“Hạ Lưu Phong không phải đàn ông à? Dù Cố Tư Ý có lỗi với anh, nhưng cũng đâu cần đối xử với người ta như thế!”
“Hạ Lưu Phong rác rưởi, đồ cặn bã!”
…
Hạ Lưu Phong chụp màn hình những lời chửi bới mình và gửi thẳng cho tôi.
“Mẹ, mẹ đúng là không hề để ý đến sự sống còn của con trai mình.”
Tôi cười nhẹ, trả lời: “Diễn viên thực sự sẽ dùng tác phẩm để nói lên điều mình muốn, mấy lời đồn nhảm này không ảnh hưởng được con đâu.”
Nói gì thì nói, tôi không định bỏ mặc con trai của mình.
Tôi cúp máy, chuẩn bị máy quay.
Nhỏ hai giọt thuốc nhỏ mắt, hít một hơi thật sâu, rồi bắt đầu khóc.
“Con trai tôi chưa từng phải chịu đựng sự nhục nhã như thế này! Cố Tư Ý, cô ta có biết loại thuốc đó gây hại thế nào không? Cô ta…”
Đoạn video tố cáo dài ba phút vừa được đăng tải đã lập tức lan truyền khắp nơi.
Cư dân mạng hoàn toàn phát cuồng.
【Trời đất ơi, là Cố Tư Ý “ấy ấy” Hạ Lưu Phong hả?】
【Cái này đúng là phá vỡ tam quan của tôi!】
【Hạ Lưu Phong thật là đáng thương…】
【Tôi muốn hỏi, Cố Tư Ý có đi tù không?】
Cố Tư Ý không vào tù, nhưng bị tạm giam và phạt tiền.
Giờ cô ta xem như hoàn toàn tiêu đời.
Việc tôi đăng video này không chỉ là để bảo vệ Hạ Lưu Phong mà còn là để xuất hiện trước công chúng, cho mọi người thấy, người đứng đầu của Tập đoàn Hứa thị vẫn còn khỏe mạnh, không có chuyện bệnh nặng gì cả.
Sau khi Cố Tư Ý bị cấm hoạt động toàn mạng vì hành vi xấu, sự nghiệp của Hạ Lưu Phong lại phất lên như diều gặp gió.
Bộ phim cổ trang về quyền mưu vừa phát sóng đã phá kỷ lục rating của nền tảng, hiện giờ, thằng nhóc đó đang cực kỳ đắc ý.
—
Tối nay là lễ trao giải của Hạ Lưu Phong.
Tôi ăn mặc thật trang trọng, chuẩn bị ra ngoài thì bị ai đó bất ngờ chặn ngay trước cửa.
Hạ Lưu Phong mặc bộ vest cao cấp, nhìn tôi, cười đầy ẩn ý: “Mẹ không đến lễ trao giải của con trai mình, giờ lại ăn mặc đẹp như vậy là định đi đâu đấy?”
Tôi cười gượng: “Đi dạo phố thôi.”
Đi được vài bước, Hạ Lưu Phong gọi tôi lại.
Lần này, vẻ mặt nghiêm túc hơn hẳn.
“Vừa nãy con thấy xe của chú Trần đậu ở dưới rồi.” Thằng bé nói: “Chúc hai người hẹn hò vui vẻ.”
Tôi dừng lại, quay đầu nhìn con trai.
Hạ Lưu Phong mỉm cười: “Nuôi con lớn thế này, mẹ thật sự đã rất vất vả.”
“Con không phải một đứa con ngoan, nhưng mẹ vẫn luôn ủng hộ mọi quyết định của con vô điều kiện.”
“Mẹ à, giờ đến lượt con ủng hộ mẹ rồi. Mẹ mau đi tìm hạnh phúc thứ hai của mình đi.”
Nói rất bình thản, nhưng mắt tôi lại hơi ướt.
Tôi ngẩng đầu: “Thằng nhóc, lớp trang điểm mắt mẹ dày công tô điểm đã bị con làm nhòe rồi đấy.”
Hạ Lưu Phong nhanh chóng bước tới, đặt tay lên vai tôi, xoay tôi lại.
“Quý bà Hứa Lâm Chi, mẹ đã rất đẹp rồi. Mau đi đi, đừng để chú Trần phải đợi lâu.”
…
Khi tôi xuống, Trần Lam Sinh đang đứng dựa vào xe chờ đợi.
Anh khoác áo dày, mái tóc bị gió thổi làm rối đôi chút, nghe thấy tiếng bước chân thì ngẩng đầu lên.
Thấy tôi, khóe môi anh cong lên.
Pháo hoa bỗng nổ tung ở đằng xa.
Ánh sáng muôn màu rơi trên khuôn mặt người đàn ông, khiến anh vừa thực vừa ảo.
Tôi bước đến, vươn tay nắm lấy tay anh.
Biến những điều mờ ảo trở thành hiện thực.
– Hết –
You cannot copy content of this page
Bình luận