Chương 1: Âm Sơn thị
21/04/2025
Chương 2: Yêu Quỷ Mặc Lân
21/04/2025
Chương 3: Tiếng chuông Sơn Quỷ Long Linh
21/04/2025
Chương 4: Gả đến Cửu U
21/04/2025
Chương 5: Giáo dưỡng
21/04/2025
Chương 6: Xung đột
21/04/2025
Chương 7: Rơi xuống địa ngục
21/04/2025
Chương 8: Mầm mống tai họa
21/04/2025
Chương 9: Chó săn của Tiên đô Ngọc Kinh
21/04/2025
Chương 10: Can gián
21/04/2025
Chương 11: Nàng muốn sống ở Cực Dạ cung?
21/04/2025
Chương 12: Lời giải thích
21/04/2025
Chương 13: Bà mẹ chồng ác độc Sơn Tiêu
21/04/2025
Chương 14: Phái Hàng Ma
21/04/2025
Chương 16: Đàn Ninh
21/04/2025
Chương 15: Vu oan
21/04/2025
Chương 17: Phòng luyện ngọc
21/04/2025
Chương 18: Giao nhiệm vụ
21/04/2025
Chương 19: Bị thương
21/04/2025
Chương 20: Mời Tôn chủ tắm rửa
21/04/2025
Chương 21: Tiết kiệm
21/04/2025
Chương 22: Ta thích
21/04/2025
Chương 23:
21/04/2025
Chương 24:
21/04/2025
Chương 25:
21/04/2025
Chương 26:
21/04/2025
Chương 27:
21/04/2025
Chương 28:
21/04/2025
Chương 29:
21/04/2025
Chương 30:
21/04/2025
Chương 31:
21/04/2025
Chương 32:
21/04/2025
Chương 33:
21/04/2025
Chương 34:
21/04/2025
Chương 35:
21/04/2025
Chương 36:
21/04/2025
Chương 37:
21/04/2025
Chương 38:
21/04/2025
Chương 39:
21/04/2025
Chương 40:
21/04/2025
Chương 41:
21/04/2025
Chương 42:
21/04/2025
Chương 43:
21/04/2025
Chương 44:
21/04/2025
Chương 45:
21/04/2025
Chương 46:
21/04/2025
Chương 47:
21/04/2025
Chương 48:
21/04/2025
Chương 49:
21/04/2025
Chương 50:
21/04/2025
Chương 52:
21/04/2025
Chương 51:
21/04/2025
Chương 53: Vật trong túi
21/04/2025
Chương 54: Truyền tin
21/04/2025
Chương 55: Một tháng nghỉ một lần
21/04/2025
Chương 56: Phu quân của ta là cường giả hiếm có trên đời
21/04/2025
Chương 57: Nghe đã lắm
21/04/2025
Chương 58: Về Cửu U
21/04/2025
Chương 59: Ngắm hoa đăng
21/04/2025
Chương 60: Phổ tượng
21/04/2025
Chương 62: Nắm tay
21/04/2025
Chương 61: Đây là mùi của quần áo mới
21/04/2025
Chương 63: Thế tộc?
21/04/2025
Chương 64: Tức Mặc thị
21/04/2025
Chương 65: Yến Lương Nghĩa
21/04/2025
Chương 66: Bắm đom đóm
21/04/2025
Chương 67: Tức Mặc Khôi
21/04/2025
Chương 68: Cửu Phương Chương Hoa
21/04/2025
Chương 69: Yến Vô Thứ
21/04/2025
Chương 70: Xỉu
21/04/2025
Chương 71: Có chuyện gì ồn ào vậy?
21/04/2025
Chương 72: Người đời đồn đại
21/04/2025
Chương 73: Kẻ ngốc lắm tiền
21/04/2025
Chương 74: Hắn tự tay làm
21/04/2025
Chương 75: Chẳng thể làm gì cả
21/04/2025
Chương 76: Chỉ có miệng cứng
21/04/2025
Chương 77: guyệt Nương
21/04/2025
Chương 78: Biết sửa pháp khí
21/04/2025
Chương 79: Một vạn kim
21/04/2025
Chương 80: Năm tay
21/04/2025
Chương 81: Ký ức không tốt đẹp
21/04/2025
Chương 82: Nàng muốn làm gì?
21/04/2025
Chương 83: Ân nhân
21/04/2025
Chương 84: Ngươi có hiểu không?
21/04/2025
Chương 85: Đại tang
21/04/2025
Chương 86: Không lặp lại vết xe đổ
21/04/2025
Chương 87: Đầu bạc răng long
21/04/2025
Chương 88: Tìm một ngọn núi hoang
21/04/2025
Chương 89: Một tháng một lần lâu quá
21/04/2025
Chương 90: Cho heo ăn
21/04/2025
Chương 91: Đệ không vui
21/04/2025
Chương 92: May áo
21/04/2025
Chương 93: Cơ thiếp của Ngọc Sơn
25/04/2025
Chương 94: Tịch thu tài sản
25/04/2025
Chương 95: Mềm mà
25/04/2025
Lời còn chưa dứt, liền thấy Lưu Ngọc vén váy lên, để lộ đôi chân thon dài trắng nõn.
Nửa câu nói đột ngột dừng lại, hắn dời mắt đi, một lúc lâu sau mới nói:
“Những lời nàng vừa nói với Lãm Chư là sao, nàng có kẻ thù ở Tiên Đô Ngọc Kinh sao?”
Lưu Ngọc thẳng thắn gật đầu.
“Cha mẹ nàng cũng không giải quyết được?”
Thoa xong cao thơm, Lưu Ngọc buông váy xuống, ánh trăng ngoài cửa sổ bao phủ lấy khuôn mặt nghiêng nghiêng của nàng, gương mặt không trang điểm toát lên vẻ yên bình tĩnh lặng.
“Họ chắc chắn đã đang giải quyết, nhưng… nhìn từ kết quả thì hiệu quả không tốt.”
Mặc Lân cho rằng kết quả mà nàng nói, chính là chỉ Cửu Phương Tinh Lan hôm nay đối với nàng không còn cung kính như trước, cũng không truy cứu sâu.
Sau đó lại nhìn nàng, nói:
“Nàng không nên nói những điều này cho ta biết.”
“Vì sao không?” Lưu Ngọc hứng thú hỏi.
Thấy nàng vẻ mặt ngây thơ, giống như dáng vẻ không sợ trời không sợ đất vì có gia tộc chống lưng, Mặc Lân không khỏi nhíu mày.
Nàng quá phô trương, sống quá thuận buồm xuôi gió, không biết có bao nhiêu người đang thèm muốn nàng, thèm muốn gia tộc của nàng, chỉ chờ có một ngày nàng rơi xuống khỏi mây, để có thể trút lên người nàng những ác ý méo mó điên cuồng đã kìm nén quá lâu trong thâm tâm.
Không biết sự hiểm ác của thế gian, sẽ phải trả giá.
“Vì ta biết được những điều này, có thể làm rất nhiều chuyện.”
Lưu Ngọc dùng hết cao thơm trong lọ sứ trắng, khi ngẩng đầu lên, phát hiện Mặc Lân đột nhiên cúi người xuống, kéo gần khoảng cách giữa hai người.
Hắn không chạm vào Lưu Ngọc.
Nhưng bàn tay đó lại cầm lọ sứ trắng của Lưu Ngọc xoay xoay, đầu ngón tay thô ráp cọ xát vào thành sứ trơn nhẵn mịn màng, mu bàn tay gân guốc rõ ràng, dường như chỉ cần hơi dùng sức là có thể bóp nát lọ sứ.
“Giống như Cửu phương gia nguyện ý hợp tác với người Nhện mặt ngọc, Đại Triều cũng sẽ có nhiều người hơn nguyện ý hợp tác với ta, ta có thể tìm được kẻ thù của nàng, liên thủ với bọn họ cùng chia cắt Âm Sơn thị, không còn Âm Sơn thị làm chỗ dựa, một mình nàng dù có mạnh đến đâu, cũng là tứ cố vô thân, đến lúc đó, ta có thể làm bất cứ điều gì với nàng, mà nàng không có sức phản kháng.”
Đôi đồng tử màu xanh lục như một đám lửa ma trơi trong đêm tối, nhìn chằm chằm vào nàng, như muốn kéo nàng vào biển lửa trong mắt hắn.
Nhưng Mặc Lân không biết, nếu nói trên đời này Lưu Ngọc không sợ ai nhất, thì người đó nhất định là hắn.
“… Chàng bây giờ cũng có thể.”
Ánh mắt Mặc Lân khẽ run.
“Thực lực của chàng hơn ta, cho dù có thêm Triều Diên Triều Minh, cũng không phải đối thủ của chàng.”
Lưu Ngọc nghiêng đầu nhìn hắn, nói:
“Nhưng chàng sẽ không làm như vậy.”
Giọng điệu của nàng quá mức chắc chắn, chắc chắn đến mức Mặc Lân không biết nàng là quá ngây thơ, hay là thật sự có thể nhìn thấu lòng người.
“… Vì sao?”
Thiếu nữ với mái tóc đen xõa dài chống hai tay ra sau, hơi ngẩng cằm lên, dùng một tư thế gần như không phòng bị, lại dường như đã nắm chắc phần thắng trong tay, đón nhận sự áp sát tràn ngập cảm giác áp bách của hắn.
“Bởi vì, chàng là một yêu quỷ có trái tim của nhân tộc.”
Mặt hồ tĩnh lặng từ lâu bỗng bị ném vào một viên đá, từng tầng gợn sóng lan tỏa, mặt hồ chợt trở nên hỗn loạn.
Cảm xúc dâng lên trong lòng quá mãnh liệt, khiến Mặc Lân gần như có một dự cảm khó có thể chịu đựng được.
“Mặc dù lớn lên như một yêu quỷ, chắc chắn chàng đã phải chịu đựng sự ức hiếp và chà đạp của nhân tộc, nhưng chàng cũng không giống như người Nhện mặt ngọc, nảy sinh ý định mở lại Thiên Môn, để yêu ma ngoại giới quay lại nhân gian, hủy diệt nhân tộc; sức mạnh của chàng đủ để ngươi làm mưa làm gió trên thế gian này, nhưng chàng lại chọn ẩn náu ở phía bắc Trường Thành Yêu Quỷ, để đồng tộc của chàng có thể sống yên ổn – chàng, so với rất nhiều người, càng giống một con người hơn.”
Nàng phân tích hắn một cách thẳng thắn, chính xác, không hề che giấu.
Mỗi một câu chữ đều nóng bỏng đến mức khiến người ta kinh hãi, rơi vào tận đáy lòng hắn, như muốn thiêu đốt thành lời phán xét cả đời hắn.
Đêm tối mịt mùng, trong căn phòng tối om, hắn nhìn kỹ vẻ mặt chắc chắn của nàng lúc này.
Mặc Lân cảm thấy phần huyết nhục thuộc về yêu quỷ trong cơ thể mình đang sôi sục.
Ánh mắt hắn vẫn trầm tĩnh, nhưng chỉ có hắn biết, dưới vẻ ngoài bình tĩnh như thường lúc này, dục vọng mãnh liệt hơn bao giờ hết đang xâm chiếm lý trí của hắn, không ngừng vang lên bên tai hắn, hắn càng kìm nén, tim đập càng mạnh mẽ.
Nàng có biết mình đang nói gì không?
You cannot copy content of this page
Bình luận