1
03/04/2025
2
03/04/2025
3
03/04/2025
4
03/04/2025
5
04/04/2025
6
04/04/2025
7
04/04/2025
8
05/04/2025
9
05/04/2025
10
06/04/2025
11
06/04/2025
12
07/04/2025
13
07/04/2025
14
09/04/2025
15
09/04/2025
16
10/04/2025
17
10/04/2025
18
11/04/2025
19
11/04/2025
20
13/04/2025
21
13/04/2025
22
14/04/2025
23
14/04/2025
24
15/04/2025
25
15/04/2025
26
15/04/2025
27
16/04/2025
28
16/04/2025
29
16/04/2025
Nhưng chuyện này Kỷ Tùy thực sự không biết phải kể thế nào với bạn bè, chẳng lẽ bảo rằng vì tranh giành hơn thua mà đi đăng ký kết hôn với kẻ thù không đội trời chung từ bé đến lớn của mình à?
Nghĩ đến việc giấu giếm chuyện quan trọng như vậy, Kỷ Tùy bỗng thấy chột dạ, vô thức giơ tay lau mũi.
Động tác nhỏ này không qua được đôi mắt sắc bén của Ngụy Trì.
“Cậu đang nói dối!”
“Mỗi lần chột dạ cậu đều vô thức chạm vào mũi.”
Động tác của Kỷ Tùy khựng lại, cúi xuống nhìn tay mình, phát hiện ngón trỏ đúng là đang chạm vào chóp mũi.
“Tôi không…”
Còn chưa kịp nói hết câu, Ngụy Trì đã bày ra vẻ mặt “hiểu rõ mọi chuyện”.
“Tùy Nhi, có phải cậu đánh thua nên mới không dám nói với bọn tôi không?”
Thậm chí Ngụy Trì còn vỗ vai Kỷ Tùy, thở dài an ủi: “Nhưng mà cũng đừng quá buồn, dù sao Chử Trầm cũng cao hơn cậu, từ nhỏ đã học qua đủ loại kỹ năng chiến đấu, võ thuật, taekwondo, nhu thuật, Muay Thái, còn tinh thông tám thứ tiếng. Mỗi lần hắn đứng dưới quốc kỳ phát biểu với tư cách thủ khoa thì luôn có một tên đội sổ như cậu bị kéo lên đọc bản kiểm điểm…”
Sắc mặt Kỷ Tùy tối sầm: “Cậu im đi!”
“Rốt cuộc cậu đang an ủi tôi hay khen cậu ta vậy hả?”
Từ nhỏ đến lớn, cậu đã nghe quá đủ lời khen ngợi về Chử Trầm.
Gần như ai cũng thích đặt hai người bọn họ lên bàn cân so sánh.
Ngụy Trì bĩu môi: “Tôi đang an ủi cậu mà!”
Thiệu Văn Sâm cầm một cây gậy bida lên: “Được rồi, chỉ cần Tùy Nhi không sao là tốt rồi.”
Dường như nhớ ra gì đó, anh chống cây gậy xuống sàn, quay sang nhìn Kỷ Tùy: “À đúng rồi, hình như mẹ tôi nói công ty nhà cậu dạo này gặp chút vấn đề. Mẹ kế cậu đang tính sắp xếp một cuộc hôn nhân thương mại với một Omega cùng tuổi cậu để vớt vát tổn thất.”
“Thậm chí còn hẹn gặp mặt rồi, kết quả cậu lại không có nhà, bên kia tưởng gia đình cậu cho leo cây nên rất tức giận.”
Kỷ Tùy cau mày: “Liên hôn à?”
Bảo sao vừa mất tích ba ngày đã bị Kỷ Minh chất vấn dồn dập như vậy.
Thì ra là vì chuyện này.
Dù có hay không có mối hôn nhân thương mại này thì Kỷ Tùy cũng sẽ không để bản thân vướng vào bất cứ mối quan hệ tình cảm nào khác.
Xét theo luật pháp, hiện tại trạng thái hôn nhân của cậu đã là “đã kết hôn”.
Tên người phối ngẫu còn được ghi rõ là Chử Trầm.
Kỷ Minh chắc chắn sẽ không rảnh đi kiểm tra tình trạng hôn nhân của cậu, nên càng không thể biết chuyện cậu đã kết hôn.
Còn về sổ hộ khẩu dùng để đăng ký kết hôn, trên đời này có chuyện gì mà tiền không thể giải quyết chứ?
“Không liên quan đến tôi, muốn cưới thì để ông ta cưới đi.”
Thiệu Văn Sâm ho nhẹ hai tiếng: “Tôi nghe nói mẹ kế cậu còn có ý định muốn cậu ở rể.”
Kỷ Tùy cười lạnh hai tiếng: “Sao không để Kỷ Minh ở rể đi?”
Rõ ràng là muốn đuổi cậu ra khỏi nhà.
Ngụy Trì xếp bóng lại, nghe vậy cười khẽ: “Quan hệ của cậu và ông già nhà cậu vẫn tệ như mọi khi nhỉ?”
Kỷ Tùy không kể hôm đó khi về nhà, cậu đã chọc Kỷ Minh tức giận đến mức nào.
Rõ ràng là ruột thịt, nhưng gặp mặt chẳng khác nào kẻ thù.
Thiệu Văn Sâm nói: “Tùy Nhi, tôi cảm thấy ông già cậu nghe theo lời mẹ kế cậu sắp xếp như vậy, khả năng cao sẽ dùng thủ đoạn ép cậu phải liên hôn.”
Kỷ Tùy cong môi cười: “Cậu biết phương châm sống của tôi là gì không?”
Thiệu Văn Sâm phối hợp hỏi: “Là gì?”
Kỷ Tùy nhả ra hai chữ: “Tùy tiện.”
Phương châm sống cũng giống như cuộc đời cậu vậy – tùy tiện.
Hai chữ đơn giản lại khiến đám bạn không nhịn được bật cười.
Đúng vậy.
Tên của Kỷ Tùy chẳng phải cũng là như thế mà ra sao?
Sau khi chơi vài ván bida, có bạn gọi đến rủ đi tăng hai.
Ba người quyết định ra quầy thanh toán trước.
Lần này là Kỷ Tùy rủ hai người kia ra ngoài chơi, nên tiền tất nhiên cậu sẽ bao. Nhưng khi nhân viên quầy kiểm tra số dư trong tài khoản thành viên thì phát hiện hạn mức đã sử dụng hết, cần phải nạp thêm tiền.
Kỷ Tùy rút một tấm thẻ đưa qua.
Nhân viên thao tác một lúc, rồi ngẩng đầu lên với vẻ khó xử: “Ngài Kỷ, thẻ này của ngài không dùng được.”
Kỷ Tùy Nhiu mày, lấy một tấm khác ra đưa qua, nhưng kết quả vẫn y như tấm trước – không thể sử dụng.
Dù có ngốc đến đâu thì cậu cũng nhận ra có điều bất thường.
Quả nhiên…
Điện thoại cậu nhận được tin nhắn thông báo tài khoản ngân hàng đã bị đóng băng.
Chậc.
Kỷ Minh ra tay trước, định dùng cách này để ép cậu trở thành vật hy sinh cho cuộc hôn nhân kia.
Dù Kỷ Tùy có công việc riêng nhưng cậu chưa bao giờ ngại tiêu tiền của gia đình.
Dù sao thì tiền của tập đoàn cũng có phần của cậu. Nhưng bây giờ…
Xem ra tối nay về nhà, một trận cãi vã là khó tránh khỏi.
Thiệu Văn Sâm và Ngụy Trì nhìn thấy cảnh này cũng lờ mờ đoán ra chuyện gì đó.
“Ba cậu đóng băng thẻ của cậu à?”
“Lần trước tôi làm sai chuyện, ba tôi cũng xử tôi y như thế.”
Ngụy Trì nói: “Ghi vào tài khoản của tôi đi.”
Kỷ Tùy còn chưa kịp từ chối thì một người đàn ông mặc vest đã bước tới, cúi người thì thầm vào tai nhân viên quầy.
Nhân viên nghe xong liền gật đầu, quay sang Kỷ Tùy và hai người bạn: “Xin lỗi ngài Kỷ, vừa rồi là tôi nhầm lẫn. Ngài là khách hàng VIP hạng Black Gold của câu lạc bộ CC, khi mở bàn không cần phải thanh toán, chỉ cần đăng ký là được.”
Kỷ Tùy ngạc nhiên: “Tôi chưa từng đăng ký gói VIP cao cấp.”
Nhân viên quầy nghiêm túc trả lời: “Là một quý ngài họ Chử đã thay ngài làm thủ tục này.”
Họ Chử không phải là một cái họ phổ biến.
Ở thủ đô này, người mang họ Chử mà có thể tùy ý mở thẻ VIP hạng Black Gold…
…Chỉ có thể là Chử Trầm.
Ngụy Trì và Thiệu Văn Sâm nhận ra có điều bất thường.
“Họ Chử? Chẳng lẽ là Chử Trầm…”
“Nhưng không phải Chử Trầm và Tùy Nhi vốn không ưa nhau sao? Sao cậu ta lại giúp cậu mở VIP ở câu lạc bộ?”
“Không nhầm lẫn gì đấy chứ?”
“Hay là đối phương đang muốn lấy lòng Tùy Nhi?”
“Tôi thì nghĩ đây là trả thù.”
“Đồ ngốc, cậu thấy ai lại bỏ tiền ra để chơi xỏ kẻ thù của mình chưa?”
Nhân viên quầy vẫn giữ nụ cười lịch sự: “Không nhầm đâu ạ, lúc nãy là quản lý của chúng tôi đích thân thông báo, nói rằng có một quý ông họ Chử đã giúp cậu Kỷ mở thẻ VIP hạng Black Gold.”
Sự việc bất thường ắt có uẩn khúc.
Người xưa có câu: Vô duyên vô cớ mà tỏ ra ân cần, không gian trá thì cũng là trộm cắp.
Ngụy Trì, với trực giác nhạy bén của một Alpha, ngửi thấy giữa hai người này chắc chắn có một bí mật không thể tiết lộ.
Thiệu Văn Sâm thì vẫn giữ lối suy nghĩ kỳ lạ của mình, giơ ngón trỏ chỉ vào không trung, nói: “Chử Trầm làm vậy chẳng lẽ thật sự là để trả thù Tùy Nhi? Ví dụ như…”
“Thừa nước đục thả câu?”
Trán Kỷ Tùy nổi gân xanh: “Thả cái gì mà thả hả? Kỷ Minh đóng băng hết thẻ của tôi rồi, từ giờ mỗi tháng tôi chỉ có thể nhận được mức lương thấp đến run người sau khi trừ bảo hiểm xã hội và quỹ hưu trí. Nếu có việc làm thêm thì còn đỡ chút.”
“Đến cái cúc áo vest của Chử Trầm tôi còn chẳng mua nổi.”
Người ta thì nghèo nát mồng tơi, còn cậu thì nghèo đến mức sống dư dả vẫn ổn.
Nếu thực sự đối đầu với Kỷ Minh, e là cậu sẽ phải dọn ra khỏi nhà, tìm nơi khác để ở.
Năm nghìn tệ trong túi, không biết có thể trụ được bao lâu.
Thiệu Văn Sâm suy tư hai giây, ánh mắt quét qua mặt Kỷ Tùy: “Cướp sắc cũng không phải không được.”
Kỷ Tùy mỉm cười, buông hai chữ: “Cút đi.”
Nhân viên quầy đã qua đào tạo chuyên nghiệp, dù đứng trước màn đối thoại buồn cười của đám người này vẫn giữ nguyên nụ cười công thức.
Kỷ Tùy gõ nhẹ lên quầy, hỏi: “Thẻ thành viên này có thể hủy không?”
Nhân viên lễ phép trả lời: “Xin lỗi thưa ngài Kỷ, thẻ thành viên của câu lạc bộ chúng tôi một khi đã nạp tiền thì không thể hoàn lại.”
Cậu cũng đoán trước kết quả này.
“Tôi muốn hỏi, Chử Trầm đã nạp bao nhiêu vào câu lạc bộ này?”
Nhân viên tra cứu, sau đó đọc ra một con số khiến người ta kinh hãi.
Một nơi chỉ là câu lạc bộ bi-a, thế mà Chử Trầm lại nạp cho cậu tận bảy con số.
Xa xỉ quá rồi.
Kỷ Tùy, người vừa bị đóng băng tài khoản, trên người chỉ còn hơn năm nghìn tệ, nhìn con số ấy mà tự cười vì sự nghèo nàn của chính mình.
Nước mắt âm thầm rơi trong lòng.
Thiệu Văn Sâm và Ngụy Trì cũng bị con số này làm cho choáng váng.
Chơi bi-a cả đời cũng không tiêu hết chỗ tiền này.
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
kratos01
Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3
4 ngày