Chương 1: Âm Sơn thị
21/04/2025
Chương 2: Yêu Quỷ Mặc Lân
21/04/2025
Chương 3: Tiếng chuông Sơn Quỷ Long Linh
21/04/2025
Chương 4: Gả đến Cửu U
21/04/2025
Chương 5: Giáo dưỡng
21/04/2025
Chương 6: Xung đột
21/04/2025
Chương 7: Rơi xuống địa ngục
21/04/2025
Chương 8: Mầm mống tai họa
21/04/2025
Chương 9: Chó săn của Tiên đô Ngọc Kinh
21/04/2025
Chương 10: Can gián
21/04/2025
Chương 11: Nàng muốn sống ở Cực Dạ cung?
21/04/2025
Chương 12: Lời giải thích
21/04/2025
Chương 13: Bà mẹ chồng ác độc Sơn Tiêu
21/04/2025
Chương 14: Phái Hàng Ma
21/04/2025
Chương 16: Đàn Ninh
21/04/2025
Chương 15: Vu oan
21/04/2025
Chương 17: Phòng luyện ngọc
21/04/2025
Chương 18: Giao nhiệm vụ
21/04/2025
Chương 19: Bị thương
21/04/2025
Chương 20: Mời Tôn chủ tắm rửa
21/04/2025
Chương 21: Tiết kiệm
21/04/2025
Chương 22: Ta thích
21/04/2025
Chương 23:
21/04/2025
Chương 24:
21/04/2025
Chương 25:
21/04/2025
Chương 26:
21/04/2025
Chương 27:
21/04/2025
Chương 28:
21/04/2025
Chương 29:
21/04/2025
Chương 30:
21/04/2025
Chương 31:
21/04/2025
Chương 32:
21/04/2025
Chương 33:
21/04/2025
Chương 34:
21/04/2025
Chương 35:
21/04/2025
Chương 36:
21/04/2025
Chương 37:
21/04/2025
Chương 38:
21/04/2025
Chương 39:
21/04/2025
Chương 40:
21/04/2025
Chương 41:
21/04/2025
Chương 42:
21/04/2025
Chương 43:
21/04/2025
Chương 44:
21/04/2025
Chương 45:
21/04/2025
Chương 46:
21/04/2025
Chương 47:
21/04/2025
Chương 48:
21/04/2025
Chương 49:
21/04/2025
Chương 50:
21/04/2025
Chương 52:
21/04/2025
Chương 51:
21/04/2025
Chương 53: Vật trong túi
21/04/2025
Chương 54: Truyền tin
21/04/2025
Chương 55: Một tháng nghỉ một lần
21/04/2025
Chương 56: Phu quân của ta là cường giả hiếm có trên đời
21/04/2025
Chương 57: Nghe đã lắm
21/04/2025
Chương 58: Về Cửu U
21/04/2025
Chương 59: Ngắm hoa đăng
21/04/2025
Chương 60: Phổ tượng
21/04/2025
Chương 62: Nắm tay
21/04/2025
Chương 61: Đây là mùi của quần áo mới
21/04/2025
Chương 63: Thế tộc?
21/04/2025
Chương 64: Tức Mặc thị
21/04/2025
Chương 65: Yến Lương Nghĩa
21/04/2025
Chương 66: Bắm đom đóm
21/04/2025
Chương 67: Tức Mặc Khôi
21/04/2025
Chương 68: Cửu Phương Chương Hoa
21/04/2025
Chương 69: Yến Vô Thứ
21/04/2025
Chương 70: Xỉu
21/04/2025
Chương 71: Có chuyện gì ồn ào vậy?
21/04/2025
Chương 72: Người đời đồn đại
21/04/2025
Chương 73: Kẻ ngốc lắm tiền
21/04/2025
Chương 74: Hắn tự tay làm
21/04/2025
Chương 75: Chẳng thể làm gì cả
21/04/2025
Chương 76: Chỉ có miệng cứng
21/04/2025
Chương 77: guyệt Nương
21/04/2025
Chương 78: Biết sửa pháp khí
21/04/2025
Chương 79: Một vạn kim
21/04/2025
Chương 80: Năm tay
21/04/2025
Chương 81: Ký ức không tốt đẹp
21/04/2025
Chương 82: Nàng muốn làm gì?
21/04/2025
Chương 83: Ân nhân
21/04/2025
Chương 84: Ngươi có hiểu không?
21/04/2025
Chương 85: Đại tang
21/04/2025
Chương 86: Không lặp lại vết xe đổ
21/04/2025
Chương 87: Đầu bạc răng long
21/04/2025
Chương 88: Tìm một ngọn núi hoang
21/04/2025
Chương 89: Một tháng một lần lâu quá
21/04/2025
Chương 90: Cho heo ăn
21/04/2025
Chương 91: Đệ không vui
21/04/2025
Chương 92: May áo
21/04/2025
Chương 93: Cơ thiếp của Ngọc Sơn
25/04/2025
Chương 94: Tịch thu tài sản
25/04/2025
Chương 95: Mềm mà
25/04/2025
“Người này có vấn đề sao?”
Thấy Lưu Ngọc cứ nhìn chằm chằm vào một cái tên trên danh sách, Mặc Lân vốn đã luôn chú ý quan sát nàng liền mở miệng hỏi.
“Một vấn đề nhỏ thôi,” Lưu Ngọc chống cằm, đầu ngón tay gõ nhẹ lên cái tên đó, “Chỉ là… suýt chết dưới tay hắn ta mà thôi.”
Thực ra không phải suýt.
Kiếp trước, Lưu Ngọc lẻn vào Tiên Đô Ngọc Kinh, cướp đi Đàn Ninh trong hôn lễ của Cửu Phương Chương Hoa, chạy trốn đến núi Vụ Ảnh thì bị hàng trăm hàng ngàn con cháu thế gia vây giết, người cuối cùng giáng cho nàng đòn chí mạng, chính là Yến Vô Thứ.
Chủ nhân của yêu quỷ đối diện đột nhiên ngẩng đầu.
Triều Minh vốn đang nhìn chằm chằm vào bát canh móng giò tuyệt đối không nên xuất hiện trên bàn này, nghe thấy câu nói của Lưu Ngọc, cũng lập tức quay đầu nhìn nàng.
Ngay cả Triều Diên cũng đột nhiên từ ngoài cửa sổ lộn ngược vào, treo mình lơ lửng.
Hai bím tóc buông xuống lắc lư giữa không trung, dáng vẻ nghiêm nghị như sẵn sàng ra tay giết người bất cứ lúc nào.
Ngoại trừ thời gian ở học cung Linh Ung, Lưu Ngọc cơ bản đều kè kè bên cạnh bọn họ, những gì Triều Minh bọn họ có thể nghĩ đến, cũng chỉ có thể là chuyện xảy ra trong học cung Linh Ung.
Nhưng hắn họ Yến.
Các thế gia Đại Triều đều là họ kép, chỉ có thế gia mới có thể vào học cung Linh Ung.
“Yến Vô Thứ… Yến Vô Thứ…”
Triều Minh lẩm nhẩm cái tên này, bỗng nhiên nhớ ra điều gì, nghiêng đầu nhìn Triều Diên tìm kiếm sự đồng tình.
“Mấy năm trước, Tam gia bảo chúng ta đưa cho tiểu thư, để tiểu thư chuyển đến trước mặt tiên sinh Cơ Úc, có phải là danh thiếp của người này không?”
Triều Diên chớp mắt ngơ ngác.
Lưu Ngọc lại hoàn toàn không nhớ chuyện này.
Thấy cả hai đều mờ mịt, Triều Minh giải thích:
“Người quên rồi sao? Hình như là ba năm trước, Tam gia nói Âm tiên sinh của Tiên Đạo Viện tiến cử một học trò rất có thiên phú, ông ấy tự tay viết danh thiếp, bảo người thay mặt chuyển cho Cung Chính Cơ Úc tiên sinh, có danh thiếp của Âm Sơn thị, dù không xuất thân thế gia, cũng có thể vào Bích Nguyệt cung của học cung Linh Ung tu hành.”
Đã nhiều năm trôi qua, Lưu Ngọc cẩn thận lục lọi trong ký ức trăm năm, mới mơ hồ nhớ lại hình dáng của chuyện này.
Tam gia mà Triều Minh nhắc đến, chính là tam thúc Âm Sơn Kỳ của Lưu Ngọc.
Nam nhân của Âm Sơn thị, đa phần đều là túi thêu chỉ có vẻ ngoài đẹp mã, từ khi Nam Cung Kính gánh vác Âm Sơn thị, liền chú ý tuyển chọn người có tài năng từ các điền trang của Âm Sơn thị, vì thế còn thành lập Tiên Đạo Viện.
Trái ngược với học cung Linh Ung, Tiên Đạo Viện chỉ nhận học trò xuất thân tá điền nô bộc.
Nam Cung Kính sắp xếp gia thần trực hệ của Âm Sơn thị – Âm thị nhất tộc làm tiên sinh của Tiên Đạo Viện, từ những học trò xuất thân không tốt này tuyển chọn ra những người có thiên phú, sau khi tốt nghiệp, phần lớn sẽ phân tán đến các cửa hàng, điền trang của Âm Sơn thị đảm nhiệm chức vụ quan trọng.
Cũng có những người cực kỳ xuất sắc, sẽ được Âm Sơn thị tiến cử vào học cung Linh Ung.
Chỉ cần vào được học cung Linh Ung, vậy coi như đã đặt một chân lên nấc thang lên trời, có cơ hội vào triều làm quan.
Cho dù chỉ là quan lại thấp kém, cũng không còn cùng tầng lớp với những người thường dân bên dưới, sau này vài đời nếu cố gắng, thậm chí còn có khả năng bước vào hàng ngũ thế gia.
Yến Vô Thứ… vậy mà lại được tiến cử từ Tiên Đạo Viện của Âm Sơn thị.
Lưu Ngọc nghiền ngẫm điều này trong lòng, cảm thấy số phận thật trớ trêu.
“Không nhớ,” Lưu Ngọc lại cầm đũa lên, thản nhiên gắp cho mình một miếng thịt bò hầm, “Nếu ngay cả loại tiểu nhân vật này cũng phải nhớ, ta ở học cung Linh Ung cũng chẳng cần làm việc gì khác nữa.”
Triều Minh chỉ muốn dùng ánh mắt cướp lấy đôi đũa của Lưu Ngọc.
Nhưng Lưu Ngọc lại hoàn toàn không chú ý đến vẻ mặt của Triều Minh, còn ngẩng đầu nói với Sơn Tiêu một câu:
“Món này làm ngon đấy.”
Khiến Lưu Ngọc nhớ đến những ngày tháng từng trốn trong một ngôi miếu đổ nát ở Vực sâu Tây Cảnh.
Lúc đó, các gia tộc quyền quý trong thành nhận được tin tức, phái tư binh truy lùng nàng khắp thành. Lưu Ngọc không dám lộ diện, trốn trong hầm ngầm phía sau ngôi miếu đổ nát, uống cháo loãng suốt mười ngày, đói đến mức ngủ thiếp đi, trong mơ cũng chỉ nghĩ đến việc được ăn chút thịt có mùi vị mặn mà.
Sơn Tiêu đối diện nhe răng cười, đắc ý để lộ nguyên hình, cái đuôi sau lưng vểnh thẳng lên xà nhà.
Thấy chưa, tiểu thư nhà bọn họ chính là thích ăn cơm của Cửu U hơn!
Không uổng công hắn dậy từ canh ba để canh chừng phòng bếp chuẩn bị, ngay cả thực đơn ngày mai hắn cũng đã nghĩ xong, đảm bảo để tiểu đại tiểu thư được hài lòng!
Triều Minh nhìn bộ dạng Sơn Tiêu được khen đến mặt mày rạng rỡ, không nói nên lời mà đảo mắt.
You cannot copy content of this page
Bình luận