Danh sách chương

Cái này… Lương Đầu cũng rất muốn biết.

Hai người bát quái nghiêng đầu, trong đầu suy nghĩ lệch lạc!

Các cô bên này vui vẻ hòa thuận, mùa đông ăn sáng và uống trà sữa nóng hổi, thật là thoải mái!

Giang Hiểu Nhu nhìn ba người, ghen tị không thôi!

Trời lạnh như vậy, kỳ thật cô ta không muốn rời giường, càng không muốn ra khỏi nhà, vừa rồi chỉ là muốn lấy lòng Dương Lộ một chút mà thôi. 

Lúc này thấy Cố Vân Tịch về mang theo bữa sáng cho Lương Đầu và Tưởng Hân Lôi nhưng không mang cho cô ta, trong lòng không thoải mái!

“Vân Tịch, cậu về mua bữa sáng cho hai người họ, sao không mua cho bọn mình nữa? Cũng không phải không có tiền, mọi người đều là bạn học ở chung ký túc xá, làm như vậy sao được?”

Mọi người dừng lại!

Cố Vân Tịch quay đầu nhìn Giang Hiểu Nhu!

Thế giới này luôn có loại người tự cho mình là đúng, thật sự cho rằng cô để mặc cho người ta bắt nạt hay sao?

Ngu ngốc!

“Lúc đi theo Dương Lộ nói xấu tôi bên ngoài, sao không nghĩ đến là bạn cùng lớp, cùng phòng của tôi? Muốn nhận lợi ích thì lại nhớ đến tôi là bạn học, không có mặt mũi sao?” Cố vân Tịch nói không khách khí!

“Cậu…” Sắc mặt của Giang Hiểu Nhu trắng bệch, không nghĩ đến Cố Vân Tịch nói chuyện thẳng thắn như vậy, nhất thời tức giận. 

Cố Vân tịch hừ lạnh một tiếng: “Tôi và Lôi Lôi cùng Đầu Đầu có quan hệ tốt, mua bữa sáng cho các cậu ấy tôi tình nguyện. Còn cô, tôi không quen cô, cũng không muốn quen cô, bớt chọc tôi, mọi người nước sống không phạm nước giếng, cô cố ý nhìn tôi kiếm chuyện tôi cũng không khách khí!”

Gương mặt Giang Hiểu Nhu lúc đỏ lúc trắng, cuối cùng thấy ánh mắt sắc bén của Cố Vân Tịch liền không dám đắc tội!

Cố Vân Tịch thu dọn đồ đạc xong liền rời đi!

Tưởng Hân Lôi nhìn Giang Hiểu Nhu, trợn trắng mắt!

Cùng loại người như vậy ở cùng phòng, thật xui xẻo!

Cố Vân Tịch ra cửa, sắp đến cửa lớn, lúc này lại thấy Vương Tình!

Hôm nay là chủ nhật, vì sắp thi cuối kỳ, chương trình học lớp mười hai nặng cho nên không ít người ở lại trường học thêm, mà Vương Tình học lớp mười một, không nghĩ đến cô ta lại đang ở trường học. 

Thấy Cố Vân Tịch, Vương Tình theo bản năng lại muốn đi lên cười nhạo!

Nhưng những video kia là mẹ cô ta đưa cho giám đốc An Nghệ, Đỗ Thiếu Nông, gần đây Cố Vân Tịch bị bôi đen như vậy, quả thực khiến Vương Tình rất tức giận!

Chỉ là không thể hủy hoại triệt để cô khiến trong lòng Vương Tình không cam lòng!

“Ôi! Đại minh tinh của chúng ta về trường rồi? Hôm nay là chủ nhật, mọi người đang nghỉ, cô lại đến trường, muốn cho mọi người thấy mình là một học bá sao?”

Môi đỏ mọng của Cố Vân Tịch câu lên, ánh mắt lạnh lùng: “Lần trước bị dạy dỗ còn chưa đủ thảm hay sao?”

Sắc mặt Vương Tình bỗng nhiên biến đổi, nhìn ánh mắt lạnh lùng của Cố Vân Tịch nhất thời không dám nói chuyện.

Cố Vân Tịch cười nhạo một tiếng, nhấc chân rời đi!

Thật thiếu đòn!

Bỏ thuốc cho Vương Kiến Dũng, chắc giờ đã có hiệu quả, đến lúc đó có người khác!

Cố Vân Tịch trở lại bệnh viện, liền thấy Lục Hạo Đình đang tập đi lại, Diệp Phồn ở bên cạnh trông hắn. 

Lục Hạo Đình bị gãy xương bắp chân, bây giờ mới qua hơn một tháng, đã có thể đi lại!

Hiện tại chân hắn tuy rằng không linh hoạt như người bình thường, nhưng đi lại tự do cũng không thành vấn đề!

Mười mấy ngày trước hắn có thể đi bộ chầm chậm!

Tốc độ hồi phục kinh khủng này khiến Diệp Phồn nhìn mà tặc lưỡi khen ngợi!

Cái tên gãy chân giống Lục Hạo Đình bên cạnh lúc này vừa mới có thể đứng lên!

Mỗi lần Lâm Kiêu thấy Lục Hạo Đình đều hận đến nghiến răng nghiến lợi!

Diệp Phồn cười nói: “Đại ca, anh hồi phục cũng quá nhanh đi! Em thấy Lâm Kiêu hận không thể ăn tươi nuốt sống anh!”

Lục Hạo Đình dần dần khôi phục, những người anh em này cũng đều bận việc của mình. 

Diệp Phồn đã rời đi một lần, lần này cũng vì công việc mới thuận tiện đến thăm Lục Hạo Đình. 

Trong khoảng thời gian này đều do Cố Vân Tịch chăm sóc Lục Hạo Đình, còn lại chính là tiểu Ngũ Lưu Tinh Trì vẫn luôn bên cạnh. 

Lần này, thái độ mấy anh em của hắn đối với Cố Vân Tịch coi như hoàn toàn thay đổi!

Nghe Diệp Phồn nói xong, khóe miệng Lục Hạo ĐÌnh đắc ý nhếch lên: “Ai bảo cậu ta không có bạn gái? Cẩu độc thân hồi phục chậm!”

Diệp Phồn: “…”

Lục Hạo Đình như vậy, Cố Vân Tịch đã thành thói quen, cô im lặng đồng thời trong lòng ngọt ngào nổi bong bóng!

“Có mang rượu đến không?” Lục Hạo Đình nói. 

Hắn nói chính là rượu vang Cố Vân Tịch tự mình làm!

Khoảng thời gian này, hắn dưỡng thương ở bệnh viện, tuy bị thương nhưng hắn vẫn để ý bên bộ đội, việc có thể xử lý thì vẫn xử lý như trước. 

Đám người kia không bắt được nhưng lại cứu được mấy chiến sĩ. Thuốc giải độc của Vân Tịch rất có tác dụng, cứu được mấy người!

Đi an ủi mấy chiến sĩ bị thương sau khi truy đuổi, bao gồm cả việc sắp xếp cho người nhà mấy chiến sĩ, những thứ này hắn đều để ý. 

Tâm trạng không tốt, cộng thêm cần phải dưỡng bệnh, ngược lại quên mất chuyện rượu vang của Vân Tịch!

Bây giờ, vết thương tốt hơn rồi, hắn lại không nhịn được!

Cố Vân Tịch nói: “Có mang, em rót cho anh một chút!”

Cố Vân Tịch lấy từ trong túi ra một chai rượu vang, mở nắp, rót cho Lục Hạo Đình một ly!

Mùi rượu nồng đậm bay ra, Diệp Phồn lập tức hít hít mũi!

“Rượu ngon nha!”

Cố Vân Tịch thấy vẻ mặt của Diệp Phồn, kỳ quái nói: “Sao thế? Chưa từng thấy dáng vẻ này của anh bao giờ? Không phải anh mua rồi sao? Anh không uống à?”

Diệp Phồn sửng sốt!

“Ách… Chính là rượu vang lần đó sao?

Diệp Phồn nhếch mép một cái: “Tôi bận công việc, đi công tác suốt, lần trước sai người mang về, cũng khuya, tôi đã ngủ rồi, sáng hôm sau còn đi công tác, cho đến bây giờ… Tôi bận quá quên mất!”

Cố Vân Tịch: “…”

Cố Vân Tịch rót một ly đưa cho anh ta: “Nếm thử đi!”

Diệp Phồn vội vàng nhận lấy, nếm một ngụm, mùi vị thơm thuần túy kia nhất thời chiếm lấy vị giác của anh ta!

“Cái này… Thật sự là cô tự mình ủ sao?”

Anh ta không thể tin được!

Với thân phận và địa vị của anh ta, mấy năm nay uống qua không ít rượu ngon, rượu cực phẩm cũng uống qua không ít nhưng không loại nào có thể so sánh với rượu của Cố Vân Tịch.

Khó trách tên Diêu Vũ Thần kia lại bỏ ra nhiều tiền như vậy để mua bằng được. 

Cố Vân Tịch gật đầu: “Đúng vậy! Ông ngoại tôi có thể nấu rượu vang, tôi học từ ông ấy.”

“Chỉ là nguyên liệu rất khó có được, sản lượng không nhiều, hơn nữa, trừ tôi ra, người khác không làm ra được mùi vị này!”

Ánh mắt Diệp Phồn nhất thời tỏa sáng!

“Chị dâu, lần trước không phải cô nói có thể bán hết cho tôi làm trung gian ăn chênh lệch sao? Tất cả chỗ còn lại bán hết cho tôi đi!”

Nhìn nụ cười có chút chân chó của Diệp Phồn, Cố Vân Tịch âm thầm trợn mắt!

Người này thanh cao, vẻ ngoài ôn hòa, nhưng thật ra rất lãnh đạm, hời hợt, trong mấy anh em, kỳ thật Diệp Phồn là người khó tiếp cận nhất.

Trước kia tên này gọi cô là Vân tịch, lúc này lại gọi chị dâu ngọt xớt!

Xem ra cũng là một gian thương, có lợi thì gọi chị dâu!

Hừ!

Hết Chương 150: Cẩu độc thân hồi phục chậm.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page