1
03/04/2025
2
03/04/2025
3
03/04/2025
4
03/04/2025
5
04/04/2025
6
04/04/2025
7
04/04/2025
8
05/04/2025
9
05/04/2025
10
06/04/2025
11
06/04/2025
12
07/04/2025
13
07/04/2025
14
09/04/2025
15
09/04/2025
16
10/04/2025
17
10/04/2025
18
11/04/2025
19
11/04/2025
20
13/04/2025
21
13/04/2025
22
14/04/2025
23
14/04/2025
24
15/04/2025
25
15/04/2025
26
15/04/2025
Cậu chưa bao giờ cảm thấy bản thân nhạy cảm đến thế.
Không nhịn được mà lầm bầm: “Cậu cũng giỏi kiếm lợi đấy nhỉ?”
Chử Trầm liếc sang thấy người ngồi ghế phụ nhíu mày khẽ, ánh mắt liền dừng lại trên vành tai trắng lạnh đang ửng đỏ kia.
Bình thường thì lả lướt chẳng kiêng nể ai, vậy mà lúc này lại cố tình làm mặt nghiêm nhưng thực chất bên trong lại ngây thơ đến mức khiến người ta muốn trêu chọc.
Hắn kìm lại ý cười nơi khóe môi, trong cổ họng bật ra một tiếng cười trầm khàn, gợi cảm đến mức khó mà chống đỡ.
“Không phải kiếm lợi.”
“Là đôi bên cùng có lợi.”
Lần đầu tiên, Kỷ Tùy cảm thấy không thể phản bác lời Chử Trầm.
Là pheromone của cậu ra tay trước, đối phương còn “cầu xin” cậu chịu trách nhiệm.
“Còn về chiếc thẻ này.” Chử Trầm kẹp lấy tấm thẻ đen bị Kỷ Tùy trả lại, đặt lên tập tài liệu “Đồ đã tặng đi rồi thì không có chuyện lấy lại.”
“Cậu có thể xem kỹ lại hợp đồng, nếu thấy có chỗ nào bất hợp lý thì cứ nói, tôi sẽ bảo trợ lý chỉnh sửa.”
“Thời hạn hợp đồng là một năm, trong một năm này chúng ta sẽ giúp nhau vượt qua kỳ mẫn cảm, bên Viện nghiên cứu cũng sẽ phát triển thuốc ức chế để kiểm soát pheromone Enigma của tôi. Đồng thời, tôi cũng sẽ giúp cậu lấy lại phần thuộc về mình trong nhà họ Kỷ, giải quyết khó khăn của cậu.”
“Một năm sau, nếu cậu muốn ly hôn.” Chử Trầm dừng lại một giây, sau đó tiếp tục: “Chúng ta có thể tiến hành thủ tục pháp lý bình thường. Một nửa tài sản của tôi sẽ thuộc về cậu, coi như lời cảm ơn vì cậu đã giúp tôi.”
Một nửa tài sản – đúng là một lời đề nghị quá sức hấp dẫn.
Nhà họ Chử vốn là danh gia vọng tộc, thuộc hàng giàu nhất ở Thủ đô.
Tài sản cá nhân của Chử Trầm chắc chắn nhiều hơn gấp mấy lần so với không ít cậu ấm cô chiêu trong giới.
Rõ ràng là tỏ ra yếu thế, bảo Kỷ Tùy chịu trách nhiệm, nhưng từng điều kiện đưa ra đều như đang…
…Cầu yêu.
Là cầu mong Kỷ Tùy hãy yêu hắn.
Hai chữ đó khiến trái tim Kỷ Tùy khẽ run lên.
Nhưng so với suy nghĩ này, cậu vẫn nghiêng về giả thuyết Chử Trầm đang cần nhờ vả nên mới bất đắc dĩ làm vậy.
Kỷ Tùy lật qua hợp đồng, nhận thấy hầu hết điều khoản đều có lợi cho mình.
Yêu cầu duy nhất của Chử Trầm: Cậu phải chuyển đến sống chung.
Ánh mắt Kỷ Tùy rơi xuống tấm thẻ đen trên hợp đồng, lập tức nhớ đến việc Kỷ Minh đã đóng băng toàn bộ thẻ ngân hàng của cậu.
Hiện tại hoàn toàn bị cô lập về tài chính, cộng thêm lần “chơi ngu” trước đó khiến kỳ mẫn cảm của cậu và Chử Trầm bị ràng buộc với nhau, vậy nên nếu chọn giao dịch này thì xét từ góc độ nào đi nữa cũng đều có lợi.
Có lẽ, giao dịch với Chử Trầm không phải chuyện tệ hại gì.
Nhưng một kẻ lắm chiêu như Kỷ Tùy sao có thể dễ dàng đồng ý, cậu lập tức nở nụ cười gian xảo, kéo dài giọng nói một cách lười nhác: “Tôi đồng ý giao dịch, nhưng tôi có một điều kiện.”
Chử Trầm: “Điều kiện gì? Tôi có thể bảo trợ lý thêm vào.”
Kỷ Tùy giơ ngón trỏ lắc lắc: “Không cần, cậu chỉ cần đồng ý bằng miệng là được.”
Chử Trầm đáp ngay không chút do dự: “Được, cậu nói đi.”
Kỷ Tùy cong môi cười nhạt: “Cho tôi ở trên một lần.”
Đôi mắt đen trắng rõ ràng của Chử Trầm không hề có chút phản cảm hay từ chối nào, hắn bình thản gật đầu: “Được.”
Dễ dàng đồng ý như vậy khiến Kỷ Tùy sững người trong hai giây, như thể không tin nổi: “Tôi bảo để tôi ở trên, vậy mà cậu cứ thế đồng ý à?”
Chử Trầm cụp mắt: “Tôi không bận tâm.”
Dù sao thì cũng chỉ là “ở trên”, chưa nói rõ là kiểu “ở trên” nào.
Chỉ ngồi lên thôi thì cũng là ở trên.
Kỷ Tùy không hề hay biết mình đã rơi vào cái bẫy tinh vi của một chàng cáo ma mãnh, cậu búng ngón tay một cái, lập tức đồng ý.
“Đồng ý giao dịch.”
“Nhưng chuyện chúng ta đăng ký kết hôn vẫn phải giữ kín.”
Bởi vì Kỷ Tùy không biết phải giải thích vòng vo thế nào với bạn bè, nên thà giấu được bao lâu thì cứ giấu.
Lý do quan trọng nhất vẫn là quan hệ giữa cậu và Chử Trầm tệ đến mức ai cũng biết.
Đột nhiên chẳng có tí giao thiệp nào đã đi kết hôn, bạn bè cậu kiểu gì cũng nghĩ cậu bị ép buộc.
Chờ đến khi thích hợp nói ra cũng chưa muộn.
Chử Trầm gật đầu: “Được.”
Thời gian nói chuyện trôi qua rất nhanh, may mà có chỗ đậu xe bên đường nên không làm ảnh hưởng đến giao thông.
Kỷ Tùy lấy bút từ trong hộc tủ, ký tên lên hợp đồng.
Nhìn thấy báo cáo kiểm tra sức khỏe của Chử Trầm, cậu ngẩng lên, liếc nhìn hắn đang khởi động xe chạy vào làn đường chính, hỏi: “Tôi có cần đi kiểm tra sức khỏe không?”
Chử Trầm giữ tay trên vô lăng: “Đợi một thời gian nữa rồi đến Viện nghiên cứu, có thể sẽ cần lấy pheromone của cậu, lúc đó kiểm tra luôn cũng không muộn.”
Kỷ Tùy nghe vậy thì gật đầu: “Được.”
Cậu nghịch nghịch chiếc thẻ đen trong tay rồi nhét vào túi: “Thế thì tôi giữ thẻ này nhé!”
Chử Trầm: “Thẻ vốn dĩ là đưa cho cậu mà.”
Kỷ Tùy cụp mắt xuống, rồi lại vô tình hay cố ý nhìn lên, không đáp lời.
Không khí căng thẳng giữa hai người, từ khi bàn đến hợp tác dường như đã giảm xuống, đến mức có thể chung sống hòa bình.
Ngoài ra còn một lý do khác.
Kỷ Tùy lặng lẽ giấu suy nghĩ vào lòng.
Có những chuyện không cần phải hỏi, trừ khi chắc chắn rằng khi câu hỏi được đưa ra, cậu sẽ là lựa chọn đầu tiên.
.
Giống lần trước, Chử Trầm đưa Kỷ Tùy về tận cửa nhà rồi mới rời đi.
Vừa bước vào cửa, cậu liền thấy Kỷ Tinh Vũ đang xem TV trong phòng khách.
Nghe thấy tiếng mở cửa, đối phương theo phản xạ ngẩng đầu lên, nhưng khi thấy người đứng ở cửa là ai, nụ cười trên mặt lập tức biến mất, cả người cứng đờ như chuột thấy mèo, đứng bật dậy, lộ ra vẻ bồn chồn không yên.
Cuối cùng, cậu ta khô khốc gọi một tiếng: “Anh hai.”
Kỷ Tùy mặt không cảm xúc, cầm hợp đồng trên tay, lạnh nhạt đáp một tiếng “Ừ” rồi chuẩn bị lên lầu.
Kỷ Tinh Vũ vốn đã cúi gằm mặt, không hy vọng được hồi đáp, nhưng ngay giây tiếp theo, mắt cậu ta bỗng sáng lên.
Nếu phía sau Kỷ Tinh Vũ có đuôi, thì lúc này chắc chắn đã dựng thẳng lên mà vẫy loạn xạ như một chú cún lớn nhìn thấy xương, phấn khích vô cùng.
“Anh hai.” Kỷ Tinh Vũ lập tức tắt TV, nhanh chóng chạy theo Kỷ Tùy, dè dặt hỏi: “Hôm nay tâm trạng anh có vẻ tốt nhỉ?”
“Có chuyện gì vui sao?”
Nghe vậy, Kỷ Tùy hơi chậm bước lại, ánh mắt vô thức lướt qua bản hợp đồng trên tay.
Kỷ Tùy thu lại ánh mắt, ngón tay siết chặt hợp đồng.
Bước chân chậm lại, cậu nghiêng đầu nhìn người bên cạnh: “Tâm trạng tôi trông tốt lắm à?”
Kỷ Tinh Vũ gật đầu như gà mổ thóc: “Đúng vậy.”
Nếu là trước đây, khi gọi Kỷ Tùy, cậu ấy có thể sẽ được đáp lại, nhưng giọng điệu thường lạnh nhạt. Nếu may mắn gặp lúc tâm trạng tốt, có khi còn được nói thêm vài câu.
Kỷ Tùy siết chặt tập hợp đồng trong tay: “Có lẽ đúng là tâm trạng tốt thật.”
Rồi cậu thuận miệng hỏi: “Sao hôm nay cậu không đến trường?”
Kỷ Tinh Vũ như được yêu thương mà hoảng sợ, dù bề ngoài cao to, tính tình cũng hoạt bát, nhưng lúc này lại lắp bắp như trẻ con, đưa tay gãi đầu: “Anh hai, trường đã nghỉ hè rồi. Thời gian này em sẽ ở nhà.”
“Anh hai yên tâm, em sẽ không làm phiền anh đâu.”
cậu ấy biết thân phận và sự tồn tại của mình chỉ khiến Kỷ Tùy khó chịu, vì thế luôn cố gắng hành xử cẩn trọng trong mọi tình huống.
Kỷ Tùy nhướng mày: “Đây là nhà cậu, chẳng có chuyện gì gọi là làm phiền hay không làm phiền cả.”
Câu này không có ý châm chọc, mà là lời nói thật lòng.
Trong căn nhà này, chỉ có một người là kẻ ngoài cuộc – chính là cậu.
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
kratos01
Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3
4 ngày