Danh sách chương

Trọng Sinh Quân Hôn: Lục Thiếu Sủng Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 1056: Dám động vào tôi thử xem? Tôi sẽ để Lục gia diệt Tần gia

Bệnh viện là do Diêu Văn Tích đã sắp xếp từ trước. Cuộc gọi mà bà ta trước đó chính là để thu xếp chuyện này. Dù sao thì bà cũng là phu nhân Tần gia, sống ở Đế Đô đã hai năm. Dù không đấu lại được những người như Lưu Tinh Trì hay Diệp Phồn, nhưng ít ra trong tay vẫn có chút quan hệ.

Lý Tâm Đồng bị lôi xuống xe, kéo thẳng vào bệnh viện.

Vốn dĩ đã là bị người ta bắt đến, lại còn đưa vào bệnh viện, Lý Tâm Đồng theo bản năng cảm thấy sợ hãi.

Nhưng bụng cô đang đau dữ dội, nói chuyện cũng yếu ớt, không còn sức.

“Bà… bà rốt cuộc muốn làm gì? Diêu Văn Tích, tôi không phải là tiểu thư nhà bình thường đâu, Lý gia sẽ không tha cho bà đâu!”

Nhưng lúc này, Diêu Văn Tích căn bản không thèm tin lời của Lý Tâm Đồng. Bà ta đã bị chèn ép hơn hai năm trời. Trong gần ba năm ở Đế Đô, bà ta chưa từng được sống những ngày tháng như cá gặp nước ở Giang Châu nữa.

Dạo gần đây lại liên tục bị từ chối, bị sỉ nhục, ngọn lửa giận và điên cuồng bị dồn nén trong lòng bà cực kỳ đáng sợ. Hôm nay cuối cùng cũng tìm được cảm giác được thao túng, hành hạ người khác từ chỗ Lý Tâm Đồng, cái cảm giác quyền lực mà bà ta từng có. Lúc này, đầu óc bà ta hoàn toàn mất kiểm soát.

“Cô hả? Ha ha ha, con ranh này, gan cũng lớn đấy nhỉ? Tới nước này rồi mà còn dám nói mấy lời vớ vẩn đó? Cô nghĩ có ích sao? Tôi nói cho cô biết, cô không xứng sinh con cho Tần gia! Sự tồn tại của đứa con đó sẽ khiến con trai tôi mất mặt! Sau này nó còn cưới tiểu thư dòng dõi thế gia kiểu gì? Tôi sẽ lập tức để bác sĩ phá cái thứ hoang thai đó đi!”

Lý Tâm Đồng trừng mắt kinh hãi. Cô chưa bao giờ gặp thủ đoạn nào độc ác như vậy, thật sự nằm mơ cũng không ngờ Diêu Văn Tích lại độc ác tới mức này!

“Bà… bà điên rồi! Bà điên rồi! Tôi không có thai! Tôi không có thai! Thả tôi ra, hu hu hu, thả tôi ra…”

Cô thật sự không hề có thai, cô và Tần Mạc căn bản chưa từng thân mật thì làm sao mà mang thai được?

Nhưng dù không có, cô cũng chỉ là một cô gái trẻ, bị Diêu Văn Tích đối xử như vậy trong bệnh viện, cô vẫn vô cùng sợ hãi. Nhìn mình bị ép nằm trên giường bệnh, sắp bị đẩy vào phòng phẫu thuật, Lý Tâm Đồng sợ hãi đến phát điên, vùng vẫy điên cuồng.

“Cứu với! Ưm…”

Miệng cô bị bịt lại, nhìn thấy mình sắp bị đẩy đi, trong khoảnh khắc đó, Lý Tâm Đồng tuyệt vọng tột độ!

Lúc này, Lạc Vũ Vi vừa mới từ nhà vệ sinh bước ra, chợt nghe thấy tiếng kêu từ bên này. Tiếng khóc này nghe có vẻ quen quen, cô tò mò đi tới xem. Vừa rẽ qua góc hành lang, cô đã thấy Diêu Văn Tích, sau đó là một cô gái bị đánh đến mặt mũi bầm dập đang bị đè trên giường bệnh, khuôn mặt đầy hoảng loạn, chính là Lý Tâm Đồng.

Lạc Vũ Vi lập tức sững người!

Lý Tâm Đồng?!

Nhìn thấy Lạc Vũ Vi, Lý Tâm Đồng như thấy được cọng rơm cứu mạng, vùng vẫy dữ dội, cắn mạnh vào tay người đang giữ mình.

“Cứu tôi với! Vũ Vi, cứu tôi… cứu mạng!”

Lạc Vũ Vi lập tức lao đến, mạnh tay đẩy người đang đè Lý Tâm Đồng ra một bên: “Các người làm cái gì thế hả?!”

Cô nhanh chóng kéo Lý Tâm Đồng từ trên giường xuống. Lý Tâm Đồng hoảng loạn ôm chặt lấy tay cô, trốn ra sau lưng cô, cả người run rẩy không ngừng.

Lạc Vũ Vi chắn phía trước, thấy người phụ nữ bị cô đẩy ra vẫn còn định tiến lên, cô tức giận quát:“Diêu Văn Tích, bà phát điên cái gì vậy? Dám động vào tôi thử xem, tôi sẽ để Lục gia diệt luôn Tần gia của bà!”

Thấy Lạc Vũ Vi, Diêu Văn Tích liền cau mày. Bà ta không ngờ vừa mới chia tay với Lạc Vũ Vi không bao lâu mà lại gặp cô ở đây.

Với khí thế của Lạc Vũ Vi lúc này, Diêu Văn Tích không lên tiếng, ba người phụ nữ đi theo bà ta cũng không dám động vào cô nữa.

(Hết chương)

Bệnh viện là do Diêu Văn Tích đã sắp xếp từ trước. Cuộc gọi mà bà ta trước đó chính là để thu xếp chuyện này. Dù sao thì bà cũng là phu nhân Tần gia, sống ở Đế Đô đã hai năm. Dù không đấu lại được những người như Lưu Tinh Trì hay Diệp Phồn, nhưng ít ra trong tay vẫn có chút quan hệ.

Lý Tâm Đồng bị lôi xuống xe, kéo thẳng vào bệnh viện.

Vốn dĩ đã là bị người ta bắt đến, lại còn đưa vào bệnh viện, Lý Tâm Đồng theo bản năng cảm thấy sợ hãi.

Nhưng bụng cô đang đau dữ dội, nói chuyện cũng yếu ớt, không còn sức.

“Bà… bà rốt cuộc muốn làm gì? Diêu Văn Tích, tôi không phải là tiểu thư nhà bình thường đâu, Lý gia sẽ không tha cho bà đâu!”

Nhưng lúc này, Diêu Văn Tích căn bản không thèm tin lời của Lý Tâm Đồng. Bà ta đã bị chèn ép hơn hai năm trời. Trong gần ba năm ở Đế Đô, bà ta chưa từng được sống những ngày tháng như cá gặp nước ở Giang Châu nữa.

Dạo gần đây lại liên tục bị từ chối, bị sỉ nhục, ngọn lửa giận và điên cuồng bị dồn nén trong lòng bà cực kỳ đáng sợ. Hôm nay cuối cùng cũng tìm được cảm giác được thao túng, hành hạ người khác từ chỗ Lý Tâm Đồng, cái cảm giác quyền lực mà bà ta từng có. Lúc này, đầu óc bà ta hoàn toàn mất kiểm soát.

“Cô hả? Ha ha ha, con ranh này, gan cũng lớn đấy nhỉ? Tới nước này rồi mà còn dám nói mấy lời vớ vẩn đó? Cô nghĩ có ích sao? Tôi nói cho cô biết, cô không xứng sinh con cho Tần gia! Sự tồn tại của đứa con đó sẽ khiến con trai tôi mất mặt! Sau này nó còn cưới tiểu thư dòng dõi thế gia kiểu gì? Tôi sẽ lập tức để bác sĩ phá cái thứ hoang thai đó đi!”

Lý Tâm Đồng trừng mắt kinh hãi. Cô chưa bao giờ gặp thủ đoạn nào độc ác như vậy, thật sự nằm mơ cũng không ngờ Diêu Văn Tích lại độc ác tới mức này!

“Bà… bà điên rồi! Bà điên rồi! Tôi không có thai! Tôi không có thai! Thả tôi ra, hu hu hu, thả tôi ra…”

Cô thật sự không hề có thai, cô và Tần Mạc căn bản chưa từng thân mật thì làm sao mà mang thai được?

Nhưng dù không có, cô cũng chỉ là một cô gái trẻ, bị Diêu Văn Tích đối xử như vậy trong bệnh viện, cô vẫn vô cùng sợ hãi. Nhìn mình bị ép nằm trên giường bệnh, sắp bị đẩy vào phòng phẫu thuật, Lý Tâm Đồng sợ hãi đến phát điên, vùng vẫy điên cuồng.

“Cứu với! Ưm…”

Miệng cô bị bịt lại, nhìn thấy mình sắp bị đẩy đi, trong khoảnh khắc đó, Lý Tâm Đồng tuyệt vọng tột độ!

Lúc này, Lạc Vũ Vi vừa mới từ nhà vệ sinh bước ra, chợt nghe thấy tiếng kêu từ bên này. Tiếng khóc này nghe có vẻ quen quen, cô tò mò đi tới xem. Vừa rẽ qua góc hành lang, cô đã thấy Diêu Văn Tích, sau đó là một cô gái bị đánh đến mặt mũi bầm dập đang bị đè trên giường bệnh, khuôn mặt đầy hoảng loạn, chính là Lý Tâm Đồng.

Lạc Vũ Vi lập tức sững người!

Lý Tâm Đồng?!

Nhìn thấy Lạc Vũ Vi, Lý Tâm Đồng như thấy được cọng rơm cứu mạng, vùng vẫy dữ dội, cắn mạnh vào tay người đang giữ mình.

“Cứu tôi với! Vũ Vi, cứu tôi… cứu mạng!”

Lạc Vũ Vi lập tức lao đến, mạnh tay đẩy người đang đè Lý Tâm Đồng ra một bên: “Các người làm cái gì thế hả?!”

Cô nhanh chóng kéo Lý Tâm Đồng từ trên giường xuống. Lý Tâm Đồng hoảng loạn ôm chặt lấy tay cô, trốn ra sau lưng cô, cả người run rẩy không ngừng.

Lạc Vũ Vi chắn phía trước, thấy người phụ nữ bị cô đẩy ra vẫn còn định tiến lên, cô tức giận quát:“Diêu Văn Tích, bà phát điên cái gì vậy? Dám động vào tôi thử xem, tôi sẽ để Lục gia diệt luôn Tần gia của bà!”

Thấy Lạc Vũ Vi, Diêu Văn Tích liền cau mày. Bà ta không ngờ vừa mới chia tay với Lạc Vũ Vi không bao lâu mà lại gặp cô ở đây.

Với khí thế của Lạc Vũ Vi lúc này, Diêu Văn Tích không lên tiếng, ba người phụ nữ đi theo bà ta cũng không dám động vào cô nữa.

(Hết chương)

Hết Chương 1056: Dám động vào tôi thử xem? Tôi sẽ để Lục gia diệt Tần gia.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page