Chương 1: Âm Sơn thị
21/04/2025
Chương 2: Yêu Quỷ Mặc Lân
21/04/2025
Chương 3: Tiếng chuông Sơn Quỷ Long Linh
21/04/2025
Chương 4: Gả đến Cửu U
21/04/2025
Chương 5: Giáo dưỡng
21/04/2025
Chương 6: Xung đột
21/04/2025
Chương 7: Rơi xuống địa ngục
21/04/2025
Chương 8: Mầm mống tai họa
21/04/2025
Chương 9: Chó săn của Tiên đô Ngọc Kinh
21/04/2025
Chương 10: Can gián
21/04/2025
Chương 11: Nàng muốn sống ở Cực Dạ cung?
21/04/2025
Chương 12: Lời giải thích
21/04/2025
Chương 13: Bà mẹ chồng ác độc Sơn Tiêu
21/04/2025
Chương 14: Phái Hàng Ma
21/04/2025
Chương 16: Đàn Ninh
21/04/2025
Chương 15: Vu oan
21/04/2025
Chương 17: Phòng luyện ngọc
21/04/2025
Chương 18: Giao nhiệm vụ
21/04/2025
Chương 19: Bị thương
21/04/2025
Chương 20: Mời Tôn chủ tắm rửa
21/04/2025
Chương 21: Tiết kiệm
21/04/2025
Chương 22: Ta thích
21/04/2025
Chương 23:
21/04/2025
Chương 24:
21/04/2025
Chương 25:
21/04/2025
Chương 26:
21/04/2025
Chương 27:
21/04/2025
Chương 28:
21/04/2025
Chương 29:
21/04/2025
Chương 30:
21/04/2025
Chương 31:
21/04/2025
Chương 32:
21/04/2025
Chương 33:
21/04/2025
Chương 34:
21/04/2025
Chương 35:
21/04/2025
Chương 36:
21/04/2025
Chương 37:
21/04/2025
Chương 38:
21/04/2025
Chương 39:
21/04/2025
Chương 40:
21/04/2025
Chương 41:
21/04/2025
Chương 42:
21/04/2025
Chương 43:
21/04/2025
Chương 44:
21/04/2025
Chương 45:
21/04/2025
Chương 46:
21/04/2025
Chương 47:
21/04/2025
Chương 48:
21/04/2025
Chương 49:
21/04/2025
Chương 50:
21/04/2025
Chương 52:
21/04/2025
Chương 51:
21/04/2025
Chương 53: Vật trong túi
21/04/2025
Chương 54: Truyền tin
21/04/2025
Chương 55: Một tháng nghỉ một lần
21/04/2025
Chương 56: Phu quân của ta là cường giả hiếm có trên đời
21/04/2025
Chương 57: Nghe đã lắm
21/04/2025
Chương 58: Về Cửu U
21/04/2025
Chương 59: Ngắm hoa đăng
21/04/2025
Chương 60: Phổ tượng
21/04/2025
Chương 62: Nắm tay
21/04/2025
Chương 61: Đây là mùi của quần áo mới
21/04/2025
Chương 63: Thế tộc?
21/04/2025
Chương 64: Tức Mặc thị
21/04/2025
Chương 65: Yến Lương Nghĩa
21/04/2025
Chương 66: Bắm đom đóm
21/04/2025
Chương 67: Tức Mặc Khôi
21/04/2025
Chương 68: Cửu Phương Chương Hoa
21/04/2025
Chương 69: Yến Vô Thứ
21/04/2025
Chương 70: Xỉu
21/04/2025
Chương 71: Có chuyện gì ồn ào vậy?
21/04/2025
Chương 72: Người đời đồn đại
21/04/2025
Chương 73: Kẻ ngốc lắm tiền
21/04/2025
Chương 74: Hắn tự tay làm
21/04/2025
Chương 75: Chẳng thể làm gì cả
21/04/2025
Chương 76: Chỉ có miệng cứng
21/04/2025
Chương 77: guyệt Nương
21/04/2025
Chương 78: Biết sửa pháp khí
21/04/2025
Chương 79: Một vạn kim
21/04/2025
Chương 80: Năm tay
21/04/2025
Chương 81: Ký ức không tốt đẹp
21/04/2025
Chương 82: Nàng muốn làm gì?
21/04/2025
Chương 83: Ân nhân
21/04/2025
Chương 84: Ngươi có hiểu không?
21/04/2025
Chương 85: Đại tang
21/04/2025
Chương 86: Không lặp lại vết xe đổ
21/04/2025
Chương 87: Đầu bạc răng long
21/04/2025
Chương 88: Tìm một ngọn núi hoang
21/04/2025
Chương 89: Một tháng một lần lâu quá
21/04/2025
Chương 90: Cho heo ăn
21/04/2025
Chương 91: Đệ không vui
21/04/2025
Chương 92: May áo
21/04/2025
Chương 93: Cơ thiếp của Ngọc Sơn
25/04/2025
Chương 94: Tịch thu tài sản
25/04/2025
Chương 95: Mềm mà
25/04/2025
Nhưng cha mẹ nằm trong vũng máu, những trưởng bối lắm lời lại cổ hủ của Âm Sơn thị đều chết trong vòng vây của các gia tộc tu tiên.
Không ai giải thích cho nàng.
Không ai nói cho nàng biết, con đường tiếp theo nên đi như thế nào.
Nàng chỉ sai một lần, đã làm mất Đàn Ninh, hại chết Liễu nương.
Nàng phải bù đắp như thế nào? Làm sao mới cứu được Đàn Ninh đây?
Lưu Ngọc đứng trong màn sương dày đặc của cơn ác mộng, không nhìn thấy bất kỳ phương hướng nào, chỉ cảm thấy hơi thở của cái chết đang không ngừng đến gần.
—— Nàng không thể chết.
Cha không thể nào cấu kết với tà ma.
Nàng không cho phép Âm Sơn thị chết oan uổng, càng không cho phép mình chết trước kẻ thù.
Hơi thở Lưu Ngọc phập phồng dữ dội, như người chết đuối đang vùng vẫy.
“Lưu Ngọc.”
Giọng nói trầm thấp đột nhiên vang lên bên tai.
“Lưu Ngọc, tỉnh dậy.”
Cơ thể trôi nổi trong sương mù như đang dựa vào vách đá dày đặc vững chắc, khiến linh hồn phiêu bạt có cảm giác thực tại.
Lưu Ngọc từ từ mở mắt, nhận ra trời đã sáng.
Nhưng ánh sáng không chói mắt, bởi vì lúc này nàng dường như đang được bao bọc trong vòng tay của ai đó, mở mắt ra chỉ nhìn thấy làn da mỏng manh đầy sẹo.
Trán nàng áp sát vào đó, cảm giác mềm mại lại săn chắc.
Lưu Ngọc lấy lại ý thức, chậm rãi ngẩng đầu, nhìn thấy một khuôn mặt lạnh lùng với cằm hơi đỏ.
“Mặt chàng… ai làm?”
“Nàng nghĩ sao?”
Mặc Lân bị đánh thức bởi một cái tát, mang theo chút buồn ngủ chưa tan, nhưng khi cúi đầu nhìn thấy khuôn mặt thiếu nữ trong lòng đầy nước mắt, đuôi mắt chóp mũi ửng đỏ, không thấy vẻ kiêu ngạo thường ngày, lại khiến hắn nhớ đến đêm tân hôn nàng cố chịu đau nhưng vẫn muốn nắm quyền chủ động.
Chút bất mãn vì bị đánh thức tan biến trong phút chốc.
Hắn nhìn vạt áo bị nước mắt thấm ướt, hỏi:
“Nàng mơ thấy gì vậy, vừa đánh… vừa khóc.”
Lưu Ngọc cúi đầu nhìn xuống, lúc này mới phát hiện không biết tại sao mình lại nhào vào lòng Mặc Lân một cách khó hiểu, không chỉ tay chân quấn chặt lấy hắn, còn gục vào người hắn khóc đến ướt đẫm cả áo.
… Thật là kỳ lạ.
Trước đây nàng chưa bao giờ như vậy.
Đừng nói là dựa vào hắn ngủ, nàng luôn là người dùng xong hắn liền muốn hắn quay về cung của mình ngủ.
Lưu Ngọc bình tĩnh đứng dậy, không chỉ che giấu hoàn hảo chút hoảng loạn trong lòng, còn đổ lỗi ngược lại:
“Mơ thấy bị rắn quấn, sợ quá, chàng tự kiểm điểm lại đi.”
Mặc Lân: “…”
Vốn chỉ là một cái cớ thuận miệng bịa ra, nhưng sau khi nói xong Lưu Ngọc liếc mắt nhìn, thấy ánh mắt hắn u ám, dường như thật sự đã nghe lọt tai lời nàng nói, bèn tiến lại gần nghiêng đầu nhìn hắn.
“Lừa chàng thôi, chàng tin thật à?”
“…”
“Không liên quan đến chàng, ta tự mình gặp ác mộng thôi.”
Mặc Lân nhấc mí mắt lên, nhìn thẳng vào mắt nàng.
Nếu nàng thật sự khó chấp nhận bản thân hắn, thậm chí chán ghét đến mức gặp ác mộng, kỳ thực, ngủ riêng cũng không phải là không…
Hai chữ đó mắc kẹt trong cổ họng, dù thế nào cũng không nói ra được.
May mà Lưu Ngọc cũng không cho hắn cơ hội mở miệng, nàng nhanh chóng đứng dậy khỏi giường, gọi nữ tỳ vào hầu hạ nàng rửa mặt chải đầu.
Bữa sáng cũng nhanh chóng được đưa vào.
“Đây là Ngọc Thiền canh, Liên Phòng ngư bao, Mật tiễn kim quất, Sơn Hải đâu…”
Triều Minh vừa đọc tên món ăn, vừa đưa sổ con lên.
“Đây là thứ Liễu phu nhân sai người đưa tới, thứ tiểu thư muốn.”
Tính ra thời gian, chưa đến ba ngày.
Liễu nương quả nhiên là do mẫu thân nàng dạy dỗ, hiệu suất làm việc thật sự không tồi.
Mặc Lân liếc nhìn: “Danh sách?”
“Là danh sách các cứ điểm của Âm Sơn thị gần Trường Thành Yêu Quỷ.”
Một phần tình báo coi như là cơ mật, cứ thế được trải ra trên bàn, từ góc độ của Mặc Lân, kỳ thực chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn thấy rõ ràng.
Nàng dường như, thật sự rất tin tưởng hắn.
Nhận ra điều này, ngón tay Mặc Lân cầm đũa siết chặt, đột nhiên sinh ra một loại cảm giác bối rối không biết làm sao.
… Tại sao?
Âm Sơn Lưu Ngọc tự tin kiêu ngạo, tuyệt đối không phải là người dễ dàng trao gửi niềm tin.
Vậy mà lại không hề phòng bị hắn như vậy.
Cho dù là hợp tác, theo cách làm việc trước đây của nàng, cũng là nói bảy phần, làm năm phần, nhất định sẽ chừa lại đường lui cho mình.
Mặc Lân nhìn thiếu nữ đang chuyên tâm lật xem danh sách, tâm trạng phập phồng, ngưng tụ thành dục vọng sâu thẳm không thể diễn tả bằng lời.
Nếu nàng chưa từng nhìn thẳng vào hắn, thì cũng thôi.
Nhưng nàng cứ từng chút từng chút một, không ngừng dung túng hắn, cuối cùng sẽ có một ngày, dã tâm của hắn sẽ ngày càng lớn.
Lưu Ngọc không chú ý đến ánh mắt dò xét của hắn, ánh mắt lướt qua, quét qua từng tư liệu chi tiết của các cứ điểm.
Thế lực của Đại Triều muốn xâm nhập vào Cửu U, nhất định phải vượt qua tuyến phòng thủ Trường Thành Yêu Quỷ, việc buôn bán của Âm Sơn thị trải rộng khắp Đại Triều, bất kể là nhà nào có hành động gần Trường Thành Yêu Quỷ, các cứ điểm bên dưới đều sẽ nhận thấy động tĩnh.
Liên lạc với các cứ điểm, chặt đứt những thế lực xâm nhập từ bên ngoài này, nàng mới có thể yên tâm nắm giữ sức mạnh của Cửu U, ngược lại xâm nhập vào Đại Triều.
Đột nhiên.
Ánh mắt Lưu Ngọc dừng lại trên một cái tên quen thuộc.
Yến Vô Thứ.
Lưu Ngọc gắp một đũa chân giò hầm trong bát của Mặc Lân, lông mày hơi nhướn lên, đột nhiên nhớ ra đã từng nghe thấy cái tên này ở đâu.
… Đây chẳng phải là tên xui xẻo kiếp trước đến Hận Hải tình thiên địa để giết nàng, kết quả bị nàng cắn chết sao?
You cannot copy content of this page
Bình luận