Chương 1: Âm Sơn thị
21/04/2025
Chương 2: Yêu Quỷ Mặc Lân
21/04/2025
Chương 3: Tiếng chuông Sơn Quỷ Long Linh
21/04/2025
Chương 4: Gả đến Cửu U
21/04/2025
Chương 5: Giáo dưỡng
21/04/2025
Chương 6: Xung đột
21/04/2025
Chương 7: Rơi xuống địa ngục
21/04/2025
Chương 8: Mầm mống tai họa
21/04/2025
Chương 9: Chó săn của Tiên đô Ngọc Kinh
21/04/2025
Chương 10: Can gián
21/04/2025
Chương 11: Nàng muốn sống ở Cực Dạ cung?
21/04/2025
Chương 12: Lời giải thích
21/04/2025
Chương 13: Bà mẹ chồng ác độc Sơn Tiêu
21/04/2025
Chương 14: Phái Hàng Ma
21/04/2025
Chương 16: Đàn Ninh
21/04/2025
Chương 15: Vu oan
21/04/2025
Chương 17: Phòng luyện ngọc
21/04/2025
Chương 18: Giao nhiệm vụ
21/04/2025
Chương 19: Bị thương
21/04/2025
Chương 20: Mời Tôn chủ tắm rửa
21/04/2025
Chương 21: Tiết kiệm
21/04/2025
Chương 22: Ta thích
21/04/2025
Chương 23:
21/04/2025
Chương 24:
21/04/2025
Chương 25:
21/04/2025
Chương 26:
21/04/2025
Chương 27:
21/04/2025
Chương 28:
21/04/2025
Chương 29:
21/04/2025
Chương 30:
21/04/2025
Chương 31:
21/04/2025
Chương 32:
21/04/2025
Chương 33:
21/04/2025
Chương 34:
21/04/2025
Chương 35:
21/04/2025
Chương 36:
21/04/2025
Chương 37:
21/04/2025
Chương 38:
21/04/2025
Chương 39:
21/04/2025
Chương 40:
21/04/2025
Chương 41:
21/04/2025
Chương 42:
21/04/2025
Chương 43:
21/04/2025
Chương 44:
21/04/2025
Chương 45:
21/04/2025
Chương 46:
21/04/2025
Chương 47:
21/04/2025
Chương 48:
21/04/2025
Chương 49:
21/04/2025
Chương 50:
21/04/2025
Chương 52:
21/04/2025
Chương 51:
21/04/2025
Chương 53: Vật trong túi
21/04/2025
Chương 54: Truyền tin
21/04/2025
Chương 55: Một tháng nghỉ một lần
21/04/2025
Chương 56: Phu quân của ta là cường giả hiếm có trên đời
21/04/2025
Chương 57: Nghe đã lắm
21/04/2025
Chương 58: Về Cửu U
21/04/2025
Chương 59: Ngắm hoa đăng
21/04/2025
Chương 60: Phổ tượng
21/04/2025
Chương 62: Nắm tay
21/04/2025
Chương 61: Đây là mùi của quần áo mới
21/04/2025
Chương 63: Thế tộc?
21/04/2025
Chương 64: Tức Mặc thị
21/04/2025
Chương 65: Yến Lương Nghĩa
21/04/2025
Chương 66: Bắm đom đóm
21/04/2025
Chương 67: Tức Mặc Khôi
21/04/2025
Chương 68: Cửu Phương Chương Hoa
21/04/2025
Chương 69: Yến Vô Thứ
21/04/2025
Chương 70: Xỉu
21/04/2025
Chương 71: Có chuyện gì ồn ào vậy?
21/04/2025
Chương 72: Người đời đồn đại
21/04/2025
Chương 73: Kẻ ngốc lắm tiền
21/04/2025
Chương 74: Hắn tự tay làm
21/04/2025
Chương 75: Chẳng thể làm gì cả
21/04/2025
Chương 76: Chỉ có miệng cứng
21/04/2025
Chương 77: guyệt Nương
21/04/2025
Chương 78: Biết sửa pháp khí
21/04/2025
Chương 79: Một vạn kim
21/04/2025
Chương 80: Năm tay
21/04/2025
Chương 81: Ký ức không tốt đẹp
21/04/2025
Chương 82: Nàng muốn làm gì?
21/04/2025
Chương 83: Ân nhân
21/04/2025
Chương 84: Ngươi có hiểu không?
21/04/2025
Chương 85: Đại tang
21/04/2025
Chương 86: Không lặp lại vết xe đổ
21/04/2025
Chương 87: Đầu bạc răng long
21/04/2025
Chương 88: Tìm một ngọn núi hoang
21/04/2025
Chương 89: Một tháng một lần lâu quá
21/04/2025
Chương 90: Cho heo ăn
21/04/2025
Chương 91: Đệ không vui
21/04/2025
Chương 92: May áo
21/04/2025
Chương 93: Cơ thiếp của Ngọc Sơn
25/04/2025
Chương 94: Tịch thu tài sản
25/04/2025
Chương 95: Mềm mà
25/04/2025
Mấy người này phụ trách liên lạc giữa Âm Sơn Kỳ với Cửu phương gia và Chung Ly gia, ban đầu cũng là bọn họ đề xuất với Âm Sơn Kỳ cung cấp tài chính cho người Nhện mặt ngọc, để gã và Mặc Lân đấu đá đến mức lưỡng bại câu thương.
Với lập trường của Âm Sơn Kỳ, ban đầu y không chỉ không thấy chủ ý này có vấn đề, còn cảm thấy nếu mình làm được việc này, nhất định sẽ được ngẩng cao đầu trong gia tộc.
Tuy nhiên lúc này——
Nhìn bóng đen trên mặt đất kéo ba tên thuộc hạ vào bóng tối mang đi, y còn gì không hiểu? Đây là một cái bẫy!
Nếu ba người này mang theo bằng chứng qua lại giữa y và Cửu U biến mất không dấu vết, Cửu phương gia và Chung Ly gia lại chối bỏ.
Số tiền này của Âm Sơn Kỳ rốt cuộc là thúc đẩy nội chiến Cửu U, hay là có ý định hợp tác với Cửu U phản công Đại Triều, ai nói rõ được?
“——Điều động thiết kỵ trong thành, đêm nay nhất định có biến loạn, toàn thành giới nghiêm!”
Âm Sơn Kỳ vừa ném ra phù truyền trong tay áo, phía tây có tiếng bước chân đạp trên mái ngói, một người đàn ông trung niên râu quai nón nhanh nhẹn tiếp được phù truyền điều động thiết kỵ.
Không hề dừng lại, bóng dáng người đàn ông râu quai nón lập tức biến mất trong màn đêm.
Nghe Âm Sơn Kỳ nói vậy, Lưu Ngọc thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Nếu Âm Sơn Kỳ thật sự cấu kết với bọn họ, mục tiêu mà bóng đen muốn giết đêm nay sẽ là nàng.
“Chờ đã—” Âm Sơn Kỳ cũng nhận ra điều gì đó, đột nhiên quay đầu hỏi, “Vừa rồi con mắng ta ăn cây táo rào cây sung, chẳng lẽ là nghi ngờ ta cấu kết với người ngoài muốn hãm hại nhà mình sao?”
Lưu Ngọc giả vờ như không nghe thấy.
Nàng nhìn về phía Quỷ Nữ, hỏi: “Ba người đó còn đuổi theo được không?”
Xung quanh Quỷ Nữ bao quanh vô số côn trùng, những con côn trùng sột soạt tụ lại thành một con rắn dài đứng dậy loạng choạng, khuôn mặt trắng trẻo ngoan ngoãn của Quỷ Nữ ở bên cạnh nó, tạo nên một vẻ đáng yêu kỳ dị.
Quỷ Nữ: “Đương nhiên…”
“Bóng đen lúc biến mất đã nuốt không ít côn trùng của ta, chỉ cần không ra khỏi phạm vi Thái Bình thành, sẽ không mất dấu.”
Lãm Chư chắn tầm nhìn của Lưu Ngọc, quay đầu cảnh cáo:
“Cất mấy con côn trùng của cô đi, Tôn hậu đã nói không thích xem rồi, không nhớ lâu được à?”
Quỷ Nữ bĩu môi.
Tiểu côn trùng của nàng ta rõ ràng rất đáng yêu mà.
Lưu Ngọc không nói gì, lặng lẽ rũ bỏ hết da gà trên người.
Lãm Chư và Quỷ Nữ đi truy tìm tung tích của ba người đó, Lưu Ngọc tìm một chiếc ghế còn nguyên vẹn trong đống đổ nát ngồi xuống.
Chỗ này náo động không nhỏ, thị vệ và mưu sĩ trong phủ đều tụ tập về phía sân, nhìn thấy nhà chính và hai dãy sương phòng đều sập, ít nhiều đều lộ ra vẻ mặt vừa kinh ngạc vừa xót xa.
Bên trong nhà chính có vô số bảo vật quý hiếm, cứ thế mà mất hết sao?
Quản gia lên tiếng: “Tam gia, ta lập tức gọi người đến…”
Âm Sơn Kỳ không thèm nhìn đống đổ nát phía sau một cái, y cau mày, gọi quản gia trong phủ đến:
“Đêm nay cả phủ đừng có manh động, nhắc nhở tất cả mọi người, cấm ra vào, nếu có ai thông báo tin tức thì giết ngay—”
Lưu Ngọc nhìn về phía Thái Bình thành.
Sự sắp xếp của hắn không sai.
Cửu phương gia và Chung Ly gia cảnh giác rất cao, chỉ cần một chút động tĩnh, bọn họ sẽ nhanh chóng ứng phó.
Bọn họ không biết Lưu Ngọc cũng ở Thái Bình thành, chỉ nghĩ đến việc giết chết Âm Sơn Kỳ ở Thái Bình thành, mới không làm rạn nứt quan hệ với Âm Sơn thị.
Đã là mục đích này, Âm Sơn Kỳ phải chết mà không để người ta nắm được chứng cứ.
Chỉ có một cách.
Gió đêm nổi lên, thổi xào xạc lá trúc trong sân.
Dưới ánh trăng mờ ảo, dường như có vô số bóng người ẩn nấp trong bóng tối, chờ thời cơ hành động.
Lưu Ngọc không hề sợ hãi, ngược lại còn dâng lên một chút mong đợi thử sức.
Vừa rồi, người điều khiển bóng tối là người của Cửu phương gia hay Chung Ly gia?
Ai sẽ trở thành linh hồn đầu tiên dưới lưỡi kiếm của nàng sau khi trọng sinh?
Nàng ngồi cuộn mình trong ghế bành, vừa nghĩ vừa nghịch ngọc giản trong tay.
Liếc mắt nhìn, mới phát hiện đã lâu như vậy, đối phương vẫn chưa trả lời nàng nửa lời.
Lưu Ngọc nhìn chằm chằm vào ngọc giản không có phản ứng, trong lòng bỗng dưng khó chịu.
Nàng đã giúp hắn trút giận rồi mà.
Hắn vậy mà không có chút phản ứng nào?
“Ta còn chưa nói xong–” Âm Sơn Kỳ dặn dò xong, lại quay sang nói với Lưu Ngọc, “Đứa nhỏ này, con có ý gì? Coi ta là kẻ phản bội? Là gián điệp? Trong mắt con, tam thúc chính là loại người như vậy sao?”
Lưu Ngọc ngước mắt lên, đôi mắt trong veo như hạnh nhân hiện rõ chữ “Chẳng lẽ không phải sao”.
Âm Sơn Kỳ tức giận, định nói tiếp thì thấy ánh mắt Lưu Ngọc vượt qua vai y, đồng tử ngưng lại, gọi một tiếng.
“Mẹ?”
“Con đừng hù ta!” Âm Sơn Kỳ không phải lần đầu bị nàng hù, không dễ gì mắc lừa, “Đừng nói mẹ con ở Ngọc Kinh, cho dù bà ấy bây giờ ở Thái Bình thành–“
“Ở Thái Bình thành thì sao?”
Giọng nói lạnh nhạt như tuyết, bình thản mà lạnh lùng, như giọt nước vang vọng trong căn phòng u ám, trong nháy mắt bóp nghẹt cổ họng Âm Sơn Kỳ.
Ngay cả đầu gối cũng theo phản xạ mà mềm nhũn.
“Nhị tẩu, lần này ta thật sự không phải cố ý bán đứng nhà mình, đều là lỗi của Cửu phương gia và Chung Ly gia, là bọn họ có ý đồ xấu với nhà chúng ta!”
Bịch một tiếng.
Động tác quay người quỳ xuống của Âm Sơn Kỳ đặc biệt trôi chảy thành thạo, nhìn là biết có nhiều năm kinh nghiệm.
Bóng người trong trận pháp truyền tin cũng giống như Lưu Ngọc, ngồi trên một chiếc ghế bành.
Người phụ nữ dáng người thẳng tắp, tư thế bên ngoài thả lỏng nhưng bên trong lại căng thẳng, cứ như vậy im lặng quan sát Âm Sơn Kỳ đang quỳ trước mặt mình, tính tuổi tác, Âm Sơn Kỳ thực ra còn lớn hơn bà ba tuổi, nhưng một người ngồi một người quỳ, khí thế cách nhau một trời một vực.
Một lúc lâu sau, giọng nói bình thản mà mạnh mẽ mới lại vang lên.
“Vừa rồi những lời các người nói, ta đều nghe thấy, đại khái đã xảy ra chuyện gì, trong lòng ta cũng nắm rõ.”
You cannot copy content of this page
Bình luận