Danh sách chương

Chương 1: Âm Sơn thị

21/04/2025

Chương 2: Yêu Quỷ Mặc Lân

21/04/2025

Chương 3: Tiếng chuông Sơn Quỷ Long Linh

21/04/2025

Chương 4: Gả đến Cửu U

21/04/2025

Chương 5: Giáo dưỡng

21/04/2025

Chương 6: Xung đột

21/04/2025

Chương 7: Rơi xuống địa ngục

21/04/2025

Chương 8: Mầm mống tai họa

21/04/2025

Chương 9: Chó săn của Tiên đô Ngọc Kinh

21/04/2025

Chương 10: Can gián

21/04/2025

Chương 11: Nàng muốn sống ở Cực Dạ cung?

21/04/2025

Chương 12: Lời giải thích

21/04/2025

Chương 13: Bà mẹ chồng ác độc Sơn Tiêu

21/04/2025

Chương 14: Phái Hàng Ma

21/04/2025

Chương 16: Đàn Ninh

21/04/2025

Chương 15: Vu oan

21/04/2025

Chương 17: Phòng luyện ngọc

21/04/2025

Chương 18: Giao nhiệm vụ

21/04/2025

Chương 19: Bị thương

21/04/2025

Chương 20: Mời Tôn chủ tắm rửa

21/04/2025

Chương 21: Tiết kiệm

21/04/2025

Chương 22: Ta thích

21/04/2025

Chương 23:

21/04/2025

Chương 24:

21/04/2025

Chương 25:

21/04/2025

Chương 26:

21/04/2025

Chương 27:

21/04/2025

Chương 28:

21/04/2025

Chương 29:

21/04/2025

Chương 30:

21/04/2025

Chương 31:

21/04/2025

Chương 32:

21/04/2025

Chương 33:

21/04/2025

Chương 34:

21/04/2025

Chương 35:

21/04/2025

Chương 36:

21/04/2025

Chương 37:

21/04/2025

Chương 38:

21/04/2025

Chương 39:

21/04/2025

Chương 40:

21/04/2025

Chương 41:

21/04/2025

Chương 42:

21/04/2025

Chương 43:

21/04/2025

Chương 44:

21/04/2025

Chương 45:

21/04/2025

Chương 46:

21/04/2025

Chương 47:

21/04/2025

Chương 48:

21/04/2025

Chương 49:

21/04/2025

Chương 50:

21/04/2025

Chương 52:

21/04/2025

Chương 51:

21/04/2025

Chương 53: Vật trong túi

21/04/2025

Chương 54: Truyền tin

21/04/2025

Chương 55: Một tháng nghỉ một lần

21/04/2025

Chương 56: Phu quân của ta là cường giả hiếm có trên đời

21/04/2025

Chương 57: Nghe đã lắm

21/04/2025

Chương 58: Về Cửu U

21/04/2025

Chương 59: Ngắm hoa đăng

21/04/2025

Chương 60: Phổ tượng

21/04/2025

Chương 62: Nắm tay

21/04/2025

Chương 61: Đây là mùi của quần áo mới

21/04/2025

Chương 63: Thế tộc?

21/04/2025

Chương 64: Tức Mặc thị

21/04/2025

Chương 65: Yến Lương Nghĩa

21/04/2025

Chương 66: Bắm đom đóm

21/04/2025

Chương 67: Tức Mặc Khôi

21/04/2025

Chương 68: Cửu Phương Chương Hoa

21/04/2025

Chương 69: Yến Vô Thứ

21/04/2025

Chương 70: Xỉu

21/04/2025

Chương 71: Có chuyện gì ồn ào vậy?

21/04/2025

Chương 72: Người đời đồn đại

21/04/2025

Chương 73: Kẻ ngốc lắm tiền

21/04/2025

Chương 74: Hắn tự tay làm

21/04/2025

Chương 75: Chẳng thể làm gì cả

21/04/2025

Chương 76: Chỉ có miệng cứng

21/04/2025

Chương 77: guyệt Nương

21/04/2025

Chương 78: Biết sửa pháp khí

21/04/2025

Chương 79: Một vạn kim

21/04/2025

Chương 80: Năm tay

21/04/2025

Chương 81: Ký ức không tốt đẹp

21/04/2025

Chương 82: Nàng muốn làm gì?

21/04/2025

Chương 83: Ân nhân

21/04/2025

Chương 84: Ngươi có hiểu không?

21/04/2025

Chương 85: Đại tang

21/04/2025

Chương 86: Không lặp lại vết xe đổ

21/04/2025

Chương 87: Đầu bạc răng long

21/04/2025

Chương 88: Tìm một ngọn núi hoang

21/04/2025

Chương 89: Một tháng một lần lâu quá

21/04/2025

Chương 90: Cho heo ăn

21/04/2025

Chương 91: Đệ không vui

21/04/2025

Chương 92: May áo

21/04/2025

Chương 93: Cơ thiếp của Ngọc Sơn

25/04/2025

Chương 94: Tịch thu tài sản

25/04/2025

Chương 95: Mềm mà

25/04/2025

Trở Về Trước Khi Phu Quân Yêu Ma Chết Trận

Chương 45:

Chương trước

Chương sau

Khi Âm Sơn Kỳ vội vàng trở về phủ, Lưu Ngọc đang ngồi trong sảnh dùng bữa trưa.

“— Vị ngon đấy, chỉ là hơi thanh đạm, đầu bếp ở đây làm thịt cừu nướng thế nào vậy?”

Vừa bước vào cửa, Âm Sơn Kỳ đã nhìn thấy trận pháp truyền tin lấp lánh ánh vàng bên cạnh, thấy bên trong không có ai, y mới thở phào nhẹ nhõm.

Thái Bình thành xa xôi cách trở, muốn liên lạc với Tiên Đô Ngọc Kinh cũng phải đợi một lúc, xem ra y quay về vẫn còn kịp.

“Mấy ngày không gặp, sao khẩu vị của con lại thay đổi nhiều vậy, thích món thịt cừu nướng tầm thường này rồi sao? Nếu con thực sự muốn ăn, tam thúc sẽ sai người đến tửu lâu lớn nhất Thái Bình thành mời đầu bếp giỏi nhất đến, đừng nói một món thịt cừu nướng, con gọi cả thực đơn cũng được.”

Giọng nói vang như chuông, rõ ràng lọt vào tai.

Lưu Ngọc ngẩng đầu lên, chỉ thấy một nam nhân trẻ tuổi mặc trường bào màu đen đỏ xen kẽ đang chậm rãi bước tới, chính là tam thúc Âm Sơn Kỳ, người đã nhìn nàng lớn lên từ nhỏ.

Người Âm Sơn thị đều có vẻ ngoài đẹp đẽ dễ gây lầm tưởng, vị tam thúc suốt ngày chơi chim săn mồi, phong hoa tuyết nguyệt này của nàng cũng không ngoại lệ.

Y có thuật giữ gìn nhan sắc, trông chỉ khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi ngọc quan, đuôi mắt phượng hơi cong lên, trong mắt ánh lên tia sáng, không cười cũng có ba phần phong lưu phóng khoáng.

Lúc này, y ung dung bước vào, không còn vẻ hoảng hốt, luống cuống ở lầu xanh lúc nãy, ngược lại toát ra khí chất phong độ của một công tử con nhà quyền quý, khiến Lãm Chư và Quỷ Nữ thoạt nhìn cũng không khỏi đánh giá cao hơn vài phần.

Lưu Ngọc mỉm cười nhạt:

“Ta còn tưởng tam thúc không hoan nghênh ta đến đây.”

“Nói gì vậy,” Y liếc nhìn Lãm Chư và Quỷ Nữ đang ngồi cùng bàn ăn với Lưu Ngọc, hai người không cố ý che giấu thân phận yêu quỷ, y nhíu mày, “Chúng ta là người một nhà, đánh gãy xương thì còn liền gân, con là cháu gái ta nhìn lớn lên, lại cố chấp gả đi xa như vậy, tam thúc nhất định phải thay cha mẹ con chăm sóc con nhiều hơn.”

Thu hồi ánh mắt khỏi Lãm Chư và Quỷ Nữ, y mỉm cười với Lưu Ngọc:

“Có qua có lại, con là cháu gái, có phải cũng nên nương tay, đừng làm khó tam thúc nữa không?”

Lưu Ngọc chớp chớp mắt, giả vờ ngây thơ:

“Không hiểu ý của tam thúc lắm.”

“Đừng giả vờ,” Âm Sơn Kỳ sa sầm mặt, ghé sát lại nói, “Con bé này lớn thế này rồi, sao chuyện gì cũng phải mách với mẫu thân con thế? Ta nói cho con biết, những chuyện ta làm, mẫu thân con chưa chắc không biết, bà ấy đều mắt nhắm mắt mở, con cũng đừng xen vào việc của người khác.”

“Mẫu thân ta biết? Sao ta lại không tin nhỉ.”

Lưu Ngọc ném đôi đũa trong tay xuống, nụ cười trên mặt biến mất, giọng nói chậm rãi mà trầm xuống:

“Nếu mẫu thân ta biết ông ăn cây táo rào cây sung, giúp người ngoài hãm hại người nhà, ta không tin bà ấy không lột da ông!”

Âm Sơn Kỳ đột nhiên trợn trừng mắt.

“— Cái gì mà ăn cây táo rào cây sung, con bé này thật là vô lễ! Đừng hù dọa ta bằng những lời này, tam thúc con sống ngay thẳng, mẫu thân con bảo ta đến cái nơi khỉ ho cò gáy này ta cũng đã đến rồi, còn gì không hài lòng nữa! Hãm hại ai chứ! Vu khống!”

Miệng thì nói vậy, nhưng trong lòng Âm Sơn Kỳ lại run sợ.

Chuyện làm giả hộ điệp, bán danh ngạch nhập học Tiên Đạo Viện đã dặn dò kỹ lưỡng, bảo bọn họ nhất định phải kín đáo, sao lại bị người ta phát hiện ra thế!

Hơn nữa còn bị đứa nhóc chết tiệt này phát hiện.

Năm Lưu Ngọc mười tuổi, chính là lúc y và Nam Cung Kính tranh chấp gay gắt nhất.

Y là con út trong nhà, từ nhỏ được trưởng bối nuông chiều, căn bản không phục Nam Cung Kính quản lý gia đình, cho rằng với dung mạo và tu vi chẳng có gì nổi bật của bà, ở nhà tính toán sổ sách, quản lý việc vặt là được rồi, sao có thể nhúng tay vào việc quyết định đại sự của gia tộc.

Vì vậy liền khắp nơi gây khó dễ cho người khác họ này, khiến bà quản lý nhà cửa không thuận lợi, bước đi khó khăn.

Khi đó Lưu Ngọc mười tuổi đã bộc lộ thiên phú tu hành, rất được trưởng bối trong nhà yêu thích, gần như dốc hết sức lực bồi dưỡng.

Nhưng dù có bồi dưỡng thế nào, cũng chỉ là một đứa trẻ, y căn bản không để vào mắt.

—— Sau đó vào một đêm mùa đông năm ấy, tiểu Lưu Ngọc nhân lúc y uống say ở tửu lâu liền đuổi thân vệ của y đi, tự mình trùm bao tải đánh y một trận.

Cháu gái mười tuổi của y!

Trùm bao tải đánh y!

Âm Sơn Kỳ ở Tiên Đô Ngọc Kinh dù sao cũng là một tên công tử bột có tiếng, từ trước đến nay chỉ có y đánh người khác, khi nào lại chịu nhục nhã như vậy.

Y nhìn Lưu Ngọc không vừa mắt, Lưu Ngọc nhìn y cũng vậy.

Người tam thúc ăn chơi trác táng này của nàng, cơ bản là làm chuyện tốt thì ít mà làm chuyện xấu thì nhiều, chưa từng thấy làm được việc gì ra hồn, nhưng chuyện mờ ám lại rất thành thạo, từ nhỏ không biết bị các tộc lão dạy dỗ bao nhiêu lần.

Nhưng Lưu Ngọc thế nào cũng không ngờ, y lại bán đứng gia tộc.

Kiếp trước, trước khi Âm Sơn thị xảy ra chuyện đã có lời đồn đại, nói rằng năm đó yêu quỷ Mặc Lân có thể xé mở khe hở của Vô Sắc thành, dẫn dắt yêu quỷ chạy thoát khỏi Đại Triều, đều là do Âm Sơn thị âm thầm giúp đỡ.

Còn nói Âm Sơn thị lén lút vận chuyển một lượng lớn vàng bạc đến Cửu U, hỗ trợ yêu quỷ, có dã tâm thống nhất Đại Triều tự lập làm đế.

Hết Chương 45:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page