Chương 1: Âm Sơn thị
21/04/2025
Chương 2: Yêu Quỷ Mặc Lân
21/04/2025
Chương 3: Tiếng chuông Sơn Quỷ Long Linh
21/04/2025
Chương 4: Gả đến Cửu U
21/04/2025
Chương 5: Giáo dưỡng
21/04/2025
Chương 6: Xung đột
21/04/2025
Chương 7: Rơi xuống địa ngục
21/04/2025
Chương 8: Mầm mống tai họa
21/04/2025
Chương 9: Chó săn của Tiên đô Ngọc Kinh
21/04/2025
Chương 10: Can gián
21/04/2025
Chương 11: Nàng muốn sống ở Cực Dạ cung?
21/04/2025
Chương 12: Lời giải thích
21/04/2025
Chương 13: Bà mẹ chồng ác độc Sơn Tiêu
21/04/2025
Chương 14: Phái Hàng Ma
21/04/2025
Chương 16: Đàn Ninh
21/04/2025
Chương 15: Vu oan
21/04/2025
Chương 17: Phòng luyện ngọc
21/04/2025
Chương 18: Giao nhiệm vụ
21/04/2025
Chương 19: Bị thương
21/04/2025
Chương 20: Mời Tôn chủ tắm rửa
21/04/2025
Chương 21: Tiết kiệm
21/04/2025
Chương 22: Ta thích
21/04/2025
Chương 23:
21/04/2025
Chương 24:
21/04/2025
Chương 25:
21/04/2025
Chương 26:
21/04/2025
Chương 27:
21/04/2025
Chương 28:
21/04/2025
Chương 29:
21/04/2025
Chương 30:
21/04/2025
Chương 31:
21/04/2025
Chương 32:
21/04/2025
Chương 33:
21/04/2025
Chương 34:
21/04/2025
Chương 35:
21/04/2025
Chương 36:
21/04/2025
Chương 37:
21/04/2025
Chương 38:
21/04/2025
Chương 39:
21/04/2025
Chương 40:
21/04/2025
Chương 41:
21/04/2025
Chương 42:
21/04/2025
Chương 43:
21/04/2025
Chương 44:
21/04/2025
Chương 45:
21/04/2025
Chương 46:
21/04/2025
Chương 47:
21/04/2025
Chương 48:
21/04/2025
Chương 49:
21/04/2025
Chương 50:
21/04/2025
Chương 52:
21/04/2025
Chương 51:
21/04/2025
Chương 53: Vật trong túi
21/04/2025
Chương 54: Truyền tin
21/04/2025
Chương 55: Một tháng nghỉ một lần
21/04/2025
Chương 56: Phu quân của ta là cường giả hiếm có trên đời
21/04/2025
Chương 57: Nghe đã lắm
21/04/2025
Chương 58: Về Cửu U
21/04/2025
Chương 59: Ngắm hoa đăng
21/04/2025
Chương 60: Phổ tượng
21/04/2025
Chương 62: Nắm tay
21/04/2025
Chương 61: Đây là mùi của quần áo mới
21/04/2025
Chương 63: Thế tộc?
21/04/2025
Chương 64: Tức Mặc thị
21/04/2025
Chương 65: Yến Lương Nghĩa
21/04/2025
Chương 66: Bắm đom đóm
21/04/2025
Chương 67: Tức Mặc Khôi
21/04/2025
Chương 68: Cửu Phương Chương Hoa
21/04/2025
Chương 69: Yến Vô Thứ
21/04/2025
Chương 70: Xỉu
21/04/2025
Chương 71: Có chuyện gì ồn ào vậy?
21/04/2025
Chương 72: Người đời đồn đại
21/04/2025
Chương 73: Kẻ ngốc lắm tiền
21/04/2025
Chương 74: Hắn tự tay làm
21/04/2025
Chương 75: Chẳng thể làm gì cả
21/04/2025
Chương 76: Chỉ có miệng cứng
21/04/2025
Chương 77: guyệt Nương
21/04/2025
Chương 78: Biết sửa pháp khí
21/04/2025
Chương 79: Một vạn kim
21/04/2025
Chương 80: Năm tay
21/04/2025
Chương 81: Ký ức không tốt đẹp
21/04/2025
Chương 82: Nàng muốn làm gì?
21/04/2025
Chương 83: Ân nhân
21/04/2025
Chương 84: Ngươi có hiểu không?
21/04/2025
Chương 85: Đại tang
21/04/2025
Chương 86: Không lặp lại vết xe đổ
21/04/2025
Chương 87: Đầu bạc răng long
21/04/2025
Chương 88: Tìm một ngọn núi hoang
21/04/2025
Chương 89: Một tháng một lần lâu quá
21/04/2025
Chương 90: Cho heo ăn
21/04/2025
Chương 91: Đệ không vui
21/04/2025
Chương 92: May áo
21/04/2025
Chương 93: Cơ thiếp của Ngọc Sơn
25/04/2025
Chương 94: Tịch thu tài sản
25/04/2025
Chương 95: Mềm mà
25/04/2025
Một trận rét rét tháng ba thổi qua khiến hoa anh đào trên núi bên ngoài Linh Ung học cung năm nay nở muộn hơn một chút.
Hôm nay là ngày dán bảng kết quả thi mùa xuân, các học tử của học cung đến khá sớm, chen chúc trước bảng thông báo.
Có người đắc ý vênh vang, có người ủ rũ thất vọng, cũng có người liếc mắt thấy một chiếc xe khổng tước lông trắng treo đèn lưu ly dừng ở ngoài cửa, huých huých người bạn học bên cạnh.
“Người của Cửu Phương gia đến rồi.”
Các gia tộc tiên môn ở Ngọc Kinh, từ màn che, xe cộ, quần áo đều có dấu hiệu riêng, xe ngựa càng là nơi thể hiện rõ gu thẩm mỹ.
Con khổng tước lông trắng kéo xe có bộ lông lộng lẫy, không một chút tạp sắc, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, giống như tọa kỵ của tiên nhân, phiêu dật thoát tục, thật là sang trọng tao nhã.
So sánh với nhau, những tọa kỵ của nhà mình, quả thực đều bị biến thành chim sẻ tầm thường.
“Chương Hoa công tử!” Có người nhìn rõ bóng dáng bước ra từ trong xe, ân cần nói, “Hôm nay dán bảng, trong năm mươi người đứng đầu, Cửu Phương gia chiếm tám người, công tử lại đứng thứ năm, chúc mừng chúc mừng!”
Chàng trai cầm cán ô trúc Mạnh Tông hơi nâng vành ô lên, để lộ đôi lông mày nhạt như sương khói xa xăm.
Tay áo rộng màu trắng ánh trăng bay phấp phới trong gió, hắn ta hơi gật đầu với người vừa lên tiếng, như chim hạc trên đài tiên quý giá cúi đầu, đó được coi như là một cử chỉ ôn hòa, nhưng lại có một loại cảm giác xa cách cao quý không thể nào diễn tả bằng lời được.
Vài đôi mắt tinh quái ẩn trong đám đông, nói móc mỉa:
“Âm Sơn Lưu Ngọc hôm trước đại hôn, sao Cửu Phương Chương Hoa này thi vẫn tốt như vậy?”
“Trưởng công tử của Cửu Phương gia, đương nhiên là gặp vạn sự đều bình tĩnh, núi lở trước mặt mà sắc mặt vẫn không đổi.”
“Nói vậy là không đúng, đoàn tụ sum vầy, sao có thể núi lở? Đêm tân hôn, phải là vân phiên vũ phúc…”
Cửu Phương Chương Hoa đang bước qua cửa cung dừng bước.
Rừng trúc cuồn cuộn, khí bốc lên cao mấy trượng, hắn ta nhất thời không chú ý, cây dù lụa trong tay đã bị luồng khí này thổi qua mái ngói đen của Chính Dương cung.
Ánh mắt mọi người đổ dồn về ba nữ tử đang bước lên bậc thang dài.
“Ta nói sao từ xa đã nghe thấy mùi hôi thối nồng nặc, hóa ra là tam công tử của Tông Chính gia đang mở miệng nói chuyện.”
Thiếu nữ mặc áo đỏ bên trái nói năng cay nghiệt, đôi mắt phượng hơi xếch lên, khi nhìn người khác tự mang theo ba phần khinh miệt.
“Xuất thân từ đầu bếp mà cũng ráng chen chúc vào Linh Ung học cung này, hèn chi trên người toàn là mùi vị của dân phố phường.”
Tông gia xuất thân từ đầu bếp của hoàng gia, nhờ tổ tiên tích đức, những năm gần đây trong tộc xuất hiện hai tu sĩ bát cảnh, mới được xếp vào hàng thế gia, đổi họ thành Tông Chính, có chút vênh váo.
Tam công tử Tông Chính tức đến mặt mày xanh lét, nhưng lại không dám nói gì.
Không phải sợ nàng ta, mà là sợ vị tiểu thư mặc áo tím lộng lẫy đứng giữa bên cạnh nàng ta.
— Đó là tứ tiểu thư của Chung Ly thị, Chung Ly Linh Chiểu.
Có người liếc nhìn bảng thông báo phía sau.
Chung Ly Linh Chiểu, đứng đầu kỳ thi mùa xuân.
“Vừa rồi, ta nghe có người nhắc đến tên của Âm Sơn Lưu Ngọc?”
Giọng nói của thiếu nữ như tuyết rơi lả tả, khiến cả sân đều im bặt.
Vài học tử vừa nói móc mỉa mặt mày tái mét, mồ hôi như mưa.
Trong Linh Ung học cung không ai không biết, Chung Ly Linh Chiểu và Âm Sơn Lưu Ngọc là một đôi oan gia.
Nàng ta vào học cung sớm hơn Lưu Ngọc ba năm.
Lúc đó học sinh mà cung chính yêu thích nhất là nàng ta, người đứng đầu kỳ thi xuân, hạ, thu, đông là nàng ta, thậm chí cả người được các công tử thế gia theo đuổi nhất trong học cung, cũng đều là Chung Ly Linh Chiểu.
Cuộc sống thuận buồm xuôi gió của nàng ta, dừng lại vào năm Âm Sơn Lưu Ngọc vào Linh Ung học cung.
Từ đó về sau, dù làm gì, nàng ta cũng chỉ có thể đứng sau người khác.
Chung Ly Linh Chiểu đứng yên trước bảng thông báo mùa xuân.
Đôi mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào hạng nhất hồi lâu, lớp băng mỏng trong mắt mới như dần dần tan ra, xua đi vài phần hàn khí.
“Chương Hoa công tử,” ánh mắt nàng ta dừng trên bóng lưng cao ngất kia, “Nghe nói Cửu Phương Tinh Lan lần này vắng mặt trong kỳ thi, là vì việc buôn bán ngọc bích phải đến Ngọc Sơn, Cửu U một chuyến – không biết có ghé qua uống một chén rượu mừng, gặp vị phu quân của Âm Sơn Lưu Ngọc không?”
Mọi người nhìn nhau.
“Cửu Phương Tinh Lan đến Cửu U rồi sao?”
“Ta đã nói sao hắn ta lại may mắn như vậy, không cần tham gia kỳ thi mùa xuân!”
“Suỵt… chẳng lẽ là Chương Hoa công tử phái hắn ta đi…”
Giữa những lời bàn tán, Cửu Phương Chương Hoa khẽ nhíu mày.
You cannot copy content of this page
Bình luận