Danh sách chương

Câu nói vừa thốt ra khỏi miệng, nam sinh kia lập tức hơi hối hận.

Câu này… nói quá trắng trợn rồi!

Nhưng, thế nào cậu ta cũng không tin, người đàn ông trông rõ ràng là con nhà giàu trước mặt đây sẽ thật sự cưới Mạnh Ngọc Yên.

Mạnh Ngọc Yên chỉ là gái nhà nghèo, nghe nói còn có em trai phiền phức, ba cô cũng không thương yêu gì, thậm chí còn muốn bán cô đi.

Mấy chuyện này, đều là “người bạn tốt” của Mạnh Ngọc Yên, Vương Tinh Tinh kể ra.

Một cái hố không đáy, chỉ là nhờ gương mặt đẹp mà thôi, người có tiền dù có thích, cũng chỉ là vui chơi nhất thời.

Ai mà thật sự muốn cưới cô ta về làm vợ chứ?

Ngay cả cậu ta, cũng chỉ vì cô ta xinh, định quen chơi một thời gian, chứ chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn.

Nhưng mà… lời thì nói ra rồi, quá rõ ràng, người đàn ông kia nói không chừng sẽ nổi giận.

Nghĩ lại, cậu ta lại thấy… tại sao phải sợ?

Bây giờ là xã hội thực dụng, ai mà chẳng hiểu rõ lòng nhau?

Nhất là đàn ông có tiền, càng khôn ngoan hơn người thường, đàn ông hiểu rõ đàn ông, người trước mặt chắc chắn cũng chỉ coi Mạnh Ngọc Yên như trò vui.

“Anh nhìn tôi làm gì? Tôi có nói sai à? Nhà Mạnh Ngọc Yên đúng là cái hố không đáy, kiểu con gái như thế, cần nhất là tiền, có tiền thì giải quyết được hết. Nhìn anh là biết có gia thế rồi! Con gái xuất thân thế kia, anh định cưới về à?”

“Không phải cũng chỉ là chơi bời thôi sao!”

Ánh mắt của Lục Hạo Vũ nhìn tên nam sinh ấy bỗng trở nên vô cùng dữ dội, như muốn ăn tươi nuốt sống.

“Sao Mạnh Ngọc Yên lại ngã? Mọi người đều nhìn cậu đấy. Nói vậy, là cậu làm? Cậu đánh cô ấy?”

Tên kia mặt đỏ lên, thật ra là bị khí thế của Lục Hạo Vũ đè cho sợ, nhưng lại không chịu thừa nhận.

Chỉ là một đứa con gái có thể “mua bằng tiền” mà thôi, thế mà anh ta vì cô ấy mà muốn gây sự với mình? Điên rồi sao?

“Ai đánh cô ta? Tôi chỉ… đẩy một cái, ai ngờ cô ta lại ngã ra? Tôi đâu biết cô ta mang thai! Đang còn đi học đấy! Mà bụng đã to lên rồi, loại con gái thế này, đáng đời… Á!!!”

Cậu ta còn chưa nói hết, Lục Hạo Vũ đã xông lên, thẳng tay đấm một cú vào mặt!

“Bốp!!”

Một cú đấm như trời giáng, khiến cậu ta hét lên thảm thiết, ngã lăn xuống đất.

“Á…”

Đám đông xung quanh hét lên đầy kinh ngạc!

Tên nam sinh còn chưa kịp đứng dậy, Lục Hạo Vũ đã lao đến, xách cậu ta lên, lại đấm tiếp một cú nữa, sau đó đạp cho một phát thật mạnh!

Rầm!

Cậu ta đập vào cánh cửa, lại ngã xuống lần nữa.

Cú đá trúng bụng, khiến cậu ta ôm bụng rên rỉ, không bò nổi, mặt tái mét, không nói nổi câu nào.

Lục Hạo Vũ lạnh lùng cười: “Gan to đấy! Dám động vào phụ nữ của tôi? Chỉ cần cậu động vào một sợi tóc của cô ấy, tôi cũng bắt cậu phải trả giá!”

Tên nam sinh đó cũng là thiếu gia nhà giàu, từ nhỏ tới lớn chưa từng bị đánh như thế, nhất là trước mặt bao nhiêu bạn học, bị hành thảm đến thế này, mất hết cả mặt mũi!

Cậu ta ráng bình tĩnh, nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh… tôi là công tử nhà Tập đoàn Lý thị! Anh dám đánh tôi? Lý thị sẽ không bỏ qua cho anh đâu!”

Lục Hạo Vũ cười, cười đầy ngạo mạn: “Tập đoàn Lý thị? Lý thị là cái thá gì? Nếu Ngọc Yên mà có chuyện gì, cả nhà mấy người cũng đừng mong yên ổn!”

“Anh… rốt cuộc anh là ai?” Tên kia tức đến phát run!

(Hết chương)

Câu nói vừa thốt ra khỏi miệng, nam sinh kia lập tức hơi hối hận.

Câu này… nói quá trắng trợn rồi!

Nhưng, thế nào cậu ta cũng không tin, người đàn ông trông rõ ràng là con nhà giàu trước mặt đây sẽ thật sự cưới Mạnh Ngọc Yên.

Mạnh Ngọc Yên chỉ là gái nhà nghèo, nghe nói còn có em trai phiền phức, ba cô cũng không thương yêu gì, thậm chí còn muốn bán cô đi.

Mấy chuyện này, đều là “người bạn tốt” của Mạnh Ngọc Yên, Vương Tinh Tinh kể ra.

Một cái hố không đáy, chỉ là nhờ gương mặt đẹp mà thôi, người có tiền dù có thích, cũng chỉ là vui chơi nhất thời.

Ai mà thật sự muốn cưới cô ta về làm vợ chứ?

Ngay cả cậu ta, cũng chỉ vì cô ta xinh, định quen chơi một thời gian, chứ chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn.

Nhưng mà… lời thì nói ra rồi, quá rõ ràng, người đàn ông kia nói không chừng sẽ nổi giận.

Nghĩ lại, cậu ta lại thấy… tại sao phải sợ?

Bây giờ là xã hội thực dụng, ai mà chẳng hiểu rõ lòng nhau?

Nhất là đàn ông có tiền, càng khôn ngoan hơn người thường, đàn ông hiểu rõ đàn ông, người trước mặt chắc chắn cũng chỉ coi Mạnh Ngọc Yên như trò vui.

“Anh nhìn tôi làm gì? Tôi có nói sai à? Nhà Mạnh Ngọc Yên đúng là cái hố không đáy, kiểu con gái như thế, cần nhất là tiền, có tiền thì giải quyết được hết. Nhìn anh là biết có gia thế rồi! Con gái xuất thân thế kia, anh định cưới về à?”

“Không phải cũng chỉ là chơi bời thôi sao!”

Ánh mắt của Lục Hạo Vũ nhìn tên nam sinh ấy bỗng trở nên vô cùng dữ dội, như muốn ăn tươi nuốt sống.

“Sao Mạnh Ngọc Yên lại ngã? Mọi người đều nhìn cậu đấy. Nói vậy, là cậu làm? Cậu đánh cô ấy?”

Tên kia mặt đỏ lên, thật ra là bị khí thế của Lục Hạo Vũ đè cho sợ, nhưng lại không chịu thừa nhận.

Chỉ là một đứa con gái có thể “mua bằng tiền” mà thôi, thế mà anh ta vì cô ấy mà muốn gây sự với mình? Điên rồi sao?

“Ai đánh cô ta? Tôi chỉ… đẩy một cái, ai ngờ cô ta lại ngã ra? Tôi đâu biết cô ta mang thai! Đang còn đi học đấy! Mà bụng đã to lên rồi, loại con gái thế này, đáng đời… Á!!!”

Cậu ta còn chưa nói hết, Lục Hạo Vũ đã xông lên, thẳng tay đấm một cú vào mặt!

“Bốp!!”

Một cú đấm như trời giáng, khiến cậu ta hét lên thảm thiết, ngã lăn xuống đất.

“Á…”

Đám đông xung quanh hét lên đầy kinh ngạc!

Tên nam sinh còn chưa kịp đứng dậy, Lục Hạo Vũ đã lao đến, xách cậu ta lên, lại đấm tiếp một cú nữa, sau đó đạp cho một phát thật mạnh!

Rầm!

Cậu ta đập vào cánh cửa, lại ngã xuống lần nữa.

Cú đá trúng bụng, khiến cậu ta ôm bụng rên rỉ, không bò nổi, mặt tái mét, không nói nổi câu nào.

Lục Hạo Vũ lạnh lùng cười: “Gan to đấy! Dám động vào phụ nữ của tôi? Chỉ cần cậu động vào một sợi tóc của cô ấy, tôi cũng bắt cậu phải trả giá!”

Tên nam sinh đó cũng là thiếu gia nhà giàu, từ nhỏ tới lớn chưa từng bị đánh như thế, nhất là trước mặt bao nhiêu bạn học, bị hành thảm đến thế này, mất hết cả mặt mũi!

Cậu ta ráng bình tĩnh, nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh… tôi là công tử nhà Tập đoàn Lý thị! Anh dám đánh tôi? Lý thị sẽ không bỏ qua cho anh đâu!”

Lục Hạo Vũ cười, cười đầy ngạo mạn: “Tập đoàn Lý thị? Lý thị là cái thá gì? Nếu Ngọc Yên mà có chuyện gì, cả nhà mấy người cũng đừng mong yên ổn!”

“Anh… rốt cuộc anh là ai?” Tên kia tức đến phát run!

(Hết chương)

Hết Chương 1188: Đánh không cần thương lượng.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page