Danh sách chương

Trọng Sinh Quân Hôn: Lục Thiếu Sủng Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 1038: Tần Mạc nổi giận, Diêu Văn Tích bị đuổi ra ngoài (4)

“Nếu chỉ vì mối quan hệ của con và Cố Vân Tịch tốt hơn Diệp Cẩn và Cố Vân Tịch, thì con phải ngồi vào vị trí tổng giám đốc tập đoàn Vân Thượng, vậy thì có rất nhiều người cũng có quan hệ tốt với cô ấy, sao lại nhất thiết phải là con?”

“Diệp Phồn còn là anh em với Lục Hạo Đình mà! Giao cho Diệp Phồn quản lý chẳng phải còn hợp lý hơn à?”

“Mẹ…”

Diêu Văn Tích tức đến phát điên: “Sao lại có thể như nhau được chứ?”

“Sao lại không thể?”

“Cái này…” Bà ta gần như muốn mất bình tĩnh: “Diệp Phồn có tập đoàn Diệp thị, cậu ta…”

“Có tập đoàn Diệp thị thì sao? Với khả năng của Diệp Phồn, quản lý hai tập đoàn làm gì có khó khăn? Là người quản lý thôi mà, không phải việc gì cũng phải tự làm hết, có gì mà không được? Trên thế giới này còn có những tập đoàn lớn hơn Diệp thị gấp mấy lần, đều do một tổng giám đốc điều hành đó thôi? Người ta có gì mà không làm nổi?”

“Con…” Ứớc mơ tươi sáng của Diêu Văn Tích đã bị Tần Mạc phá tan tành, tương lai đẹp đẽ như mơ ấy, đứa con trai lại chẳng hề muốn tiếp nhận.

“Không, Tiểu Mạc, con đừng ngốc thế, đừng nghĩ mình còn trẻ thì có thể dựa vào bản thân mà làm hết được. Đợi con lớn, trưởng thành rồi, con sẽ hiểu vị thế, danh phận và gia thế quan trọng thế nào. Bây giờ mẹ cho con mối quan hệ mạng lưới mạnh mẽ như vậy mà con không biết tận dụng, sau này làm sao có thể đạt được thành tựu lớn?”

“Con phải giữ mối quan hệ tốt với Cố Vân Tịch, điều đó chắc chắn có lợi cho con về sau, Tiểu Mạc! Con tuyệt đối không được ngu ngốc. Con thử nghĩ xem tập đoàn Vân Thượng mạnh đến mức nào? Con có cảm thấy làm công cho người khác với thân phận như con là không xứng đáng không? Cái đó… con đừng suy nghĩ nhiều làm gì!”

“Tiểu Mạc à, nghĩ kỹ lại đi. Cố Vân Tịch chỉ là một cô gái thôi, tương lai chắc chắn sẽ ở nhà làm phu nhân giàu có. Lục Hạo Đình thì quyền lực trong giới quý tộc, sẽ không tốn nhiều thời gian quản lý công ty đâu, nên! Việc công ty sau này chẳng phải là do một tay con nắm hết sao?”

“Con muốn làm gì thì làm, kể cả có lấy hết tài sản công ty ra ngoài, người ta cũng không biết. Đợi ba con đứng vững ở Đế Đô, đợi mẹ cũng tới đó gây dựng sự nghiệp riêng, thì con ở vị trí đó sẽ có thêm nhiều mối quan hệ quyền lực hơn, con có còn sợ mình không có địa vị nữa sao?”

“Đến lúc đó, muốn thay thế vị trí cũng chưa chắc không làm được, con…”

“Đủ rồi!” Thấy mẹ nói ngày càng quá quắt, Tần Mạc không thể chịu nổi tiếp.

“Bỏ ngay mấy toan tính thấp hèn ấy đi! Vân Tịch là bạn học của con, là người cứu mạng con, đừng nói đến chuyện con không bao giờ làm vậy với cô ấy, ngay cả ý nghĩ đó con cũng không nên có.”

Tần Mạc cảm thấy như mình đang không còn nhận ra người mẹ này nữa: “Mẹ, Vân Tịch đã cứu con, cô ấy cứu đứa con trai duy nhất trên đời này của mẹ. Sao mẹ có thể mang những toan tính như thế với cô ấy? Nếu con mà làm chuyện đó, thì con còn được gọi là người sao?”

“Nhưng mà…”

“Không có nhưng mà! Con không muốn nghe những lời đó nữa. Kế hoạch sự nghiệp, con có lý tưởng riêng và đang nỗ lực theo đuổi, hơn nữa, con cũng làm khá tốt rồi. Con sẽ không mưu tính với bạn học, đặc biệt là với Vân Tịch!”

“Còn mẹ cũng đừng mong con lấy lý do gì để tiếp cận cô ấy với mục đích riêng. Cô ấy là bạn học, đã cứu con, rồi trở thành bạn tốt nhất của con, đơn giản chỉ có vậy.”

“Việc kinh doanh, nếu có cơ hội hợp tác, con sẽ tìm cô ấy. Còn không thì mỗi người một việc, con tự mình có đủ khả năng làm mọi thứ, muốn gì thì tự tạo ra, không cần phải tính kế với người khác.”

“Mẹ…”

(Hết chương)

“Nếu chỉ vì mối quan hệ của con và Cố Vân Tịch tốt hơn Diệp Cẩn và Cố Vân Tịch, thì con phải ngồi vào vị trí tổng giám đốc tập đoàn Vân Thượng, vậy thì có rất nhiều người cũng có quan hệ tốt với cô ấy, sao lại nhất thiết phải là con?”

“Diệp Phồn còn là anh em với Lục Hạo Đình mà! Giao cho Diệp Phồn quản lý chẳng phải còn hợp lý hơn à?”

“Mẹ…”

Diêu Văn Tích tức đến phát điên: “Sao lại có thể như nhau được chứ?”

“Sao lại không thể?”

“Cái này…” Bà ta gần như muốn mất bình tĩnh: “Diệp Phồn có tập đoàn Diệp thị, cậu ta…”

“Có tập đoàn Diệp thị thì sao? Với khả năng của Diệp Phồn, quản lý hai tập đoàn làm gì có khó khăn? Là người quản lý thôi mà, không phải việc gì cũng phải tự làm hết, có gì mà không được? Trên thế giới này còn có những tập đoàn lớn hơn Diệp thị gấp mấy lần, đều do một tổng giám đốc điều hành đó thôi? Người ta có gì mà không làm nổi?”

“Con…” Ứớc mơ tươi sáng của Diêu Văn Tích đã bị Tần Mạc phá tan tành, tương lai đẹp đẽ như mơ ấy, đứa con trai lại chẳng hề muốn tiếp nhận.

“Không, Tiểu Mạc, con đừng ngốc thế, đừng nghĩ mình còn trẻ thì có thể dựa vào bản thân mà làm hết được. Đợi con lớn, trưởng thành rồi, con sẽ hiểu vị thế, danh phận và gia thế quan trọng thế nào. Bây giờ mẹ cho con mối quan hệ mạng lưới mạnh mẽ như vậy mà con không biết tận dụng, sau này làm sao có thể đạt được thành tựu lớn?”

“Con phải giữ mối quan hệ tốt với Cố Vân Tịch, điều đó chắc chắn có lợi cho con về sau, Tiểu Mạc! Con tuyệt đối không được ngu ngốc. Con thử nghĩ xem tập đoàn Vân Thượng mạnh đến mức nào? Con có cảm thấy làm công cho người khác với thân phận như con là không xứng đáng không? Cái đó… con đừng suy nghĩ nhiều làm gì!”

“Tiểu Mạc à, nghĩ kỹ lại đi. Cố Vân Tịch chỉ là một cô gái thôi, tương lai chắc chắn sẽ ở nhà làm phu nhân giàu có. Lục Hạo Đình thì quyền lực trong giới quý tộc, sẽ không tốn nhiều thời gian quản lý công ty đâu, nên! Việc công ty sau này chẳng phải là do một tay con nắm hết sao?”

“Con muốn làm gì thì làm, kể cả có lấy hết tài sản công ty ra ngoài, người ta cũng không biết. Đợi ba con đứng vững ở Đế Đô, đợi mẹ cũng tới đó gây dựng sự nghiệp riêng, thì con ở vị trí đó sẽ có thêm nhiều mối quan hệ quyền lực hơn, con có còn sợ mình không có địa vị nữa sao?”

“Đến lúc đó, muốn thay thế vị trí cũng chưa chắc không làm được, con…”

“Đủ rồi!” Thấy mẹ nói ngày càng quá quắt, Tần Mạc không thể chịu nổi tiếp.

“Bỏ ngay mấy toan tính thấp hèn ấy đi! Vân Tịch là bạn học của con, là người cứu mạng con, đừng nói đến chuyện con không bao giờ làm vậy với cô ấy, ngay cả ý nghĩ đó con cũng không nên có.”

Tần Mạc cảm thấy như mình đang không còn nhận ra người mẹ này nữa: “Mẹ, Vân Tịch đã cứu con, cô ấy cứu đứa con trai duy nhất trên đời này của mẹ. Sao mẹ có thể mang những toan tính như thế với cô ấy? Nếu con mà làm chuyện đó, thì con còn được gọi là người sao?”

“Nhưng mà…”

“Không có nhưng mà! Con không muốn nghe những lời đó nữa. Kế hoạch sự nghiệp, con có lý tưởng riêng và đang nỗ lực theo đuổi, hơn nữa, con cũng làm khá tốt rồi. Con sẽ không mưu tính với bạn học, đặc biệt là với Vân Tịch!”

“Còn mẹ cũng đừng mong con lấy lý do gì để tiếp cận cô ấy với mục đích riêng. Cô ấy là bạn học, đã cứu con, rồi trở thành bạn tốt nhất của con, đơn giản chỉ có vậy.”

“Việc kinh doanh, nếu có cơ hội hợp tác, con sẽ tìm cô ấy. Còn không thì mỗi người một việc, con tự mình có đủ khả năng làm mọi thứ, muốn gì thì tự tạo ra, không cần phải tính kế với người khác.”

“Mẹ…”

(Hết chương)

Hết Chương 1038: Tần Mạc nổi giận, Diêu Văn Tích bị đuổi ra ngoài (4).

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page