Chương 1: Âm Sơn thị
21/04/2025
Chương 2: Yêu Quỷ Mặc Lân
21/04/2025
Chương 3: Tiếng chuông Sơn Quỷ Long Linh
21/04/2025
Chương 4: Gả đến Cửu U
21/04/2025
Chương 5: Giáo dưỡng
21/04/2025
Chương 6: Xung đột
21/04/2025
Chương 7: Rơi xuống địa ngục
21/04/2025
Chương 8: Mầm mống tai họa
21/04/2025
Chương 9: Chó săn của Tiên đô Ngọc Kinh
21/04/2025
Chương 10: Can gián
21/04/2025
Chương 11: Nàng muốn sống ở Cực Dạ cung?
21/04/2025
Chương 12: Lời giải thích
21/04/2025
Chương 13: Bà mẹ chồng ác độc Sơn Tiêu
21/04/2025
Chương 14: Phái Hàng Ma
21/04/2025
Chương 16: Đàn Ninh
21/04/2025
Chương 15: Vu oan
21/04/2025
Chương 17: Phòng luyện ngọc
21/04/2025
Chương 18: Giao nhiệm vụ
21/04/2025
Chương 19: Bị thương
21/04/2025
Chương 20: Mời Tôn chủ tắm rửa
21/04/2025
Chương 21: Tiết kiệm
21/04/2025
Chương 22: Ta thích
21/04/2025
Chương 23:
21/04/2025
Chương 24:
21/04/2025
Chương 25:
21/04/2025
Chương 26:
21/04/2025
Chương 27:
21/04/2025
Chương 28:
21/04/2025
Chương 29:
21/04/2025
Chương 30:
21/04/2025
Chương 31:
21/04/2025
Chương 32:
21/04/2025
Chương 33:
21/04/2025
Chương 34:
21/04/2025
Chương 35:
21/04/2025
Chương 36:
21/04/2025
Chương 37:
21/04/2025
Chương 38:
21/04/2025
Chương 39:
21/04/2025
Chương 40:
21/04/2025
Chương 41:
21/04/2025
Chương 42:
21/04/2025
Chương 43:
21/04/2025
Chương 44:
21/04/2025
Chương 45:
21/04/2025
Chương 46:
21/04/2025
Chương 47:
21/04/2025
Chương 48:
21/04/2025
Chương 49:
21/04/2025
Chương 50:
21/04/2025
Chương 52:
21/04/2025
Chương 51:
21/04/2025
Chương 53: Vật trong túi
21/04/2025
Chương 54: Truyền tin
21/04/2025
Chương 55: Một tháng nghỉ một lần
21/04/2025
Chương 56: Phu quân của ta là cường giả hiếm có trên đời
21/04/2025
Chương 57: Nghe đã lắm
21/04/2025
Chương 58: Về Cửu U
21/04/2025
Chương 59: Ngắm hoa đăng
21/04/2025
Chương 60: Phổ tượng
21/04/2025
Chương 62: Nắm tay
21/04/2025
Chương 61: Đây là mùi của quần áo mới
21/04/2025
Chương 63: Thế tộc?
21/04/2025
Chương 64: Tức Mặc thị
21/04/2025
Chương 65: Yến Lương Nghĩa
21/04/2025
Chương 66: Bắm đom đóm
21/04/2025
Chương 67: Tức Mặc Khôi
21/04/2025
Chương 68: Cửu Phương Chương Hoa
21/04/2025
Chương 69: Yến Vô Thứ
21/04/2025
Chương 70: Xỉu
21/04/2025
Chương 71: Có chuyện gì ồn ào vậy?
21/04/2025
Chương 72: Người đời đồn đại
21/04/2025
Chương 73: Kẻ ngốc lắm tiền
21/04/2025
Chương 74: Hắn tự tay làm
21/04/2025
Chương 75: Chẳng thể làm gì cả
21/04/2025
Chương 76: Chỉ có miệng cứng
21/04/2025
Chương 77: guyệt Nương
21/04/2025
Chương 78: Biết sửa pháp khí
21/04/2025
Chương 79: Một vạn kim
21/04/2025
Chương 80: Năm tay
21/04/2025
Chương 81: Ký ức không tốt đẹp
21/04/2025
Chương 82: Nàng muốn làm gì?
21/04/2025
Chương 83: Ân nhân
21/04/2025
Chương 84: Ngươi có hiểu không?
21/04/2025
Chương 85: Đại tang
21/04/2025
Chương 86: Không lặp lại vết xe đổ
21/04/2025
Chương 87: Đầu bạc răng long
21/04/2025
Chương 88: Tìm một ngọn núi hoang
21/04/2025
Chương 89: Một tháng một lần lâu quá
21/04/2025
Chương 90: Cho heo ăn
21/04/2025
Chương 91: Đệ không vui
21/04/2025
Chương 92: May áo
21/04/2025
Chương 93: Cơ thiếp của Ngọc Sơn
25/04/2025
Chương 94: Tịch thu tài sản
25/04/2025
Chương 95: Mềm mà
25/04/2025
Cỏ lau ven sông đung đưa, hoa lau và đom đóm lặng lẽ trôi nổi.
Cách một dòng sông Đan Thủy, Thái Bình thành chìm trong ánh trăng yên bình và tĩnh lặng, trong thành treo vô số hoa đăng, chỉ còn một ngày nữa là đến lễ hội hoa đăng của Đại Triều rồi.
Đáng tiếc, thành trì này không đợi được đến lễ hội hoa đăng ngày mai nữa.
“Đám yêu quái ở Lộc Minh Sơn đến đâu rồi?”
Trong chiếc thuyền nhỏ neo đậu bên bờ, nam tử mặc áo vải thô gõ gõ cái tẩu thuốc trong tay vào mạn thuyền.
Thanh niên mặc áo đen bên cạnh thay thuốc lá mới cho hắn, đáp:
“Còn năm mươi dặm nữa, khoảng một nén nhang nữa là đến.”
“Hai tu sĩ thất cảnh mà Long Đoái thành phái đến đâu rồi?”
“Đã đến gần cổng Thái Bình thành mai phục rồi, thống lĩnh thiết kỵ Ô Chỉ của Âm Sơn gia là bát cảnh, trong thành còn ba nghìn thiết kỵ, tu giả Long Đoái không dám hành động thiếu suy nghĩ, vẫn là đợi một nghìn yêu quỷ Lộc Minh Sơn đến rồi mới hành động.”
Nam tử mặc áo vải chưa kịp nói, trong khoang thuyền truyền đến giọng nói the thé của một thiếu niên:
“Hèn nhát!”
“Hai đánh một mà còn thận trọng như vậy, thật là làm mất mặt Cửu Phương gia!”
“Chậm trễ sẽ sinh biến, Phương Phục Tàng, ngươi bảo bọn họ lập tức tấn công vào Thái Bình thành cho ta, lấy đầu Âm Sơn Kỳ!”
Nam tử mặc áo vải và thanh niên mặc áo đen nhìn nhau.
Thở dài một tiếng, nam tử tên Phương Phục Tàng vẫy tay ra hiệu cho thuộc hạ đang chờ lệnh trên bờ, lại hạ xuống một kết giới, uể oải nói với thanh niên mặc áo đen bên cạnh:
“Kiếm tiền khó, ăn cứt khó hơn.”
Thanh niên mặc áo đen cười toe toét: “Tiền đủ, ăn gì cũng được, chỉ sợ vừa không cho tiền, lại còn phải ăn cứt.”
Phương Phục Tàng cười gượng gạo, liếc nhìn hắn với ánh mắt kỳ quái:
“Ta nhớ, nhà ngươi ở ngay Thái Bình thành, trong thành đêm nay đại loạn, ngươi không báo cho người nhà một tiếng sao?”
“…Các thành trì gần Trường Thành Yêu Quỷ thường xuyên bị yêu quỷ cướp phá, hoặc bị dịch quỷ tấn công, bọn họ đều là người lớn lên ở Thái Bình thành, biết khi có chuyện thì nên trốn đi đâu.”
Nếu vì hắn ta liên lạc với gia đình mà để lộ tin tức, tiền đồ của hắn ta sẽ tiêu tan.
Hắn ta không dám mạo hiểm.
Ánh sáng đỏ thẫm của tẩu thuốc lập lòe trong đêm tối, Phương Phục Tàng nhìn chằm chằm thanh niên một lúc, ánh mắt rơi vào thành trì bên bờ sông.
“Yến Vô Thứ, tiểu tử ngươi đó, nói không chừng thật sự có thể leo lên rất cao đấy.”
Thanh niên mặc áo đen ngồi xổm bên cạnh hắn mỉm cười, hòn đá đang nghịch trên tay bị hắn tùy ý ném đi, chạm nhẹ trên mặt sông mười mấy lần.
Cùng lúc hòn đá rơi xuống sông, Thái Bình thành bên kia ầm ầm một tiếng nổ vang.
Bắt đầu rồi.
–
Lưu Ngọc trong phủ đệ cũng nghe thấy động tĩnh này, ngẩng đầu nhìn về hướng lửa cháy.
“—Tiếp tục nói.”
Nam Cung Kính ở đầu dây bên kia trận pháp truyền âm kéo sự chú ý của nàng trở lại, nói tiếp:
“Sáu ba.”
Lưu Ngọc nhìn bàn cờ trước mặt, theo lời Nam Cung Kính đặt quân cờ, rồi tự mình cầm quân trắng suy nghĩ.
“Chờ chút.”
Âm Sơn Kỳ đứng bên cạnh đi tới đi lui, có chút không hiểu.
“Ý của con là, con nằm mơ, mơ thấy nhị ca nhị tẩu chết, Âm Sơn gia chúng ta cũng tiêu đời, chỉ còn lại con và một đám gia thần, sau đó Cửu Phương Chương Hoa còn muốn cưới Đàn Ninh — Không nói gì khác, đoạn này Đàn Ninh nghe thấy chắc chắn sẽ vui mừng.”
Lưu Ngọc biết Âm Sơn Kỳ không coi lời mình là thật, nhưng nàng vẫn tiếp tục nói:
“Tình hình trong nhà hiện tại ta không rõ, nhưng theo những gì thấy trong mơ suy đoán, Cửu Phương gia và Chung Ly gia là chủ mưu, Tương Lý gia đi theo, sau khi nhà chúng ta sụp đổ, người giúp chúng ta không nhiều, tính ra cũng chỉ có Thiếu Đế và Cơ Úc tiên sinh bọn họ thôi.”
Suy nghĩ một lát, Lưu Ngọc đặt xuống một quân cờ.
“Mười một bảy.”
Nam Cung Kính dường như chỉ tập trung chơi cờ, cũng không nhìn ra có tin lời Lưu Ngọc hay không.
“Ta và cha con chết như thế nào.”
Lưu Ngọc cũng rất bình tĩnh, vừa đặt quân cờ vừa đáp:
“Cửu Phương Chương Hoa giết.”
Lần này tốc độ đặt quân cờ của Nam Cung Kính chậm đi một chút.
“Sau khi nhà chúng ta bị chia cắt, Cửu Phương gia dựa vào cái gì mà lên nắm quyền?”
“Dùng chiến tranh để nuôi sống gia tộc, mượn sự sợ hãi và căm ghét yêu quỷ của dân chúng Đại Triều, đánh thuế khắp nơi, độc chiếm quân sự và chính trị, hô hào danh nghĩa Bắc phạt, nhưng mỗi lần đánh với Cửu U chỉ là đánh nhỏ lẻ, không thật lòng khai chiến.”
“Chung Ly gia thì sao?”
“Chung Ly Linh Chiểu gả vào vương tộc Trung Châu, nếu nàng ta sinh được con trai của Mộ Dung gia, nàng ta sẽ là gia chủ đời tiếp theo của Chung Ly gia.”
“Vậy — Cửu U Mặc Lân thì sao?”
Cạch.
Quân cờ bạch ngọc rơi xuống giao điểm của các đường sao.
You cannot copy content of this page
Bình luận