Trở Về Với Biển

Chương 15:

Chương trước

Chương sau

 

Đồng Tinh Nguyệt ngẩng phắt đầu lên, mắt đỏ ngầu, khuôn mặt căm hận.

 

Đồng Khiết? Đồng Khiết?!

 

Ha ha ha, lại là cô ta! Lại là Đồng Khiết!!

 

Con đàn bà đáng ghét không chịu buông tha mình! Tại sao ai cũng đứng về phía cô ta!

 

Dù là xuất thân, đàn ông hay tiền tài… Đồng Khiết luôn vượt trội hơn mình.

 

Rõ ràng cả hai đều là con của cùng một người cha mà.

 

Cuối cùng, Đồng Tinh Nguyệt đã hiểu ra, mục đích của Nghiêm Thuần chính là giúp Đồng Khiết xả giận.

 

Cô ta phát điên, lao đến bên chân Mạc Thiệu Khiêm, khóc lóc cầu xin:

 

“Thiệu Khiêm, em sai rồi, tôi sai rồi, hãy tha thứ cho em được không? Chúng ta hãy sống tốt bên nhau, không bao giờ chia lìa nữa…”

 

“Cút!”

 

Mạc Thiệu Khiêm đá cô ta ra xa.

 

Nhìn khuôn mặt dữ tợn của Đồng Tinh Nguyệt, chẳng còn chút gì bóng dáng của bạch nguyệt quang ba năm trước trong lòng anh ta.

 

Tất cả đều là cô ta giả vờ!

 

Anh ta nghiến răng căm hận:

 

“Đồng Tinh Nguyệt, tôi nói cho cô biết, hãy chuẩn bị sẵn sàng để đối diện với cơn thịnh nộ của tôi đi.”

 

Những kẻ dám ức hiếp Đồng Khiết, nhà họ Đồng, Đồng Tinh Nguyệt, anh ta sẽ không bỏ qua cho một ai!

 

“Đồng Khiết là chị của cô, vậy mà cô cùng mẹ mình đã ép ch3’t mẹ của cô ấy, khiến cô ấy không còn nơi nương tựa, lại còn bôi nhọ, bài xích cô ấy.”

 

“Cô luôn miệng nói yêu tôi, nhưng lúc tôi mất thị lực cô lại lặng lẽ biến mất, trong lúc tôi không có ở đây còn dám phản bội tôi.”

 

“Cô chỉ là một con sói bạc tình, một con ác quỷ với trái tim rắn rết mà thôi.”

 

“Đáng buồn cười là mãi hôm nay tôi mới nhận ra, mới phát hiện rằng tôi đã yêu Đồng Khiết từ lâu.”

 

Mạc Thiệu Khiêm cười tự giễu, bước qua Đồng Tinh Nguyệt đang nằm bẹp dưới đất như một con chó ch3’t, rồi cô độc rời đi.

 

Càng hiểu rõ mọi chuyện, anh ta càng cảm thấy đau đớn, dằn vặt và hối hận.

 

Chính tay anh ta đã đẩy Đồng Khiết ngày càng xa, liên tục làm tổn thương cô.

 

Cả đời này, anh ta cũng không thể tha thứ cho bản thân.

 

Đồng Tinh Nguyệt co rúm lại, ôm chặt lấy mình.

 

Những lời của Mạc Thiệu Khiêm trước khi rời đi và cả lời của Nghiêm Thuần khiến cô ta sinh ra nỗi sợ hãi không cùng!

 

Nỗi sợ hãi lan tràn, điên cuồng càn quét lấy cô ta.

 

Chỉ một mình Mạc Thiệu Khiêm – người nắm giữ quyền lực khắp Vinh thành cũng đủ khiến một người không thể sống yên mà cũng không thể ch3’t.

 

Anh ta muốn ai rơi vào địa ngục, thì người đó sẽ không thể phản kháng!

 

Huống chi còn thêm một Nghiêm Thuần?

 

Đầu óc Đồng Tinh Nguyệt chỉ cảm thấy ong ong, máu huyết trong người như đông cứng lại.

 

Từ nhỏ cô ta luôn thuận buồm xuôi gió, muốn gì được nấy, chỉ cần ngoắc tay là đàn ông sẵn sàng lao tới.

 

Cô ta chưa bao giờ nghĩ mình sẽ thất bại, sẽ bị phản bội, cô ta không thể tin nổi!

 

Lần đầu tiên trong đời, cô ta cảm thấy hối hận.

 

Nếu có thể làm lại, cô ta sẽ không gây chuyện với Đồng Khiết nữa!

 

 

Mạc Thiệu Khiêm gặp Nghiêm Thuần ở hành lang.

 

Người kia tựa lưng vào lan can một cách lười nhác, nghiêng đầu, không biết đang nghĩ gì.

 

“Khi gặp Đồng Khiết, trông anh cũng như thế này sao?”

 

Mạc Thiệu Khiêm bước tới, rút ra một điếu thuốc, bắt đầu nhả khói mờ mịt.

 

Anh ta ngày càng lún sâu vào thuốc lá, chỉ có thứ nghiện ngập này mới giúp anh ta tạm thời quên đi đau khổ.

 

“À, không đâu, tôi rất ngoan khi ở trước mặt cô ấy.”

 

Nghiêm Thuần nhếch môi, gương mặt hiện lên vẻ đăm chiêu khi nhớ lại:

 

“Lúc đầu tôi rất nóng tính, nhưng cô ấy nói thích nhìn tôi cười, thế nên tôi hay cười nhiều hơn.”

 

Mạc Thiệu Khiêm không nói gì nữa.

 

Trong lòng anh ta dâng lên ngọn lửa ghen tuông thiêu đốt.

 

Đồng Khiết là của anh ta, nhưng lại bị một người đàn ông khác ngắm nghía vào những lúc nào đó.

 

Anh ta nhìn Nghiêm Thuần với ánh mắt đầy khó chịu, muốn đánh cho anh ta một cú thật mạnh, nhưng lại kìm lại.

 

“Anh định làm gì? Sẽ xử lý nhà họ Đồng và Đồng Tinh Nguyệt như thế nào?”

 

“Chẳng phải anh đã có kế hoạch rồi sao? Còn hỏi tôi làm gì? Tôi sẽ trả thù theo cách của mình, nhưng sẽ không can thiệp vào chuyện của anh.”

 

Nói xong, Nghiêm Thuần ném một vật gì đó về phía Mạc Thiệu Khiêm, trong không trung lóe lên ánh bạc.

 

Mạc Thiệu Khiêm đón lấy, mở tay ra nhìn.

 

Đó là chiếc nhẫn cưới của anh ta và Đồng Khiết.

 

Anh ta vô thức nhìn về phía Nghiêm Thuần, chỉ thấy Nghiêm Thuần vẫy tay, tay đút vào túi, bước xuống cầu thang, biến mất khỏi tầm mắt của Mạc Thiệu Khiêm.

 

Dù sao mục đích của anh ta cũng đã đạt được.

 

Để Mạc Thiệu Khiêm phải hối hận cả đời đi.

 

 

“Đây là những bức ảnh của Đồng Khiết mà tôi tìm được.”

 

Dung Trầm cầm một xấp ảnh vừa được rửa ra, đưa cho Mạc Thiệu Khiêm.

 

Mạc Thiệu Khiêm nhìn từng tấm một, tất cả đều là gương mặt của Đồng Khiết.

 

Có những bức cô vui vẻ, làm trò, giận dỗi… cũng có ảnh chụp chung với người khác, nhưng tất cả những ai không quan trọng đều đã bị cắt bỏ, chỉ còn lại Đồng Khiết.

 

“Đây là những bức ảnh tôi nhờ một hacker khôi phục lại, và cũng có vài tấm “mượn tạm” từ Hứa Nguyệt.”

 

Dung Trầm ngả người xuống sofa, xoa xoa trán.

 

Rồi anh ta tận mắt thấy Mạc Thiệu Khiêm nhìn những bức ảnh ấy với ánh mắt dịu dàng đầy lưu luyến, ngón tay anh ta vuốt ve từng góc ảnh, cẩn thận lau lại bề mặt từng lần, từng lần một.

 

Dung Trầm: “…”

 

“Gần đây tôi bận rộn giúp anh làm chuyện đó, đến mức chân không chạm đất!” 

 

Anh ta bực dọc nói:

 

“Nói thật, anh thực sự quyết định hủy diệt nhà họ Đồng sao?”

 

Mạc Thiệu Khiêm liếc nhìn anh ta, gật đầu:

 

“Trông tôi có giống đang đùa không? Dĩ nhiên là thật.”

 

“Họ sẽ phải trả giá.”

 

Khuôn mặt anh ta lạnh lẽo, tựa như một ác quỷ từ địa ngục.

 

Gần đây, Mạc Thiệu Khiêm bắt đầu ra tay với nhà họ Đồng.

 

Từ thị trường chứng khoán đến các đơn hàng, đồng thời truyền đạt một thông điệp tới giới kinh doanh rằng hiện tại Mạc Thiệu Khiêm đang đối đầu với nhà họ Đồng và Đồng Tinh Nguyệt.

 

Lúc đó, cả xã hội thượng lưu đều chấn động.

 

Dù gì thì ai cũng biết rằng tình yêu đích thực của Mạc Thiệu Khiêm là Đồng Tinh Nguyệt.

 

Nhưng giờ đây, Mạc Thiệu Khiêm lại tuyên bố rằng người anh ta yêu là Đồng Khiết!

 

Thời gian này, gần như trong mọi câu chuyện trà dư tửu hậu, mọi người đều bàn tán về câu chuyện đầy tai tiếng này.

 

Mạc Thiệu Khiêm công khai trên trang cá nhân của mình:

 

[Đồng Khiết, xin lỗi, anh yêu em.]

 

Chỉ một dòng ngắn ngủi nhưng đủ khiến những kẻ lọc lõi trong giới kinh doanh ngửi thấy mùi giông tố sắp đến.

 

Ngay sau đó, Nghiêm Thuần cũng lập tức gây sức ép trong giới kinh doanh, ngầm ra hiệu cho họ liên kết để bài trừ nhà họ Đồng.

 

Hơn nữa, nhà họ Nghiêm có dính đến giới xã hội đen, Nghiêm Thuần có thể thông qua các kênh đặc biệt để thu thập bằng chứng phạm tội của nhà họ Đồng, chẳng hạn như trốn thuế, rửa tiền, tham ô…

 

Các gia tộc lớn suy nghĩ rằng, mặc dù không biết nhà họ Đồng đã gây hấn với Nghiêm Thuần thế nào, nhưng chắc chắn không thể không liên quan đến Đồng Khiết!

 

Nhà họ Đồng trở thành cái đích cho mọi người công kích.

 

Bao nhiêu người từng nịnh bợ nhà họ Đồng vì nể mặt Mạc Thiệu Khiêm, thì giờ lại có bấy nhiêu người chà đạp khi họ sa cơ lỡ vận.

 

Thị phần của nhà họ Đồng nhanh chóng sụt giảm, công ty đối mặt với nguy cơ phá sản, nợ nần chồng chất lên đến hàng chục tỷ.

 

Hết Chương 15:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Mê truyện số một

    Má nó tang truyện sủng , tác giả điên r hả bị điên r

Trả lời

You cannot copy content of this page