũng đúng!

Hắn uống qua không ít rượu ngon, có thể nói là nhiều hơn so với Diệp Phồn, ngay cả như vậy thì cũng không thể không khen hết lời đối với rượu của Vân tịch được. Người yêu rượu trên thế giới này nhiều thế nào chứ?

Diệp Phồn tiếp xúc hầu như điều là đại gia trong giới kinh doanh, nhiều người vì rượu vang mình thích mà bỏ ra vung ra ngàn vàng!

Cho nên… đúng là sẽ không lỗ vốn!

Lục Hạo Đình nhìn về phía Cố Vân Tịch, giữa hai lông mày tràn ra sự kiêu ngạo!

Cô gái của hắn ngày càng lợi hại!

Diệp Phồn cười trêu: “Vân Tịch từng nói kiếm tiền bao nuôi anh, em còn nghĩ đó chỉ là một câu nói đùa, bây giờ xem ra rất có khả năng nha!”

 

Lục Hạo Đình cười: “Tiền lương của Vân Tịch vốn đã cao hơn tôi, đã sớm bao nuôi tôi rồi!”

Diệp Phồn: “…”

Mấy ngày gần đây, thật sự là không cẩn thận bị nhét đầy cẩu lương vào miệng! Khó trách Lâm Kiêu kia nhìn đại ca không vừa mắt, anh ta cũng muốn đánh hắn một trận!

“Em… vẫn nên đi thôi! Ở chỗ này sớm muộn gì cũng sẽ bị nhồi cẩu lương đến chết!”

Lục Hạo Đình cười, vừa muốn há miệng nói chuyện, đột nhiên dừng lại!

Hắn muốn nói, cậu nhanh tìm một cô gái mà nhét cẩu lương cho người khác, nhưng nghĩ đến chuyện đã từng xảy ra, hắn lại nuốt trở về!

Diệp Phồn cầm cặp của mình, nói: “Em đi đây! Lần này cũng chỉ thuận đường qua thăm anh một chút, nhìn bộ dáng này, chắc nhanh khỏi bệnh thôi, em phải về đế đô! Rượu vang kia em sẽ cho người đến lấy!”

Lục Hạo Đình gật đầu, để Diệp Phồn rời đi!

Nhìn bóng lưng Diệp Phồn rời đi, Lục Hạo Đình trầm mặc!

Đã qua mấy năm rồi, nhìn bề ngoài Diệp Phồn không có biểu hiện gì nhưng Lục Hạo Đình biết trong lòng anh ta vẫn rất để ý.

Ôi!

Cùng ngày, Lục Hạo Đình làm thủ tục xuất hiện, trở về bộ đội làm việc. 

Mà Cố Vân Tịch đã quay xong Hạ Mộng Phồn Hoa, cô lại có nhiều thời gian hơn. 

Ngày hôm nay, cô lại đến biệt thự của Tần Mạc chữa bệnh cho anh ta!

Vẫn phải phối hợp châm cứu trị liệu!

Sau khi châm cứu xong, Cố Vân Tịch nhổ từng cây ngân châm ra. Diêu Vũ Thần ở bên cạnh nhìn, mặt tràn đầy hy vọng. 

Bây giờ họ không còn phải thấp thỏm Cố Vân Tịch chữa ngựa chết thành người sống như trước đây, mà là rất tin tưởng vào y thuật của Cố Vân Tịch!

Tin tưởng tiểu cô nương này chỉ mới mười bảy tuổi thực sự chữa khỏi cho Tần Mạc!

Trong khoảng thời gian điều trị, bọn họ vẫn luôn chú ý đến sức khỏe của Tần Mạc, phát hiện thân thể anh ta đúng là đang dần hồi phục, điều này thực sự khiến cho người ta phấn chấn!

 

Cố Vân Tịch rút cây kim cuối cùng ra, nói với Tần Mạc: “Cậu hồi phục rất tốt, bây giờ tôi đổi cách chữa trị cho cậu, sẽ hồi phục tốt hơn, chỉ là phải uống thuốc đắng như trước!”

Khóe miệng Tần Mạc cười: “Mặc dù thuốc cô kê rất đắng, vì chữa khỏi bệnh, tôi sẽ ngoan ngoãn uống!”

“Vậy thì tốt!”

Bệnh nhân nghe lời, bác sĩ rất thích!

Còn khoảng một tháng nữa là đến cuối năm, sắp đến năm mới rồi!

Tuyết đầu mùa năm nay cũng đến, trường học được bao phủ bởi một màu trắng bạc, trong sự nóng lên toàn cầu, Giang Châu không có tuyết lớn như vậy trong thời gian dài.

Năm nay tuyết rơi dày, khá hiếm!

Trong trường học, khắp nơi đều có học sinh chụp ảnh với tuyết, nhất là lớp 12, đây là mùa đông cuối cùng của bọn họ ở Giang Châu Nhất Trung, đúng lúc lại có một trận tuyết lớn như vậy, đương nhiên là muốn chụp lại làm kỷ niệm. 

Tưởng Hân Lôi và Lương Đầu đứng trong tuyết, hướng Cố Vân Tịch gọi to: “Vân Tịch! Vân Tịch!”

Cố Vân Tịch mặc một chiếc áo khoác lông màu đỏ thẫm, đứng trong tuyết tương đối nổi bật. 

Cô cười đi qua chụp ảnh với hai người.

Toàn bộ sân trường rất náo nhiệt, cách đó không xa, trong sân thể dục, có vài nhóm học sinh đang chơi khúc côn cầu!

Không ít giáo viên đứng xem cuộc chiến, Cố Phi Nhiên còn gia nhập cuộc chiến, chỉ là bị một đám nữ sinh kéo đi.

Anh ta theo một đám nữ sinh đối đầu với một đám nam sinh, toàn bộ sân thể dục vang lên tiếng cười không dứt!

Dương Lộ nhìn cảnh tượng náo nhiệt này, chỉ cảm thấy trong lòng vông cùng cô độc!

Trong khoảng thời gian này, Lưu Huy vẫn đến tìm cô ta, vẫn cùng cô ta phát sinh quan hệ.

Chẳng qua, vì chuyện lần trước, cô đối với anh ta không nhiệt tình như trước, anh ta có chút không vui, cho nên quà và chi phí sinh hoạt cho cô ta ít đi rất nhiều, có đôi khi còn không cho!

Cô ta cũng không có tâm trạng khoe khoang, càng không có tặng quà cho những người đó, vì thế, những người vốn đi theo sau mông cô ta nịnh nọt, tất cả đều bỏ cô ta!

Thậm chí có một lần, cô ta còn nghe thấy Giang Hiểu Nhu âm thầm nói xấu cô ta với người khác, nói cô ta bị kim chủ bỏ rơi, không đáng giá nữa!

Trong khoảng thời gian này, sở dĩ cô ta không đoạn tuyệt với Lưu Huy cùng vì cô ta luyến tiếc cuộc sống hiện tại. 

Quen với việc mua sắm những thứ đắt tiền, cô ta không thể tưởng tượng được những ngày đã từng đi làm kiếm tiền sinh hoạt, không có Lưu Huy, cô ta không biết nên làm gì!

Nhìn Cố Vân Tịch cùng mọi người chơi vui vẻ, trong lòng cô ta hâm mộ và ghen tị không nói nên lời! 

Mặc dù danh tiếng Cố Vân Tịch không tính là tốt, nhưng bên cạnh cô vẫn có bạn bè như trước, mặc dù không nhiều lắm nhưng vẫn có!

Còn cô ta thì sao chứ?

Rốt cuộc bây giờ đã sống cuộc sống của người xã hội thượng lưu như mơ ước, nhưng tại sao cô ta không hạnh phúc như cô ta nghĩ?

Lúc này, điện thoại vang lên!

Dương Lộ cúi đầu nhìn, là Lưu Huy!

Cô ta bắt máy, sau đó nghe lời ra khỏi sân trường, lên xe của Lưu Huy!

Hết Chương 151: Cưới một con mèo chiêu tài.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page