Danh sách chương

Có một điểm của Lục Hạo Đình khiến Cố Vân Tịch vô cùng mê luyến, chính là phong độ của người đàn ông này!

Hắn rất tôn trọng người khác!

Bất kể mình có quyền cao chức trọng bao nhiêu, hắn chưa bao giờ đem sự cống hiến của người bên cạnh trở thành đương nhiên. Mặc dù hắn thích bộ đội, nguyện cống hiến tất cả cho bộ đội, hắn cũng không cho rằng Cố Vân Tịch nên giống hắn!

Cố Vân Tịch cười cười, đến bên cạnh Lục Hạo Đình: “Nếu em cống hiến không lương, có phải tốt hơn cho anh hay không? lẫn này anh lập công đúng chứ? Có được thăng chức không?”

Lục Hạo Đình cười, xoa xoa đầu cô: “Cống hiến không lương đương nhiên sẽ có chỗ tốt với anh, nhưng Vân Tịch, em không cần như vậy, anh là quân nhân, anh cống hiến là được rồi, em không cần!”

“Còn nữa, mặc dù em cống hiến không tính phí thì bộ đội cũng sẽ không điều chế được nhiều, nhiều lắm cũng chỉ tạm thời đưa đến rừng rậm phương Nam dùng trước, sau đó phải giao cho các nhà máy dược phẩm chế tạo, những nhà máy này còn không phải tính lợi nhuận sao? Sau này bộ đội muốn dùng, vẫn cần phải bỏ tiền ra mua từ xưởng dược.”

Cố Vân Tịch gật đầu, cũng đúng!

Lục Hạo Đình nói: “Cho nên anh đề nghị em đi xin bằng sáng chế độc quyền, sau này không chỉ có thể kiếm tiền từ bằng sáng chế mà còn có thể nâng cao giá trị của mình. Sau này em có vào giới y học, người khác cũng tôn trọng em thêm mấy phần!”

Ánh mắt Cố Vân Tịch chợt lóe!

Anh Hạo Đình đang giúp cô mở đường, sau này cô gả vào Lục gia, lấy thân phận cháu dâu trưởng của Lục gia qua lại với người trong giới nhà họ Lục, những thứ này sẽ khiến thân phận của cô càng thêm chói mắt!

“Được! Em nghe anh!”

Lục Hạo Đình xoa đầu cô: “Em còn thuốc này nữa không? Lấy cho bộ đội dùng trước, chuyện bằng sáng chế anh bảo người giúp em làm thủ tục, yên tâm, mặc dù lấy ra dùng trước, anh đảm bảo với em, bằng sáng chế tuyệt đối là của em.”

Cố Vân Tịch gật đầu: “Vâng!”

“Này… thuốc này là do em điều chế, trừ cho anh dùng rồi, số còn lại anh mang đi tất đi, chỉ là có một điều, thuốc của em được điều chế đặc biệt, hơn nữa nguyên liệu đều do em xử lý, mặc dù giao ra công thức, nhà máy dược phẩm có thể chế tạo nhưng hiệu quả em không dám đảm bảo, chắc chắn sẽ không tốt bằng em điều chế.”

Lục Hạo Đình gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ!

Cố Vân Tịch còn phải thi, dĩ nhiên chuyện này sẽ giao cho Lục Hạo Đình xử lý. Ngày hôm đó Lục Hạo Đình đem thuốc đưa cho Tổng tư lệnh Đàm Phi!

Đàm Phi lấy được thuốc mừng như điên, vội vàng cho người mang đi kiểm chứng, kết quả nhận được, thuốc này có hiệu quả giải độc rất tốt, lần này các chiến sĩ chấp hành nhiệm vụ ở rừng rậm phương Nam trúng độc được cứu rồi!

Đây quả thực là niềm vui ngoài ý muốn!

————–

Ngày hôm sau, sau khi Cố Vân Tịch thi xong quay lại bệnh viện, còn chưa vào cửa đã nghe thấy âm thanh vui vẻ của Đàm Phi từ trong phòng bệnh truyền ra: “Đình Đình à! Đứa nhỏ Vân Tịch này thật không nhìn ra a! Lợi hại như vậy, tuổi còn nhỏ mà có thể làm được như thế!”

“Giống như con năm đó, đúng là tuổi trẻ tài cao! Lần này lập được nhiều công lao!”

Sau đó là âm thanh có chút bất đắc dĩ của Lục Hạo Đình: “Chú Đàm, chú nói gì cũng được, nhưng… sau này chú đừng gọi cháu là Đình Đình nữa được không?”

Đàm Phi cười ha ha: “Cái này hả! Gọi nhiều năm rồi, không phải thành thói quen rồi sao? Dù sao cháu cũng nghe nhiều năm rồi, chẳng phải không quan tâm rồi sao!”

Nghe câu này, rõ ràng là không có ý định thay đổi!

Lục Hạo Đình bất lực không nói được gì!

Cố Vân Tịch ở ngoài cửa cười!

Cô vào cửa, đúng lúc Đàm Phi đã nói xong chuyện chuẩn bị rời đi, nhìn thấy Cố Vân Tịch thì liên tục nói cảm ơn!

“Vân Tịch!” Ông kinh ngạc vui mừng hô một tiếng: “Tiểu cô nương a! Chú thay mặt các chiến sĩ bị thương cảm ơn cháu!

Cố Vân Tịch cười: “Thủ trưởng, ngài đừng khách sáo, có thể góp một phần sức lực cháu cũng rất vui!”

Đàm Phi liên tục gật đầu, trong mắt càng thêm hài lòng với Cố Vân Tịch.

“Phải cảm ơn! Cảm ơn cháu! Tiểu nha đầu cháu đó, không nghĩ đến, tuổi còn nhỏ mà lợi hại như vậy, học tập thật tốt nha! Cháu thông minh như vậy, tương lai nhất định sẽ rất tốt, cố gắng nhiều hơn nha!”

Cố Vân Tịch cười đáp ứng. 

Đàm Phi rời đi, Cố Vân Tịch đi vào phòng, Lục Hạo Đình cười nhìn cô, trong đôi mắt đen nhánh kia tràn đầy kiêu ngạo!

“Thủ trưởng nói với anh, kiểm tra thuốc đó phát hiện ra, không chỉ giải được hai loại độc trên người anh, còn giải được mấy loại độc rắn ở rừng rậm phương Nam bên kia, thậm chí còn có hiệu quả đối với độc hỗn hợp, coi như em lập công lớn rồi!”

Cố Vân Tịch cười: “Em học y, nghiên cứu y dược là nhiệm vụ của em, có thể giúp anh là tốt!”

“Sao hôm nay về sớm vậy?” Lục Hạo Đình hỏi. 

“Cuối cùng cũng thi xong rồi!”

“Có đặt hạng nhất không?”

Cố Vân Tịch nhếch mi: “Dù sao cũng khá tốt, không biết có được hạng nhất hay không, phải chờ công bố điểm mới biết.”

Lục Hạo Đình cười, chuyện học tập của Cố Vân Tịch căn bản không cần hắn bận tâm. 

Hôm nay Cố Vân Tịch đến sớm nên không nấu cơm, buổi trưa chỉ có thể ra ngoài ăn rồi mua ít đồ ăn về. 

Lúc cô mua đồ ăn trở về bệnh viện, nghe được hai y tá quèn đang nói chuyện bát quái!

“Tôi thấy giống! Nhất định là cô ấy! Lại là diễn viên sao? Hôm nay thủ trưởng khen cô ấy lợi hại!”

“Đúng đó! Nghe nói cài gì mà thuốc giải độc chính là cô ấy điều chế, còn phải xin cấp bằng sáng chế! Nói từ nhỏ đã học y, lần này lập được công lớn rồi!”

“Đúng! Chính là cô ấy! Cố Vân Tịch! Tên này rất dễ nghe! Tôi thấy mấy ngày nay, mỗi ngày đều đến bệnh viện, chăm sóc bệnh nhân kia, đó là một lão đại a, nghe nói chức cao trong bộ đội!”

“Xem ra phía sau cô ấy có hậu đài a!”

“Có hậu đài phía sau thì sao? Đầu năm nay ai không có hậu đài phía sau đâu? Vấn đề là trên mạng nói cô ấy không đáng giá một đồng, thực tế được thủ trưởng đích thân khen, viện trưởng cũng khen cô ấy!”

“Ha Ha!”  Cô y tá đó cười thần bí: “Tôi nói cho cô biết nha! Xem tin tức để vui thôi, không biết ai điều khiển sau lưng đâu! Cô không phát hiện có nhiều tin có liên quan đến An Vân Tuyết sao?”

“Đại tiểu thư An gia, An Vân Tuyết, người quản lý của cô ấy là Đỗ Thiếu Nông, người đại diện kim bài của giải trí An Nghệ! Trên mạng có lộ ra, người quản lý của Cố Vân Tịch là Tổng thanh tra tiền nhiệm An Nghệ, Lâm Thâm đó. Lâm Thâm và Đỗ Thiếu Nông đối đầu nhau đó!”

Y tá khác kinh ngạc: “Ý cô là, lần này Cố Vân Tịch bị mắng thảm như vậy là do cuộc chiến giữa Đỗ Thiếu Nông và Lâm Thâm sao?”

Hết Chương 137: Xin cấp bằng sáng chế độc quyền.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page