Danh sách chương

Ăn sáng xong, Diệp Phồn chủ động dọn dẹp!

Cố Vân Tịch phải về Giang Châu Đế Cảnh để thay quần áo và giặt quần áo!

Cô vừa rời đi, Diệp Phồn nhận được một cuộc điện thoại quan trọng cũng rời đi!

Nhìn tinh thần bây giờ của Lục Hạo Đình rất tốt, hơn nữa, phòng bên cạnh còn có Lâm Kiêu ầm ĩ, và Lưu Tinh Trì có thể hành động tự nhiên, trong bệnh viện còn có bác sĩ và y tá, Diệp Phồn không lo lắng cho Lục Hạo Đình chút nào.

……………

Cố Vân Tịch về Giang Châu Đế Cảnh giặt quần áo, lúc này cô mới nhớ tới trong không gian không có quần áo cô thường dùng, vì vậy, sau đó liền sắp xếp mấy món đồ bỏ vào không gian, sau này còn gặp tình huống này nên cần chuẩn bị một ít mới được.

Dọn dẹp xong, cháo gà cũng đã nấu xong trong hệ thống không gian!

Đây không phải là thịt gà cô mua ở siêu thị, mà có một lần cô đi đến một nhà nông nuôi gà, loại gà thả vườn này nấu canh vô cùng có dinh dưỡng, cũng vô cùng ngon!

Lúc đó cô còn lấy mấy chục trứng gà!

Vì đề che giấu nguyên nhân vết thương Lục Hạo Đình hồi phục quá nhanh, cô đặc biệt cho thêm chút dược liệu vào cháo gà, nấu thành dược thiện, ngoài ra cô còn đem một ít thuốc bôi đơn giản bỏ vào bình.

Tối hôm qua, cô không nhịn được mà bôi một ít thuốc lên vết thương cho Lục Hạo Đình. Thuốc này là chính cô điều chế, kiếp trước cô nghiên cứu ra, đối với những vết thương bên ngoài, nhất là đối với vết thương khi vừa phẫu thuật xong, miệng vết thương khép lại rất nhanh, vô cùng hiệu quả.

Cô đem cháo gà bỏ vào hộp giữ ấm thật to, lại đóng gói một phần cá kho trước kia cô đã làm, hai phần rau cải, ngoài ra còn có một phần canh và trứng gà!

Lúc cô làm xong hết tất cả đi đến bệnh viện, lúc đến phòng bệnh còn chưa đi vào, liền nghe được âm thanh đáng ghét từ bên trong truyền ra. 

Đường Lạc nghe được tin đại ca nhà mình bị thương, liền vội vàng từ nước ngoài bay về, Giang Minh Hàn đang ở nơi khác, cũng theo tới hỏi thăm sức khỏe. 

Hai người đúng lúc gặp nhau ở bệnh viện.

Đường Lạc thấy Lục Hạo Đình, không nhịn được mà tố cáo. 

“Đại ca, chính mắt em nhìn thấy, anh nói xem, ở đế đô nhiều thiên kim để anh chọn, anh chọn ai cũng tốt, nhưng lại chọn một người phụ nữ xấu xa, Cố Vân Tịch từ nhỏ đến lớn ở nông thôn, bị những đứa trẻ kia bắt nạt, trong lòng đã sớm lệch lạc, trong mắt cô ta, muốn trèo cao đã không cần lễ nghĩa, liêm sỉ và tôn nghiêm rồi!”

“Loại này, vì được xung sướng mà không chừa thủ đoạn nào, loại đàn bà như vậy anh còn cần làm gì! Vui đùa một chút cũng chê bẩn đó!”

“Đại ca, xuất thân của anh tốt như vậy, chính mình cũng có năng lực, muốn kiểu phụ nữ nào mà không có. Sao lại tìm tiểu nha đầu như vậy, mấy năm qua anh đối tốt với cô ta như vậy? Nhưng cô ta thì sao chứ? Có ngày nào để anh vào mắt chứ?”

“Cả ngày bày ra bộ mặt như cả thế giới thiếu nợ cô ta vậy? Chính vì cái dáng vẻ đó, cho nên ba mẹ cô ta cũng không cần cô ta, ông ngoại cũng không thương, cậu không thương, chẳng lẽ còn trách người khác? Cũng không xem lại chính mình, con gái người khác là tiểu công chúa, chỉ có cô ta đáng thương nhất sao? Em thấy cô ta đáng đời, loại phụ nữ như cô ta, đáng đời xui xẻo!”

Lục Hạo Đình ngồi xe lăn, rũ mắt xuống, sắc mặt khó nhìn ra. 

Trong tay hắn còn cầm điện thoại di động.

Hôm nay tâm trạng hắn rất tốt, cơ thể hồi phục không tệ, vết thương ở bắp chân miễn cưỡng có thể động, liền muốn ngồi xe lăn đi thăm chiến hữu bị thương tương đối nghiêm trọng. Trở lại phòng bệnh đã thấy Đường Lạc và Giang Minh Hàn đã đến. 

Lão Tứ Giang Minh Hàn nhìn sắc mặt Đại ca, cảm giác lạnh cả sống lưng!

Anh ta không tự chủ được mà liếc nhìn Nhị ca, anh ta cẩn thận mở miệng: “Thật ra, đại ca, anh đừng tức giận, bây giờ anh còn đang bị thương! Em đỡ anh về giường nằm có được không?”

“Mặc kệ Cố Vân Tịch thế nào, chúng ta cũng phải dưỡng thương tốt, cô ấy tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện. Anh về nếu không nỡ bỏ, này… vậy thì dạy dỗ thật tốt là được, trẻ con mà! Đánh mấy trận là nghe lời, em… khi em còn bé không nghe lời, lúc đó anh đánh em mấy trận, em không phải là ngoan ngay sao!”

“Đánh mấy trận? Đây là chuyện đánh mấy trận là xong sao?” Giang Minh Hàn vội phản bác, vẻ mặt không đồng tình.

“Chuyện kia… cũng đã đem đàn ông bên ngoài về nhà, đây là nhà của Đại ca, không phải ghét đại ca sao? Loại phụ nữ nào còn đến làm gì? Không chê bẩn sao!”

“Đây chính là một lòng dựa vào đàn ông leo lên, người phụ nữ tâm cơ kia, loại phụ nữ này không xứng Đại ca dung túng cô ta. Lúc cô ta ở nông thôn, còn bày ra bộ dáng thanh cao nhưng khi cô ta nhìn thấy Giang Châu, thấy thành phố lớn, thấy nhà giàu, là lộ ra bộ mặt thật, vì tiền với ai không quan trọng sao? Đàn ông với cô ta mà nói là công cụ leo lên.”

“Diêu Vũ Thần kia là người thừa kế Diêu gia, anh họ Tần Mạc, đoán chừng cô ta muốn đánh bại An Vân Tuyết, muốn so sánh nơi gả qua với An Vân Tuyết nên mới tìm Diêu Vũ Thần.”

“Này…” Giang Minh Hàn có chút sững sờ.

Mặc dù anh ta không thích Cố Vân Tịch, cảm thấy cô không xứng với đại ca nhà mình, nhưng hôm nay nghe Đường Lạc nói như vậy có gì đó không đúng. 

“Nhị ca, anh bớt nói đi, Cố Vân Tịch thật muốn dựa vào đàn ông leo lên, sao không bám lấy đại ca? Đại ca có nhiều tiền như thế, còn trẻ như thế, còn đẹp trai như thế, cô ta không dùng mà đi tìm người khác làm gì?”

Mặt Đường Lạc không cảm xúc nhìn Giang Minh Hàn: “Em thì biết cái gì? Đây chính là thủ đoạn của con gái, anh nói cho em biết, phụ nữ bây giờ a! Bên ngoài thích giả vờ thanh cao, cô ta thấy đại ca thích cô ta, đương nhiên muốn giả vờ thành dáng vẻ liệt nữ trong trắng!”

“Vừa muốn bám lấy đại ca, vừa muốn thừa dịp đại ca không có ở đây mà gian díu với người đàn ông khác, loại đàn bà này không biết xấu hổ, anh nói cho em biết, chờ đến lúc đàn ông bên ngoài không cần cô ta nữa, cô ta nhất định sẽ về tìm đại ca, sau đó sống chết không buông.”

“Vì muốn leo lên, phụ nữ bây giờ cái gì cũng làm được.”

Khóe miệng Giang Minh hàn giật một cái, anh em à,  có thể nhìn sắc mặt đại ca một chút không?

Cố vân Tịch có thể nào đi nữa, anh không thể nói trước mặt đại ca còn đang trọng thương chưa lành chứ!

Giang Minh Hàn cố gắng nói sang chuyện khác: “Được rồi, được rồi! Anh bớt nói lại đi! EM thấy anh cả ngày lăn lộn với phụ nữ, trong mắt không thấy phụ nữ nào tốt đó!”

“Thật không hiểu nổi anh, rõ ràng ghét loại phụ nữ bò giường mà vẫn cả ngày lăn lộn với những người phụ nữ đó, anh không sợ bẩn sao? Còn lăn lộn với họ làm gì?”

“Có tiền không biết giữ cho vợ tương lai, cả ngày chỉ biết tiêu tiền cho đám phụ nữ kia, anh có tật xấu phải sửa!”

Hết Chương 129: Đường Lạc tố cáo!.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page