Chương 2: Phản pháo đi
23/09/2024
Chương 1: ‘Giang Nam Có Lời Muốn Nói’
23/09/2024
Chương 29: Bọn trẻ đó cũng chỉ là những đứa trẻ
23/09/2024
Chương 28: Ngây thơ vô tội
23/09/2024
Chương 27: Cha đang bắt Dương Lỗi tìm người đấy
23/09/2024
Chương 26: Xấu thế mà còn làm bộ
23/09/2024
Chương 25: Chồng cũ Lâm Địch
23/09/2024
Chương 24: Nếu số phận để mẹ phát hiện ra, thì bức ảnh sẽ là bằng chứng
23/09/2024
Chương 23: Bởi vì không có gì quan trọng hơn mạng sống
23/09/2024
Chương 22: Trung Tâm Thể Hình Mã Hoa
23/09/2024
Chương 21: Muay Thái
23/09/2024
Chương 20: Phức tạp
23/09/2024
Chương 19: Con gái phát hiện ra bà giấu tiền riêng từ khi nào vậy?
23/09/2024
Chương 18: Ông ta cũng từng tự hỏi sao mình lại không giữ được bản thân
23/09/2024
Chương 17: Nhưng sao ông ta lại…?
23/09/2024
Chương 15: Mẹ ơi, con còn nặng hơn mẹ
23/09/2024
Chương 3: Tôi sẽ nói cho cô biết vì sao
23/09/2024
Chương 4: Hạnh phúc không?
23/09/2024
Chương 5: Ba tầng mỡ
23/09/2024
Chương 6: Trọng sinh
23/09/2024
Chương 7: Ngoan ngoãn
23/09/2024
Chương 8: Lúc này cô chỉ muốn lao vào xé xác bà ta
23/09/2024
Chương 10: Cửa hàng của bà ta à?
23/09/2024
Chương 11: Người phụ nữ chết tiệt này cứ lén nhìn cha cô
23/09/2024
Chương 12: Cố lên
23/09/2024
Chương 13: Nhặt được bức ảnh
23/09/2024
Chương 14: Thế giờ con thích ai?
23/09/2024
Chương 16: Con gái lại biết rõ mẹ nó đã làm gì cho nó
23/09/2024
Chương 9: Vòng cổ
23/09/2024
Chương 41: Ngửa bài
23/09/2024
Chương 42: Cha! Con muốn nghe câu trả lời của cha
23/09/2024
Chương 43: Ông ta trong mắt con gái đã thành ra cái gì?
23/09/2024
Chương 44: Em lỡ miệng với ai?
23/09/2024
Chương 45: Tìm Tần Tuyết Liên
23/09/2024
Chương 46: Dám quyến rũ cha tao? Dám cướp chồng mẹ tao?
23/09/2024
Chương 47: Phạm pháp?
23/09/2024
Chương 33: Vậy thì… có lẽ ông ta đã chán mình rồi?
23/09/2024
Chương 48: Mua bánh
23/09/2024
Chương 49: Đồ đê tiện bị bao người cưỡi!
23/09/2024
Chương 50: Ông ta có rất nhiều lý do để chứng minh cho cái “bệnh chung” này
23/09/2024
Chương 39: Mô hình
23/09/2024
Chương 38: Hôm nay anh đến có chuyện muốn nói với em
23/09/2024
Chương 37: Đến Đạo Ngoại
23/09/2024
Chương 36: Hôm nay đừng để lỡ nữa nhé
23/09/2024
Chương 35: Sao lúc đầu ông ta lại dính vào chuyện này cơ chứ!
23/09/2024
Chương 34: Vậy ai tập nhảy với bà ấy nhỉ?
23/09/2024
Chương 32: Có phải bà ta không còn tác dụng gì nữa không?
23/09/2024
Chương 31: Em nhìn con bé Nam Nam kìa?
23/09/2024
Chương 30: Đi tập
23/09/2024
Chương 40: Cháu cứ làm đi, bà không sợ
23/09/2024
Chương 53: Con từng nghĩ cha là người đàn ông tốt nhất trên đời
24/09/2024
Chương 52: Cha không tin vào những gì mình vừa thấy phải không?
24/09/2024
Chương 51: Nhưng còn con gái liệu có đáng như vậy không?
24/09/2024
Chương 54: Bại lộ rồi, chuyện của lão Giang lộ ra rồi
24/09/2024
Chương 55: Tình trạng của Nam Nam
24/09/2024
Chương 56: Tôi có khóc đâu? Tôi là bị tức đấy!
24/09/2024
Chương 57: Ông? Ông dám đe dọa tôi à?!
24/09/2024
Chương 58: Lý do này sao nghe có vẻ không đáng tin?
24/09/2024
Chương 59: Vậy anh xử lý thế nào?
24/09/2024
Chương 60: Ngọc Cần, bà đã bình tĩnh lại chưa?
24/09/2024
Chương 61: Im ngay!
24/09/2024
Chương 62: Tôi không muốn nghe thêm về những chuyện bẩn thỉu của ông nữa
24/09/2024
Chương 63: Đúng là một kẻ nhu nhược!
24/09/2024
Chương 64: Các người sợ Giang Nam biết sự thật đúng không?
24/09/2024
Chương 65: Mẹ con đâu rồi?
24/09/2024
“Mặc váy ngắn ngủn để ngủ, đợi ai vậy đồ lẳng lơ?!”
Giang Nam nắm lấy tóc của Tần Tuyết Liên, kéo bà ta xuống sàn nhà.
Chân của Tần Tuyết Liên vẫn vắt trên giường, nhưng thân người đã nằm trên nền gạch lạnh lẽo, bà ta quay đầu hét lên: “Cháu điên rồi sao?”
“Mặc như vậy để đợi cha tôi à? Tôi sẽ đánh chết bà cái đồ không biết xấu hổ này!” Một tay Giang Nam đè đầu Tần Tuyết Liên xuống sàn, tay kia giơ năm ngón tay cào mạnh vào mặt bà ta.
“A!!”
Tần Tuyết Liên cảm thấy khuôn mặt mình như bị lửa đốt, bà ta vừa la hét, vừa cào loạn bằng cả hai tay, miệng cũng không ngừng: “Mẹ mày, đồ chó con, dám đánh tao?!”
Giang Nam dùng cả hai tay, một tay đè đầu Tần Tuyết Liên xuống, tay kia cào mạnh vào mặt bà ta, nên mái tóc buộc đuôi ngựa của cô bị mười ngón tay dài của Tần Tuyết Liên cào rối tung, thậm chí cổ cô còn bị cào đến chảy máu.
Cô không chịu nổi nữa. Bị câu “Mẹ mày” của bà ta kích động…
Đồ đàn bà chết tiệt, đã đến lúc mày phải chết mà còn dám chửi mẹ tao?
Mắt Giang Nam bốc lửa. Lúc này trong đầu cô không còn nghĩ đến việc đánh Tần Tuyết Liên một trận nữa, mà là không thể dừng lại, thay đổi mục đích ban đầu, máu nóng dồn lên với một ý nghĩ duy nhất: giết chết bà ta.
“Mẹ mày?! Mẹ mày Tần Tuyết Liên! Mẹ mày chết rồi chết rồi!”
Cô lặp lại những lời nguyền rủa khó nghe mà mẹ chồng ở kiếp trước từng mắng mình. Rồi cô ngừng nói hẳn, vì có câu nói rằng đã động tay thì không cần cãi nhau.
Giang Nam từ việc cào cấu lung tung biến thành đấm như đấu sĩ Muay Thái.
Cô dùng sức ép cơ thể đè lên phần trên của Tần Tuyết Liên, một tay nắm chặt thành nắm đấm, đánh thẳng vào mặt bà ta.
Cú đấm mạnh đến mức mang theo tiếng gió, đấm cho Tần Tuyết Liên thấy hoa mắt chóng mặt, suýt chút nữa thì ngất xỉu.
Người phụ nữ chỉ mặc bộ váy lụa bị rách nát, đầu nghiêng một bên, nhổ ra một chiếc răng dính máu.
Giang Nam không cho bà ta kịp thở, lại vung thêm một cú đấm nữa, nghĩ thầm: Để xem mày giả chết đến đâu, rồi đánh thẳng vào đầu bà ta. Lần này, nắm đấm của cô nhắm thẳng vào mũi Tần Tuyết Liên.
Khi thấy máu mũi của bà ta chảy ra, Giang Nam liền tát liên tiếp hai cái vào mặt bà ta, vừa tát vừa mắng:
“Dám quyến rũ cha tao? Dám cướp chồng mẹ tao? Dám học Tích phu nhân để phá nát gia đình tao? Hôm nay tao sẽ phá nát mày!”
Nắm đấm, tát, và mái tóc của Tần Tuyết Liên bị Giang Nam nắm chặt, thậm chí cô tức đến mức dùng đầu húc vào bà ta, không ngại việc làm tổn thương chính mình.
Giang Nam tung hết những chiêu thức mình biết, chỉ trong hai phút đã đánh cho Tần Tuyết Liên mặt mày đầy máu.
Nằm trên sàn, Tần Tuyết Liên nhìn thấy mọi thứ đều mờ nhòe. Câu hỏi về việc ai đã dùng mô hình nhựa mặc áo tang và câu hỏi liệu có phải mẹ cô cử cô đến không, bà ta không còn kịp hỏi hay dám hỏi nữa. Không cần hỏi nữa.
Đây là báo thù.
Và bà ta kinh hãi nhận ra, Giang Nam vừa đánh vừa đứng dậy.
Cô bé chết tiệt đó định làm gì nữa? Hả?
Trong đầu Tần Tuyết Liên lập tức vang lên tiếng chuông cảnh báo, cảm thấy Giang Nam đứng dậy thì mình càng không có đường sống.
Một bản năng nguy hiểm thúc giục bà ta, khiến bà ta không còn bận tâm đến việc mình chỉ còn lại những mảnh vải rách trên người, giữa cơn chóng mặt, bà ta dùng cả tứ chi để bò ra ngoài.
Nghĩ trong đầu: Phải bò ra ngoài ngay, phải nhờ người cứu mạng. Nghĩ đến đây, người bị đánh đến ngu ngơ mới phản ứng lại, vừa giật mình hét lên về phía bên ngoài:
“Cứu tôi với, cứu tôi với! Có người giết người!”
Giang Nam hoảng hốt trong giây lát, cô nhìn quanh rồi nhanh chóng lao đến đầu giường, ấn nút trên máy ghi âm.
Máy ghi âm lập tức phát ra âm thanh lớn nhất: “Tiễn em đến ngôi làng nhỏ, có lời muốn nhắn gửi, đừng hái hoa dại ven đường, đừng quên em nhé…”
You cannot copy content of this page
Bình luận