Chương 1: Âm Sơn thị
21/04/2025
Chương 2: Yêu Quỷ Mặc Lân
21/04/2025
Chương 3: Tiếng chuông Sơn Quỷ Long Linh
21/04/2025
Chương 4: Gả đến Cửu U
21/04/2025
Chương 5: Giáo dưỡng
21/04/2025
Chương 6: Xung đột
21/04/2025
Chương 7: Rơi xuống địa ngục
21/04/2025
Chương 8: Mầm mống tai họa
21/04/2025
Chương 9: Chó săn của Tiên đô Ngọc Kinh
21/04/2025
Chương 10: Can gián
21/04/2025
Chương 11: Nàng muốn sống ở Cực Dạ cung?
21/04/2025
Chương 12: Lời giải thích
21/04/2025
Chương 13: Bà mẹ chồng ác độc Sơn Tiêu
21/04/2025
Chương 14: Phái Hàng Ma
21/04/2025
Chương 16: Đàn Ninh
21/04/2025
Chương 15: Vu oan
21/04/2025
Chương 17: Phòng luyện ngọc
21/04/2025
Chương 18: Giao nhiệm vụ
21/04/2025
Chương 19: Bị thương
21/04/2025
Chương 20: Mời Tôn chủ tắm rửa
21/04/2025
Chương 21: Tiết kiệm
21/04/2025
Chương 22: Ta thích
21/04/2025
Chương 23:
21/04/2025
Chương 24:
21/04/2025
Chương 25:
21/04/2025
Chương 26:
21/04/2025
Chương 27:
21/04/2025
Chương 28:
21/04/2025
Chương 29:
21/04/2025
Chương 30:
21/04/2025
Chương 31:
21/04/2025
Chương 32:
21/04/2025
Chương 33:
21/04/2025
Chương 34:
21/04/2025
Chương 35:
21/04/2025
Chương 36:
21/04/2025
Chương 37:
21/04/2025
Chương 38:
21/04/2025
Chương 39:
21/04/2025
Chương 40:
21/04/2025
Chương 41:
21/04/2025
Chương 42:
21/04/2025
Chương 43:
21/04/2025
Chương 44:
21/04/2025
Chương 45:
21/04/2025
Chương 46:
21/04/2025
Chương 47:
21/04/2025
Chương 48:
21/04/2025
Chương 49:
21/04/2025
Chương 50:
21/04/2025
Chương 52:
21/04/2025
Chương 51:
21/04/2025
Chương 53: Vật trong túi
21/04/2025
Chương 54: Truyền tin
21/04/2025
Chương 55: Một tháng nghỉ một lần
21/04/2025
Chương 56: Phu quân của ta là cường giả hiếm có trên đời
21/04/2025
Chương 57: Nghe đã lắm
21/04/2025
Chương 58: Về Cửu U
21/04/2025
Chương 59: Ngắm hoa đăng
21/04/2025
Chương 60: Phổ tượng
21/04/2025
Chương 62: Nắm tay
21/04/2025
Chương 61: Đây là mùi của quần áo mới
21/04/2025
Chương 63: Thế tộc?
21/04/2025
Chương 64: Tức Mặc thị
21/04/2025
Chương 65: Yến Lương Nghĩa
21/04/2025
Chương 66: Bắm đom đóm
21/04/2025
Chương 67: Tức Mặc Khôi
21/04/2025
Chương 68: Cửu Phương Chương Hoa
21/04/2025
Chương 69: Yến Vô Thứ
21/04/2025
Chương 70: Xỉu
21/04/2025
Chương 71: Có chuyện gì ồn ào vậy?
21/04/2025
Chương 72: Người đời đồn đại
21/04/2025
Chương 73: Kẻ ngốc lắm tiền
21/04/2025
Chương 74: Hắn tự tay làm
21/04/2025
Chương 75: Chẳng thể làm gì cả
21/04/2025
Chương 76: Chỉ có miệng cứng
21/04/2025
Chương 77: guyệt Nương
21/04/2025
Chương 78: Biết sửa pháp khí
21/04/2025
Chương 79: Một vạn kim
21/04/2025
Chương 80: Năm tay
21/04/2025
Chương 81: Ký ức không tốt đẹp
21/04/2025
Chương 82: Nàng muốn làm gì?
21/04/2025
Chương 83: Ân nhân
21/04/2025
Chương 84: Ngươi có hiểu không?
21/04/2025
Chương 85: Đại tang
21/04/2025
Chương 86: Không lặp lại vết xe đổ
21/04/2025
Chương 87: Đầu bạc răng long
21/04/2025
Chương 88: Tìm một ngọn núi hoang
21/04/2025
Chương 89: Một tháng một lần lâu quá
21/04/2025
Chương 90: Cho heo ăn
21/04/2025
Chương 91: Đệ không vui
21/04/2025
Chương 92: May áo
21/04/2025
Chương 93: Cơ thiếp của Ngọc Sơn
25/04/2025
Chương 94: Tịch thu tài sản
25/04/2025
Chương 95: Mềm mà
25/04/2025
Chuyến đi Cửu U này của Cửu Phương Tinh Lan là do ý của các vị gia chủ, nhằm đảm bảo tính thuần túy của việc Âm Sơn Lưu Ngọc trấn giữ Cửu U.
Tin tức này không thể nói là tuyệt mật, nhưng mức độ bảo mật cũng cực kỳ cao, người bình thường không thể biết được, trừ khi——
Chung Ly Linh Chiểu cuối cùng cũng được đưa vào danh sách ứng cử viên Thiếu chủ, có tư cách cạnh tranh vị trí gia chủ đời tiếp theo với mấy người tỷ tỷ của nàng ta.
Nàng ta đến để khoe khoang điều này với hắn ta.
“Chương mỗ cho rằng, với giáo dưỡng của Chung Ly thị, Linh Chiểu tiểu thư hẳn là sẽ không thừa cơ bỏ đá xuống giếng.”
Chung Ly Linh Chiểu nhìn vào đôi mắt dài nhỏ xinh đẹp của hắn ta.
Lông mi dày và dài hắt xuống một bóng mờ nhạt dưới mắt hắn ta, khuôn mặt ngày thường ôn hòa lễ độ với các bạn học trong học cung, lúc này lại tỏ ra lạnh lùng xa cách.
Nàng ta lại nở một nụ cười nhẹ:
“Với người khác thì không, với Âm Sơn Lưu Ngọc thì chưa chắc.”
Váy dài màu tím nhạt lướt qua bậc thang dài, những viên ngọc trai đính trên vạt áo theo dáng đi của nàng ta, phản chiếu ánh sáng mờ ảo không rõ ràng.
Nàng ta bước qua Cửu Phương Chương Hoa bên đường, đi về phía vườn hoa phía trên, ánh mắt nhìn xuống dừng lại trên những nụ Kim Lũ Ngọc đang e ấp.
“Nhưng mà, ngươi nói cũng đúng – gả cho một yêu quỷ xuất thân nô lệ, ngày đêm đối mặt với một đám quái vật mặt xanh nanh vàng, cho dù sau này nàng ta có trở lại Tiên Đô Ngọc Kinh, thì những thế gia quý tộc coi yêu quỷ như cỏ rác này cũng sẽ không còn coi trọng nàng ta như Âm Sơn Lưu Ngọc trước kia nữa.”
“Sa cơ thất thế đến mức này, thật sự khiến người ta không nỡ dẫm thêm một cái.”
Chung Ly Linh Chiểu buông nụ Kim Lũ Ngọc bị nàng ta véo trong tay, quay người nhìn bóng dáng có dung mạo thanh nhã đứng dưới bậc thang dài.
“Vậy còn ngươi?”
Một luồng khí bao quanh hai người, ngăn cách âm thanh của không gian này với bên ngoài.
Giọng nói của Chung Ly Linh Chiểu hạ thấp xuống, nhưng lại sắc bén như lưỡi dao, xé toạc lớp mặt nạ ôn hòa của hắn.
“Những việc các ngươi làm sau lưng, từng việc từng việc đều đẩy Âm Sơn Lưu Ngọc vào chỗ chết, ngươi một mặt tự tay ép nàng ta đi tìm cái chết, một mặt lại còn đến nhắc nhở ta đừng thừa cơ dẫm đạp? Cửu Phương Chương Hoa, ngươi nghĩ sao?”
Cửu Phương Chương Hoa đột nhiên ngẩng đầu lên.
Dưới lớp mặt nạ bị nàng ta xé toạc, có những cảm xúc u ám phức tạp cuồn cuộn trong vết nứt.
“… Mọi việc đều lấy lợi ích gia tộc làm trọng, ngươi đã biết được hành tung của Cửu Phương Tinh Lan, chẳng lẽ trưởng bối trong nhà ngươi không nói với ngươi câu này sao?”
Chung Ly Linh Chiểu nhìn chằm chằm vào hắn ta.
Không nói thêm gì nữa, nàng ta thu hồi luồng khí quanh người, lúc rời đi liếc nhìn Kim Lũ Ngọc được Cửu Phương Chương Hoa ngày đêm chăm sóc tỉ mỉ trong vườn hoa.
Sương sớm đọng trên những cành lá non mềm, nụ hoa ẩn hiện trong sắc xanh thẳm.
Chỉ cần vài tháng nữa, sẽ nở rộ rực rỡ.
Nhưng còn người xưa kia được ví như hoa thì sao?
Chung Ly Linh Chiểu nhếch mép.
Thật mỉa mai.
–
Lưu Ngọc lại bị mắc kẹt trong cơn ác mộng.
Nàng mơ thấy mình đứng bên bờ vực biển nối liền núi non, thác nước đổ xuống từ vách đá bị gió mạnh trên biển thổi ngược lên, bọt nước tung tóe như sương mù cuồn cuộn.
Mà ở cuối chân trời biển cả, bầu trời bị xé toạc thành một lỗ hổng khổng lồ, dung nham có màu đỏ thẫm sôi sục sau cánh cửa Thiên môn đó, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể tràn xuống nhân gian, nuốt chửng cả trời đất.
—— Đây là trận chiến Thiên môn.
Cổng trời nứt toác, tà ma muốn giáng xuống nhân gian một lần nữa, khiến nhân gian trở lại bóng tối trước thời Chiếu Dạ.
Các gia tộc tu tiên tập trung tại Nhai Sơn, đồng tâm hiệp lực, tuy giữa chừng gặp sóng gió, nhưng cuối cùng vẫn phong ấn được Thiên môn một lần nữa, ngăn chặn một tai họa đủ để hủy diệt nhân gian.
Mà cơn sóng gió suýt khiến trận chiến này thất bại thảm hại, chính là sự phản bội của Âm Sơn Trạch.
Thác nước chảy ngược, bọt nước như sương mù.
Lưu Ngọc nhìn thấy bóng người đỏ sẫm như máu rút đao chém nước, xoay tay một kiếm xuyên qua mắt trận, cả một vùng Nhai Sơn chấn động ầm ầm.
Cũng nhìn thấy khoảnh khắc Thiên môn sắp mở rộng, trận pháp sắp sụp đổ, bóng người trắng như ánh trăng như thanh kiếm lạnh lẽo vừa ra khỏi vỏ, thoát ra khỏi cảnh hỗn loạn, kiếm khí cuồn cuộn như mưa, trong nháy mắt đã chế ngự được nguồn gốc của tất cả hỗn loạn——
Nhã Kiếm Cửu Thức, Công Ngọc.
Cửu Phương Chương Hoa dùng thanh kiếm mà Âm Sơn Trạch tặng khi còn nhỏ, tự tay đâm xuyên tim sư phụ mình.
Không biết có phải vì bản thân đã tưởng tượng cảnh tượng này trong đầu quá nhiều lần hay không, Lưu Ngọc rõ ràng không có mặt ở đó, lại cảm thấy tất cả đều chân thực đến từng chi tiết.
Âm thanh của mũi kiếm đâm vào da thịt.
Biểu cảm của người đó khi máu bắn lên mặt.
Rốt cuộc là chỗ nào có vấn đề, Lưu Ngọc không hiểu nổi.
You cannot copy content of this page
Bình luận