Trở Về Tuổi Hai Mươi

Chương 1:

Chương trước

Chương sau

 

Trở về tuổi hai mươi, tôi với người con trai nổi tiếng nhất của mình là Hạ Lưu Phong tham gia chương trình thực tế.

 

Cùng tham gia ghi hình còn có con dâu tương lai mà tôi đã công nhận, nữ diễn viên quốc dân Cố Tư Ý.

 

Nhưng khi tôi vui mừng chuẩn bị làm quen và xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với con dâu, tôi phát hiện ra cô ta vừa đánh mắng trợ lý, vừa chỉ đạo quản lý của mình tung tin đồn xấu về một diễn viên khác.

 

Nhận ra mối quan hệ đặc biệt giữa tôi và Hạ Lưu Phong, Cố Tư Ý cảnh cáo tôi.

 

“Muốn bước chân vào nhà họ Hạ? Đúng là mơ mộng hão huyền.”

 

“Mẹ của Hạ Lưu Phong đã hoàn toàn về phe tôi rồi. Tôi mới là con dâu tương lai trong lòng bà ấy.”

 

Tôi lạnh lùng nhìn cô ta: “Giờ thì không phải nữa rồi.”

 

1

 

Hạ Lưu Phong là ảnh đế đỉnh lưu sở hữu hàng chục triệu người hâm mộ, là thần tượng của hàng ngàn thiếu nữ.

 

Vì thế, khi tấm ảnh tôi khoác áo cho thằng bé bị paparazzi chụp được và đăng lên, bảng tin nóng trong đêm lập tức bùng nổ.

 

Từ khóa #HạLưuPhongLâmChỉHànhĐộngMậpMờ# nhanh chóng leo lên hạng nhất, sức nóng kéo dài không giảm.

 

Trong văn phòng, Hạ Lưu Phong chỉ vào tôi, quát mắng: “Cô chỉ là người bình thường! Lúc đưa cô đến tham gia chương trình này, tôi đã nhắc cô phải chú ý đến hoàn cảnh và giữ khoảng cách rồi!”

 

“Nếu còn như vậy thì cô khỏi cần quay nữa!”

 

Quản lý của thằng bé ngớ người một chút, định mắng tôi nhưng lại không nói ra được, vội vàng hòa giải: “Được rồi, được rồi, Lâm Chỉ không cố ý đâu.”

 

“Cô ấy là bạn của cậu, đừng nói nặng lời quá.”

 

Tôi ngồi trên sofa, vẻ mặt không cảm xúc, cúi đầu im lặng.

 

Sau khi quản lý rời đi, văn phòng không còn ai, Hạ Lưu Phong bước đến trước mặt tôi, đột nhiên quỳ xuống.

 

“Mẹ, mẹ đừng giận nhé.”

 

2

 

Tôi là mẹ của Hạ Lưu Phong, mẹ ruột.

 

Khi Hạ Lưu Phong một tuổi, tôi ly hôn với cha của thằng bé, một mình khởi nghiệp nuôi con.

 

Suốt hơn hai mươi năm phấn đấu, tôi đã nuôi con trai trưởng thành và thành lập công ty riêng của mình, sự nghiệp thành công.

 

Một tháng trước, tôi đến chùa Phổ Linh dâng hương bái Phật, sau đó trở về và ngủ một giấc, khi tỉnh dậy thì cơ thể đã thay đổi hoàn toàn—

 

Tôi đã trở lại tuổi hai mươi.

 

Đến giờ, tôi vẫn còn nhớ ánh mắt của Hạ Lưu Phong khi nhìn thấy tôi vào sáng sớm hôm đó.

 

Chỉ thiếu một giây nữa là thằng bé đã gọi cảnh sát rồi.

 

Dưới sự tự chứng minh của tôi, cuối cùng con trai mới chấp nhận sự thật này.

 

Trở về tuổi hai mươi, tôi chỉ hoảng hốt một lúc, rồi không thể kìm nén được niềm vui sướng tột độ!

 

Gương mặt vốn đầy nếp nhăn nay đã trở nên mịn màng, trắng trẻo, cơ thể lắm bệnh vặt cũng khỏe mạnh, tràn đầy sức sống.

 

Chuyện này thật sự khó tin đến mức kỳ diệu!

 

Sau một tháng, tôi cảm thấy có chút buồn chán.

 

Tôi bàn với Hạ Lưu Phong, muốn con trai dẫn mình cùng tham gia chương trình truyền hình thực tế mà nó sắp tham gia.

 

Mỗi khách mời được mời đến đều phải mang theo một người bạn bình thường để cùng lên chương trình, cùng làm nhiệm vụ, trò chuyện, chơi trò chơi.

 

Tôi nghĩ, mình có thể làm người bạn bình thường đó của con.

 

Thứ nhất, tôi có thể hiểu rõ hơn về công việc của Hạ Lưu Phong.

 

Trước đây vì thiếu hiểu biết sâu sắc về công việc của con trai nên giữa chúng tôi thường xảy ra xung đột, mối quan hệ mẹ con dần phai nhạt.

 

Thứ hai, tôi muốn gặp con dâu tương lai của mình, Cố Tư Ý.

 

3

 

Cố Tư Ý là nữ diễn viên quốc dân với ngoại hình ngọt ngào và được nhiều người yêu mến.

 

Là bạn gái bán công khai của Hạ Lưu Phong trong giới, hai người đã vài lần bị paparazzi chụp lại cùng nhau.

 

Cố Tư Ý từng đến nhà tôi với tư cách là bạn bè, ấn tượng của tôi về cô gái đó rất tốt.

 

Lễ phép, dịu dàng điềm tĩnh và luôn sẵn lòng giúp đỡ người khác.

 

Tôi đã xem Cố Tư Ý như con dâu của mình.

 

Lần này có cơ hội tiếp xúc gần gũi, lại còn trong vai trò một người xa lạ, nghĩ đến thôi cũng khiến tôi vui.

 

Hạ Lưu Phong đã đồng ý với đề nghị của tôi, để tôi tham gia chương trình với tư cách một người bạn tên Lâm Chỉ.

 

Kết quả là trong khi quay đoạn mở đầu cho chương trình, tôi vô thức khoác cho Hạ Lưu Phong một chiếc áo, còn buột miệng nói “con trai bảo bối”…

 

Dù hai chữ “con trai” chưa thốt ra, nhưng từ “bảo bối” đã đủ khiến mọi người há hốc mồm rồi.

 

Tôi không ngờ chỉ với ba giây ngắn ngủi đó, chúng tôi đã lên bảng tin nóng…

 

Thậm chí còn có rất nhiều người mắng tôi, khiến tôi choáng váng.

 

May mà năm tôi ba mươi tuổi, mặt bị thương nên từng phẫu thuật thẩm mỹ.

 

Vì vậy mà tôi không giống hoàn toàn với dung mạo khi còn trẻ, cũng không ai nghi ngờ thân phận của tôi.

 

“Mẹ? Mẹ đang ngẩn ngơ gì thế?”

 

Thấy tôi thất thần, Hạ Lưu Phong khẽ vỗ vai tôi.

 

Tôi nhanh chóng hoàn hồn: “À, không có gì, chỉ là thấy mạng xã hội có chút đáng sợ.”

 

Hạ Lưu Phong an ủi tôi: “Không sao đâu, công ty của con sẽ xử lý, chỉ là chuyện nhỏ thôi.”

 

Trong lúc nói chuyện, bên ngoài bỗng vang lên một tiếng ồn ào.

 

Hạ Lưu Phong bước đến bên cửa sổ, nhìn xuống dưới, sau đó, thằng bé cười nói: “Tư Ý đến rồi, đang đi về phía này.”

 

Hôm qua, Cố Tư Ý vừa hoàn thành xong một bộ phim, hôm nay mới kịp đến tham gia chương trình này.

 

Tôi cũng tiến lại gần, thấy Cố Tư Ý ngước lên nhìn.

 

Khi thấy tôi, nụ cười dịu dàng trên gương mặt cô gái bỗng khựng lại trong một giây, rồi miễn cưỡng cười xã giao.

 

Lúc này, Hạ Lưu Phong có vẻ hơi lơ đãng: “Mẹ, con đi tìm Tư Ý đây, phải giải thích rõ ràng về tin nóng hôm nay với cô ấy.”

 

Tôi gật đầu: “Đi đi.”

 

4

 

Sau một giấc ngủ, khi tỉnh dậy thì Hạ Lưu Phong đã đưa Cố Tư Ý đi ăn.

 

Còn để lại tin nhắn cho tôi: “Mẹ, con đã dỗ Tư Ý xong rồi, cô ấy thật sự rất dịu dàng và hiểu chuyện…”

 

Thằng bé khen Cố Tư Ý không ngớt lời, cuối cùng còn nhắn đã đặt bữa tối cho tôi và dặn tôi nghỉ ngơi.

 

Đến tối, họ mới về khách sạn.

 

Hạ Lưu Phong dẫn bạn gái đến chào hỏi.

 

Cố Tư Ý đứng trong phòng tôi, tay thân mật nắm lấy tay tôi: “Chị Lâm Chỉ, rất vui được gặp chị.”

 

Tôi mỉm cười: “Tôi cũng rất vui được gặp cô.”

 

Cố Tư Ý quay đầu, lườm bạn trai một cái: “Lưu Phong trước giờ chẳng hề nói với em là còn có một cô bạn xinh đẹp thế này!”

 

Hạ Lưu Phong gãi đầu: “Trước giờ cô ấy vẫn ở nước ngoài mà.”

 

Cố Tư Ý tỏ vẻ trách móc, nhẹ đẩy chàng trai một cái, rồi quay đầu hào hứng kể tôi nghe về món ngon vừa ăn.

 

Nhìn qua, thật hài hòa.

 

Nhưng khi họ rời đi, tôi giơ bàn tay vừa bị Cố Tư Ý nắm lên.

 

Trên mu bàn tay vẫn còn lưu lại vết móng tay hằn nhè nhẹ.

 

Đây có phải là ảo giác không?

 

Tôi cảm thấy lúc nãy khi Cố Tư Ý nắm tay tôi, lực có phần hơi mạnh…

 

Hơn 11 giờ tối, khi vừa nằm xuống chuẩn bị đi ngủ thì cửa phòng bị ai đó gõ.

 

Mở cửa ra, là một cô gái lạ.

 

Cô ấy nhìn tôi một cách rụt rè: “Chị Lâm, chị Tư Ý muốn mời chị qua phòng, nói muốn trò chuyện với chị.”

 

Cô ấy giới thiệu là trợ lý của Cố Tư Ý.

 

Nói xong, lại vội vàng cúi đầu xuống.

 

Vô tình nhìn qua một cái, tôi nhận ra má trái của cô ấy dường như có chút đỏ.

 

“Em bị gì ở mặt vậy…”

 

Cô gái hốt hoảng quay đi: “Không có gì đâu, vừa nãy em va vào tường thôi.”

 

Rõ ràng là cái cớ, tôi không hỏi thêm.

 

Hết Chương 1:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page