Danh sách chương

Lưu Tinh Trì nói: “Nơi này chúng tôi bao rồi!”

Từ U Mỹ cắn răng, môi co rút nhiều lần, nhìn đối phương là người trẻ tuổi, mặc dù tuổi không lớn lắm, có thể trên người mơ hồ có luồng sát khí, nhìn khiến cô ta sợ.

“Tôi… tôi là người bên cạnh Diệp Hoa Thanh, tôi…”

“Ừ!” Lưu Tinh Trì gật đầu “Chúng tôi sẽ đi tìm Diệp Hoa Thanh tiểu thư nói một chút, để cô ấy quản tốt người của mình”

Từ U Mỹ: ” …”

Lần này, Từ U Mỹ rốt cuộc không dám nói nữa, xoay người bỏ chạy!

Chạy thật xa mới vỗ vỗ ngực mình, thở ra một hơi!

Má ơi thật sự là quá dọa người!

Người kia nhìn dáng dấp không tệ, khí thế trên người cũng quá dọa người, những người này là gì chứ?

Thậm chí ngay cả Diệp Hoa Thanh cũng không sợ, Từ U Mỹ vô cùng phẫn hận.

Cô ta không tin, không bắt được cái chuôi của Cố Vân Tịch!

Bên kia, Lục Hạo Đình mang Cố Vân Tịch chạy một đoạn, đi tới dưới tàng cây, hắn đem áo khoác ngoài khoác lên người Cố Vân Tịch: “Mặc vào đi, đừng để bị lạnh!”

Cô bị hắn bọc chỉ còn dư lại cái đầu nhỏ!

Hắn đem đầu cô đặt ở trên bả vai, ôm cô không nói lời nào.

Cố Vân Tịch cười nói:” Tại sao không nói chuyện thế? “

” Ở cùng em là tốt rồi, không cần nói gì cả.”

Dừng một hồi, Lục Hạo Đình mới nói: “Vân Tịch, diễn tập sắp bắt đầu, tiếp theo, anh phải khép kín một thời gian dài, đến lúc đó không thể đến thăm em, chắc khoảng một tháng.”

” Ừ! “

Lục Hạo Đình: “… “

Chỉ nhận được một chữ “Ừ!”, Lục Hạo Đình không hài lòng: “Anh đi lâu như vậy, em không buồn chút nào sao?”

Cố Vân Tịch cười một tiếng: “Anh đến nói cho em, anh đi một tháng không thể đến thăm em là khiến em buồn sao?”

“Anh muốn thấy em không nỡ để anh đi!”

Cố Vân Tịch: “…”

Thanh âm Lục Hạo Đình có chút tủi thân: “Không phải bây giờ em nên quấn lấy anh, không muốn anh đi sao?”

Cố Vân Tịch: “…”

“Em là bạn gái anh, cũng lớn rồi, ngay cả làm nũng cũng muốn anh dạy em sao?”

Cố Vân Tịch: “…”

Phụt!

Thật không nghĩ đến sẽ thấy được bộ mặt này của Lục Hạo Đình!

Không thể tưởng tượng được người trước mắt này là đại ca của đám trẻ trong đại viện. Từ nhỏ tiểu Tứ, tiểu Ngũ bị đánh mà lớn lên, Lâm Kiêu bị đánh nhiều nhất!

Cố Vân Tịch cười híp mắt đến gần: “Em không làm nũng, anh có thể làm gì em?”

Ánh mắt Lục Hạo Đình nhất thời sâu không thấy đáy, đứng lên, híp mắt nguy hiểm!

“Sao nào? Tháng này trời cao trăng sáng, hoang vắng không người, em nói xem… anh phải làm thế nào? hả?”

âm thanh kéo dài, tà khí kéo dài, quyến rũ động lòng người!

Thật đúng là mê người!

Cố Vân Tịch liếm môi, thật muốn cắn một cái!

Nhưng chủ động lại có chút mất mặt!

Cô còn chưa kịp nghĩ xong, môi Lục Hạo Đình đã nặng nề đè xuống, tiểu nha đầu này, động tác liếm môi thật sự quá mê người. 

……………….

 

Giữa trưa ngày hôm sau Lục Hạo Đình rời đi, buổi chiều Cố Vân Tịch quay xong, đang chuẩn bị nghỉ ngơi, đúng lúc nhận được điện thoại của Tần Mạc. 

Khoảng thời gian này, Tần Mạc luôn uống thuốc Cố Vân Tịch cho, hơn nữa vẫn chuyên tâm điều dưỡng thân thể, lúc nào cũng quan sát, phát hiện tình trạng thân thể mình càng ngày càng tốt!

Quá trình chuyển biến rất tốt khiến Tần Mạc vừa ngạc nhiên vừa vui mừng. Trước kia anh luôn điều trị mà chưa bao giờ được như vậy.

Cho nên, anh không kiềm được mà quyết định tìm Cố Vân Tịch chữa trị!

Như thế nào cũng kệ đi!

Cho dù tuổi Cố Vân Tịch nhỏ thì thế nào?

Cô có một ông ngoại là lão Trung y, điều này hắn điều tra một cái là biết, ông lão kia năm đó quả thật có y thuật cao siêu, nhưng tính tình cổ quái, rất ít xem bệnh cho người ta. 

Cố vân Tịch nói trong tay cô có phương thuốc ông ngoại để lại cho cô, có thể trị hết bệnh của hắn, điều này không thể nghi ngờ. 

Dù sao anh cũng đã như vậy rồi, không điều trị thời gian dài sẽ chết, nên có gì phải sợ chứ?

Hai người hẹn thứ hai gặp, đúng lúc ngày đó Cố Vân Tịch được nghỉ.

Địa điểm chính là một biệt thự của Diêu gia. 

Đây là biệt thự tư nhân của Tần Mạc, chỉ là vì giữ bí mật nên vẫn để trên danh nghĩa của Diêu gia, người Tần gia bao gồm người cả Lô gia bên kia, thậm chí ngay cả Diêu Văn Tích cũng không biết. 

Anh họ Tần Mạc, cũng chính là trưởng bối của Diêu gia Diêu Vũ Thần đến đón Cố Vân Tịch, vì đến trước thời gian hẹn nên Cố Vân Tịch đã chuẩn bị xong hòm thuốc để lên xe Diêu Vũ Thần. 

Diêu Vũ Thần là trưởng tôn Diêu gia – Giang Châu đệ nhất thế gia, cũng là người thừa kế Diêu gia!

Kiếp trước cô cũng biết người này, còn đã từng hợp tác!

Dù sao lúc đó cô phải đối phó An gia, mà An Vân Tuyết là vị hôn thê của Tần Hiên!

Anh ta là người vô cùng thông minh, dẫn dắt Diêu gia lên đỉnh cao. 

Diêu Vũ Thần mặc một bộ âu phục đen được chế tác thủ công tinh xảo, giày da cao cấp, mặt mũi nghiêm túc, cho người khác cảm giác nghiêm cẩn, có chút dập khuôn!

 Ánh mắt sâu thẳm, trên mặt đeo một cặp kính vàng, nhìn rất nhã nhặn!

Chẳng qua, đây là khí chất và hình tượng bề ngoài, bản chất thật như thế nào, chắc chỉ có người tiếp xúc qua với anh ta mới biết được.

Tên này, nội tâm đen tối, tàn nhẫn, là một người thừa kế đại gia tộc, điều nên có anh ta đều có, kiếp trước khi cô hợp tác với anh ta, suýt chút nữa bị anh ta hại thảm!

Cố Vân Tịch vuốt cằm, kiếp này, có nên hố lại anh ta hay không?

Muốn chứ? Tất nhiên là muốn chứ? Vẫn phải hố lại anh ta chứ?

Hết Chương 100: Làm nũng còn phải để anh dạy em?.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page