Danh sách chương

Lục Hạo Vũ khẽ cười lạnh một tiếng, vẻ mặt khinh thường: “Cậu không xứng để biết tôi là ai.”

Anh trở lại bên Mạnh Ngọc Yên, ngồi xuống nhẹ nhàng an ủi: “Đừng sợ. Nếu em muốn giữ lại đứa bé, anh nhất định sẽ chịu trách nhiệm. Nếu em lo ảnh hưởng đến việc học hay công việc, không muốn giữ lại, anh cũng tôn trọng quyết định của em, được không?”

“Giờ trước hết cứ nghỉ ngơi cho tốt, giữ gìn sức khỏe, đừng nghĩ ngợi nhiều nữa.”

Rồi anh quay sang hỏi bác sĩ: “Tình hình cô ấy thế nào? Té ngã có ảnh hưởng gì đến đứa bé không?”

Bác sĩ trả lời: “Không có vấn đề gì nghiêm trọng. Nhưng nếu anh lo lắng, có thể đưa cô ấy đến bệnh viện lớn kiểm tra kỹ hơn. Ở đây chỉ là phòng y tế trường, thiết bị không đầy đủ.”

Rõ ràng người này không phải người đơn giản, nên bác sĩ nói năng rất cẩn trọng.

Lục Hạo Vũ xoa đầu Mạnh Ngọc Yên, dịu dàng nói: “Ngủ một chút đi, nghỉ ngơi một lát. Anh gọi người đến kiểm tra cho em.”

Tên nam sinh bị đánh lúc nãy vẫn còn tức điên lên: “Anh… rốt cuộc anh là ai? Có bản lĩnh thì nói ra đi! Đừng có giấu!”

Ngay lúc này, giữa đám đông có người chợt kêu lên: “Khoan đã, sao tôi thấy anh ấy quen quen?”

“Đúng đó! Tôi cũng cảm thấy rất quen mặt!”

“Trời ơi! Các người thấy quen là đúng rồi, đây là học trưởng Lục của chúng ta mà!!!”

“Trời đất ơi! Thật sự là học trưởng Lục! Tôi… tôi choáng váng luôn rồi, không thể tin nổi!”

“Hồi đó bảng thành tích danh dự của trường còn có ảnh của anh ấy đấy! Biết bao cô gái mê mẩn anh ấy, ngày nào cũng đứng ngắm ảnh, giờ người thật tới, sao lại không nhận ra?!”

Mọi người nghe xong, mới như bừng tỉnh!

Dù Lục Hạo Vũ đã tốt nghiệp nhiều năm, nhưng vẫn có rất nhiều người nhận ra anh.

Nhiều người là tân sinh viên hồi đó, giờ đã trở thành tiền bối trong trường.

Cũng có người đang học cao học, hoặc ở lại làm việc tại trường, trong số đó, không ít người biết rõ thân phận của Lục Hạo Vũ.

Lúc đầu, chuyện của Mạnh Ngọc Yên chỉ là một trò xem vui, không ai ngờ người đến lại là Lục Hạo Vũ!

“Trời đất ơi! Mọi người nhắc mới để ý, đúng thật là học trưởng Lục rồi?!”

“Không thể nào! Mạnh Ngọc Yên sao lại quen biết được học trưởng Lục?!”

“Hu hu hu hu đây chính là học trưởng Lục, nam thần của tôi, aaaaa không thể chấp nhận được, hu hu hu…”

“Sao có thể như vậy? Trời ơi! Thiếu gia nLục gia! Mạnh Ngọc Yên đúng là trúng số độc đắc!”

“Lục gia nào? Có ghê gớm đến vậy không?”

“Còn nhà nào nữa? Tứ đại hào môn ở Đế Đô đó! À đúng rồi, nữ minh tinh Cố Vân Tịch cũng gả vào Lục gia đấy! Cô ấy lấy trưởng tôn của Lục gia, anh ruột của Lục Hạo Vũ!”

“Xìiiii…”

Cả đám người hít vào một ngụm khí lạnh!

Từng ánh mắt kinh ngạc đổ dồn về phía Mạnh Ngọc Yên.

Lục gia!

Là Lục gia thật sao?!

Đó đã không còn là nhà giàu, mà là gia tộc quý tộc!

Tên nam sinh bị đánh lúc này đã ngơ ngác như hóa đá.

“Lục… Lục học trưởng?!”

Lục Hạo Vũ nhìn cậu ta một cái, lạnh lùng đáp: “Không sai, tôi chính là Lục Hạo Vũ!”

Tên nam sinh lập tức chân mềm nhũn, ngã ngồi bệt xuống đất.

“Không thể nào!” Trần Tuyết bên cạnh la lên thất thanh.

“Anh sao có thể là học trưởng Lục? Mạnh Ngọc Yên xuất thân như vậy, sao có thể…”

“Cô là ai?” Giọng cô ta the thé, khiến Lục Hạo Vũ nghe mà khó chịu ra mặt.

Mạnh Ngọc Yên đang không khỏe, cần nghỉ ngơi, còn những người này thì bu quanh xì xào bàn tán, vậy thì nghỉ làm sao được?

(Hết chương)

Lục Hạo Vũ khẽ cười lạnh một tiếng, vẻ mặt khinh thường: “Cậu không xứng để biết tôi là ai.”

Anh trở lại bên Mạnh Ngọc Yên, ngồi xuống nhẹ nhàng an ủi: “Đừng sợ. Nếu em muốn giữ lại đứa bé, anh nhất định sẽ chịu trách nhiệm. Nếu em lo ảnh hưởng đến việc học hay công việc, không muốn giữ lại, anh cũng tôn trọng quyết định của em, được không?”

“Giờ trước hết cứ nghỉ ngơi cho tốt, giữ gìn sức khỏe, đừng nghĩ ngợi nhiều nữa.”

Rồi anh quay sang hỏi bác sĩ: “Tình hình cô ấy thế nào? Té ngã có ảnh hưởng gì đến đứa bé không?”

Bác sĩ trả lời: “Không có vấn đề gì nghiêm trọng. Nhưng nếu anh lo lắng, có thể đưa cô ấy đến bệnh viện lớn kiểm tra kỹ hơn. Ở đây chỉ là phòng y tế trường, thiết bị không đầy đủ.”

Rõ ràng người này không phải người đơn giản, nên bác sĩ nói năng rất cẩn trọng.

Lục Hạo Vũ xoa đầu Mạnh Ngọc Yên, dịu dàng nói: “Ngủ một chút đi, nghỉ ngơi một lát. Anh gọi người đến kiểm tra cho em.”

Tên nam sinh bị đánh lúc nãy vẫn còn tức điên lên: “Anh… rốt cuộc anh là ai? Có bản lĩnh thì nói ra đi! Đừng có giấu!”

Ngay lúc này, giữa đám đông có người chợt kêu lên: “Khoan đã, sao tôi thấy anh ấy quen quen?”

“Đúng đó! Tôi cũng cảm thấy rất quen mặt!”

“Trời ơi! Các người thấy quen là đúng rồi, đây là học trưởng Lục của chúng ta mà!!!”

“Trời đất ơi! Thật sự là học trưởng Lục! Tôi… tôi choáng váng luôn rồi, không thể tin nổi!”

“Hồi đó bảng thành tích danh dự của trường còn có ảnh của anh ấy đấy! Biết bao cô gái mê mẩn anh ấy, ngày nào cũng đứng ngắm ảnh, giờ người thật tới, sao lại không nhận ra?!”

Mọi người nghe xong, mới như bừng tỉnh!

Dù Lục Hạo Vũ đã tốt nghiệp nhiều năm, nhưng vẫn có rất nhiều người nhận ra anh.

Nhiều người là tân sinh viên hồi đó, giờ đã trở thành tiền bối trong trường.

Cũng có người đang học cao học, hoặc ở lại làm việc tại trường, trong số đó, không ít người biết rõ thân phận của Lục Hạo Vũ.

Lúc đầu, chuyện của Mạnh Ngọc Yên chỉ là một trò xem vui, không ai ngờ người đến lại là Lục Hạo Vũ!

“Trời đất ơi! Mọi người nhắc mới để ý, đúng thật là học trưởng Lục rồi?!”

“Không thể nào! Mạnh Ngọc Yên sao lại quen biết được học trưởng Lục?!”

“Hu hu hu hu đây chính là học trưởng Lục, nam thần của tôi, aaaaa không thể chấp nhận được, hu hu hu…”

“Sao có thể như vậy? Trời ơi! Thiếu gia nLục gia! Mạnh Ngọc Yên đúng là trúng số độc đắc!”

“Lục gia nào? Có ghê gớm đến vậy không?”

“Còn nhà nào nữa? Tứ đại hào môn ở Đế Đô đó! À đúng rồi, nữ minh tinh Cố Vân Tịch cũng gả vào Lục gia đấy! Cô ấy lấy trưởng tôn của Lục gia, anh ruột của Lục Hạo Vũ!”

“Xìiiii…”

Cả đám người hít vào một ngụm khí lạnh!

Từng ánh mắt kinh ngạc đổ dồn về phía Mạnh Ngọc Yên.

Lục gia!

Là Lục gia thật sao?!

Đó đã không còn là nhà giàu, mà là gia tộc quý tộc!

Tên nam sinh bị đánh lúc này đã ngơ ngác như hóa đá.

“Lục… Lục học trưởng?!”

Lục Hạo Vũ nhìn cậu ta một cái, lạnh lùng đáp: “Không sai, tôi chính là Lục Hạo Vũ!”

Tên nam sinh lập tức chân mềm nhũn, ngã ngồi bệt xuống đất.

“Không thể nào!” Trần Tuyết bên cạnh la lên thất thanh.

“Anh sao có thể là học trưởng Lục? Mạnh Ngọc Yên xuất thân như vậy, sao có thể…”

“Cô là ai?” Giọng cô ta the thé, khiến Lục Hạo Vũ nghe mà khó chịu ra mặt.

Mạnh Ngọc Yên đang không khỏe, cần nghỉ ngơi, còn những người này thì bu quanh xì xào bàn tán, vậy thì nghỉ làm sao được?

(Hết chương)

Hết Chương 1189: Mọi người phát cuồng, đây là học trưởng Lục!.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page