Danh sách chương

Rõ ràng có vốn đầu tư là có thể diễu võ dương oai nhưng cô vẫn khiêm tốn không gây chuyện, còn có thực lực khiến mọi người thán phục như vậy, cô gái này càng khiến người ta thích!

Cố Vân Tịch quay xong phân cảnh, Triệu Tuệ Tuệ vội vàng cầm áo khoác thật dày trùm bên ngoài cho cô, Lưu Tinh Trì đến, Cố Vân Tịch ngạc nhiên!

Vội vàng đi cùng anh ta liền nhìn thấy Lục Hạo ĐÌnh đeo khẩu trang, ngồi trên xe lăn nhìn cô!

Thấy sắc mặt lạnh đến tím tái của cô, mi tâm Lục Hạo Đình nhăn lại, vội vàng đưa tay: “Sao lại để bị lạnh thành như vậy?”

Cố Vân Tịch đưa bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo vào tay hắn, lập tức bị bàn tay to ấm áp của hắn bao lấy, Lục Hạo Đình xoa xoa tay cô, sưởi ấm cho cô, đưa tay cô đến bên miệng mình hà hơi!

Kết quả phát hiện mình đang đeo khẩu trang, hắn định đưa tay cởi khẩu trang xuống. Cố Vân Tịch vội vàng đè tay hắn lại: “Đừng, em không lạnh, đừng tháo xuống!”

Nhiều người xung quanh đang nhìn như vậy, cô không muốn bọn họ nhìn thấy dung mạo của Lục Hạo Đình. 

Lục Hạo Đình dừng lại động tác, cuối cùng cũng không tháo khẩu trang xuống.

Diệp Phồn nhíu mày!

Cố Vân Tịch nói: “Anh bị thương nặng như vậy, không ở bệnh viện dưỡng thương cho tốt, sao chạy đến đây làm gì? Lạnh như vậy nữa!”

Lục Hạo Đình không nói lời nào, nhìn cô bằng ánh mắt vô tội!

Cố Vân Tịch: “…”

Diệp Phồn cười: “Đại ca lo lắng cho cô, ở trong bệnh viện cũng chán nên muốn đến đây xem một chút, anh ấy sợ cô bị người ta bắt nạt.”

Cố Vân Tịch liếc mắt: “Em không bắt nạt người khác đã tốt lắm rồi!”

Diệp Phồn: “…”

Diệp Phồn cười khanh khách nhìn Lục Hạo Đình, anh cưới được một nữ hoàng bá đạo nha!

Lục Hạo Đình nhếch mi, tôi cam tâm tình nguyện!

Lục Hạo Đình buông tay Cố Vân Tịch, nhét đôi tay trắng noãn vào trong ngực mình, sau đó dùng áo choàng quấn chặt lấy cô, ôm cô. 

“Còn phải quay bao lâu nữa?”

“Nhanh thôi, chắc ngày mai có thể kết thúc, sau đó em sẽ đi cùng anh, chờ thi xong kỳ thi cuối cùng và sau đó là năm mới!”

Nói đến đây, Cố Vân Tịch dừng một chút lại hỏi: “Anh Hạo Đình, năm nay anh phải về đế đô ăn Tết sao?”

Lục gia ở đế đô, bây giờ anh Hạo Đình đã trưởng thành, công việc càng ngày càng bận, bình thường ít khi về nhà. Đến Tết, anh luôn phải trở về gặp ông bà nội. 

Đến lúc đó sẽ chỉ còn lại một mình cô…

Lục Hạo Đình vuốt ve mái tóc dài của cô: “Năm nay không về, anh sẽ ở đây ăn Tết với em!”

“Thật sao?” Cố Vân Tịch vui mừng không thôi, nhưng vẫn nói: “Không cần đâu, anh vẫn nên về thăm người nhà đi! Dù sao ngày thường anh đều ở bên này, em muốn gặp anh có rất nhiều cơ hội! Không thiếu mấy ngày Tết này.”

“Vậy thì khác!” Lục Hạo Đình nói. 

Vân Tịch không có người nhà, ông ngoại cũng qua đời, nếu hắn đi thì thật sự chỉ còn lại một mình cô, hắn cũng không bỏ được!

“Rất lâu rồi anh không về, Tết còn không về sẽ không sao chứ?”

Thật ra, cô rất muốn cùng hắn đón năm mới, kiếp trước, rất lâu cô không ở bên hắn, hai người cùng nhau đón tết cũng đã nhiều năm về trước. 

Hiện tại là năm đầu tiên cô sống lại, cô thật sự rất muốn ở cùng hắn. 

Chỉ là Lục gia bên kia…

Lục Hạo Đình nói: “Đợi qua năm mới anh lại về thăm họ, dù sao, từ nhỏ anh cũng đã bên cạnh họ, không thiếu một hai ngày.”

Diệp Phồn: “…”

Lục Hạo Đình nói tiếp: “Anh cũng đã lớn, trưởng thành rồi, ông bà nội đang mong anh có bạn gái rồi kết hôn, bọn họ nếu biết được anh bỏ một người bạn gái ở bên này về ăn Tết, chắc chắn sẽ đánh chết anh!”

Diệp Phồn: “…”

Người ta thì đến thăm bạn gái, còn cẩu độc thân như anh ta rốt cuộc đến đây làm gì?

Lục Hạo Đình sợ Cố Vân Tịch không tin, nháy mắt ra hiệu cho Diệp Phồn nói đỡ cho hắn.

“A!” Diệp Phồn nhận được ánh mắt kia, cười ha ha hai tiếng: “Đại ca nói đúng, Lục gia gia và Lục nãi nãi nếu biết đại ca có bạn gái tuyệt đối sẽ không để ý anh ấy có về hay không. Nói không chừng còn hưng phấn chạy đến Giang Châu nhìn cô đó!”

Cố Vân Tịch: “…”

Ngẫm lại tính tình của hai vị lão nhân gia kia, nói không chừng thật sự có thể làm ra được. 

Trong lòng Cố Vân Tịch dâng lên cỗ ấm áp, cô cười tủm tỉm nói với Lục Hạo Đình: “Sang năm em thi đỗ đại học đế đô, sau đó sẽ đi gặp ông bà nội, em nhất định sẽ nghĩ cách khiến bà nội thích em.”

Lục Hạo Đình cười ngọt ngào, mặc dù đeo khẩu trang không thấy rõ khuôn mặt nhưng đôi mắt kia lại hiện ra mười phần ý cười!

“Không cần nghĩ, bà nội chỉ cần vừa nhìn thấy em nhất định sẽ thích em!”

Diệp Phồn: “…”

Lưu Tinh Trì: “…”

Đối mặt với hai người ngọt đến rụng răng này, Diệp Phồn và Lưu Tinh Trì liếc nhau, lộ ra ánh mắt cẩu độc thân đều hiểu!

—-

Bên kia, đạo diễn Chu Dương làm xong việc, liền đến chào hỏi Diệp Phồn. 

Mặc dù ông không biết Lục Hạo Đình, nhưng ông là người nổi tiếng trong giới giải trí, người giới tư bản ông cũng tiếp xúc không ít. Diệp Phồn, Chu Dương từng gặp qua ở một số bữa tiệc thương mại, chỉ là chưa từng hợp tác. 

Thấy Chu Dương đến, Diệp Phồn cười nói chuyện với ông hai câu. Lúc Chu Dương chuẩn bị rời đi, Lục Hạo Đình đột nhiên mở miệng: “Buổi trưa tôi mời mọi người an cơm, đạo diễn đi thống kê xem ở đây có bao nhiêu người, ai cũng có phần!”

Chu Dương nhướn mày, nở nụ cười!

“Vậy…” Ông nhìn Lục Hạo Đình, lại nhìn Diệp Phồn, cuối cùng dừng ánh mắt trên người Cố Vân Tịch: “Vậy cảm ơn Vân Tịch!”

Trong mắt Lục Hạo Đình hiện ra nụ cười hài lòng, đạo diễn Chu Dương này! Có tiền đồ!

“Không cần khách khí.” Lục Hạo Đình thay Cố Vân Tịch trả lời. 

Lục Hạo Đình nhìn Lưu Tinh Trì một cái, để anh ta đi làm. 

Chẳng bao lâu đã có báo cáo số lượng người!

Buổi trưa, bữa trưa đóng gói kỹ lưỡng được đưa thẳng đến đoàn phim.

Khi mọi người thấy xe buýt phục vụ thức ăn, bọn họ mắt chữ A mồm chữ O!

“Kia… đây có phải là người của nhà hàng không? Không phải không bán ra ngoài à?”

Bình thường bọn họ đều ăn cơm hộp, đồ ăn mang đi, tài chính đoàn phim bọn họ sung túc, nên cơm nước như thế cũng coi như tốt!

Lần này, nhìn khí thế kia có chút khác nha!

Thổ hào muốn cho họ ăn cái gì đây?

Có cô gái nhỏ tinh mắt nhìn ra khác thường!

“Cáy này…. cái này tôi biết, đây chính là của nhà hàng nổi tiếng, tên là gì ấy nhỉ? ai nha, dù sao tôi biết đồ ăn nhà đó rất đắt, hơn nữa hình như không bán ra ngoài! Làm sao lại đưa đến đây nhiều như vậy? Còn được đóng gói từng phần nữa?”

“Bảo sao không để tên, thì ra không bán ra ngoài!”

“Không để tên, làm sao cô biết đó là nhà hàng kia?”

“Ai nha, tôi biết mặt người kia a!

“Không bán ra ngoài mà còn có thể để người ta đến tận cửa phục vụ, ai nha, lão đại chính là lão đại!”

“Ô ô ô muốn ngày nào lão đại cũng đến đoàn phim chúng ta a!”

“Phụt ha ha ha ha!”

Hết Chương 146: Lão đại tới đoàn phim.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page