Chương 1: Âm Sơn thị
21/04/2025
Chương 2: Yêu Quỷ Mặc Lân
21/04/2025
Chương 3: Tiếng chuông Sơn Quỷ Long Linh
21/04/2025
Chương 4: Gả đến Cửu U
21/04/2025
Chương 5: Giáo dưỡng
21/04/2025
Chương 6: Xung đột
21/04/2025
Chương 7: Rơi xuống địa ngục
21/04/2025
Chương 8: Mầm mống tai họa
21/04/2025
Chương 9: Chó săn của Tiên đô Ngọc Kinh
21/04/2025
Chương 10: Can gián
21/04/2025
Chương 11: Nàng muốn sống ở Cực Dạ cung?
21/04/2025
Chương 12: Lời giải thích
21/04/2025
Chương 13: Bà mẹ chồng ác độc Sơn Tiêu
21/04/2025
Chương 14: Phái Hàng Ma
21/04/2025
Chương 16: Đàn Ninh
21/04/2025
Chương 15: Vu oan
21/04/2025
Chương 17: Phòng luyện ngọc
21/04/2025
Chương 18: Giao nhiệm vụ
21/04/2025
Chương 19: Bị thương
21/04/2025
Chương 20: Mời Tôn chủ tắm rửa
21/04/2025
Chương 21: Tiết kiệm
21/04/2025
Chương 22: Ta thích
21/04/2025
Chương 23:
21/04/2025
Chương 24:
21/04/2025
Chương 25:
21/04/2025
Chương 26:
21/04/2025
Chương 27:
21/04/2025
Chương 28:
21/04/2025
Chương 29:
21/04/2025
Chương 30:
21/04/2025
Chương 31:
21/04/2025
Chương 32:
21/04/2025
Chương 33:
21/04/2025
Chương 34:
21/04/2025
Chương 35:
21/04/2025
Chương 36:
21/04/2025
Chương 37:
21/04/2025
Chương 38:
21/04/2025
Chương 39:
21/04/2025
Chương 40:
21/04/2025
Chương 41:
21/04/2025
Chương 42:
21/04/2025
Chương 43:
21/04/2025
Chương 44:
21/04/2025
Chương 45:
21/04/2025
Chương 46:
21/04/2025
Chương 47:
21/04/2025
Chương 48:
21/04/2025
Chương 49:
21/04/2025
Chương 50:
21/04/2025
Chương 52:
21/04/2025
Chương 51:
21/04/2025
Chương 53: Vật trong túi
21/04/2025
Chương 54: Truyền tin
21/04/2025
Chương 55: Một tháng nghỉ một lần
21/04/2025
Chương 56: Phu quân của ta là cường giả hiếm có trên đời
21/04/2025
Chương 57: Nghe đã lắm
21/04/2025
Chương 58: Về Cửu U
21/04/2025
Chương 59: Ngắm hoa đăng
21/04/2025
Chương 60: Phổ tượng
21/04/2025
Chương 62: Nắm tay
21/04/2025
Chương 61: Đây là mùi của quần áo mới
21/04/2025
Chương 63: Thế tộc?
21/04/2025
Chương 64: Tức Mặc thị
21/04/2025
Chương 65: Yến Lương Nghĩa
21/04/2025
Chương 66: Bắm đom đóm
21/04/2025
Chương 67: Tức Mặc Khôi
21/04/2025
Chương 68: Cửu Phương Chương Hoa
21/04/2025
Chương 69: Yến Vô Thứ
21/04/2025
Chương 70: Xỉu
21/04/2025
Chương 71: Có chuyện gì ồn ào vậy?
21/04/2025
Chương 72: Người đời đồn đại
21/04/2025
Chương 73: Kẻ ngốc lắm tiền
21/04/2025
Chương 74: Hắn tự tay làm
21/04/2025
Chương 75: Chẳng thể làm gì cả
21/04/2025
Chương 76: Chỉ có miệng cứng
21/04/2025
Chương 77: guyệt Nương
21/04/2025
Chương 78: Biết sửa pháp khí
21/04/2025
Chương 79: Một vạn kim
21/04/2025
Chương 80: Năm tay
21/04/2025
Chương 81: Ký ức không tốt đẹp
21/04/2025
Chương 82: Nàng muốn làm gì?
21/04/2025
Chương 83: Ân nhân
21/04/2025
Chương 84: Ngươi có hiểu không?
21/04/2025
Chương 85: Đại tang
21/04/2025
Chương 86: Không lặp lại vết xe đổ
21/04/2025
Chương 87: Đầu bạc răng long
21/04/2025
Chương 88: Tìm một ngọn núi hoang
21/04/2025
Chương 89: Một tháng một lần lâu quá
21/04/2025
Chương 90: Cho heo ăn
21/04/2025
Chương 91: Đệ không vui
21/04/2025
Chương 92: May áo
21/04/2025
Chương 93: Cơ thiếp của Ngọc Sơn
25/04/2025
Chương 94: Tịch thu tài sản
25/04/2025
Chương 95: Mềm mà
25/04/2025
Đến Cực Dạ Cung đã là giờ Tuất.
Nơi ở của mười hai Tà Thần cũng nằm trong Cực Dạ Cung, phân bố rải rác ở lưng chừng núi, để bảo vệ tòa nhà chính.
Trước khi chia tay, Quỷ Nữ ghé sát vào rèm xe bỗng gọi một tiếng “Tôn Hậu”.
Lưu Ngọc vén rèm nhìn ra, động tác hơi cứng lại.
Trong tay Quỷ Nữ đang cầm một con sâu nhỏ màu trắng đang ngọ nguậy.
— May mà chỉ có một con, hơn nữa cũng chỉ to bằng con sâu róm bình thường, loại này Lưu Ngọc không sợ.
“Quỷ Nữ.”
Trong xe truyền đến giọng nói có chút cảnh cáo của Mặc Lân.
Lưu Ngọc nhìn con sâu nhỏ, lông mày nhíu lại rồi chợt giãn ra.
Ấu trùng hóa nhộng, phá kén thành bướm.
Dưới ánh trăng, con bướm biến hình có ánh sáng xanh lấp lánh, vỗ cánh bay lên, đậu trên mu bàn tay Lưu Ngọc.
“Tôn Hậu có thích không?”
Quỷ Nữ bám vào mép cửa sổ, mong chờ nhìn vào mặt Lưu Ngọc.
“Thích,” Lưu Ngọc cười nửa thật nửa giả, “Thích hợp để buộc vào vàng làm thành trâm cài tóc xinh đẹp, còn nữa không?”
“…”
Quỷ Nữ che con bướm nhỏ của mình, cuống cuồng bỏ chạy.
Lưu Ngọc nhếch mép cười.
Yêu quỷ áo xanh chống cằm, quan sát ý cười trong mắt nàng.
Cuối cùng cũng cười rồi.
“Nàng thật sự muốn con bướm của Quỷ Nữ?”
Lưu Ngọc thuận miệng đáp: “Dọa nàng ta thôi, nếu không nói vậy, lần sau gặp ta nàng ta không sợ, không biết lại lấy con sâu gì cho ta xem… Nếu ta thật sự muốn thì sao?”
Thấy Lưu Ngọc nhìn qua, hắn dời mắt nhìn thẳng về phía trước.
“Không sợ bị độc chết thì có thể thử.”
Lưu Ngọc hừ lạnh.
Sao nàng lại cảm thấy chỉ cần nàng muốn, hắn sẽ cướp về cho nàng dù có phải cướp bóc nhỉ?
Đèn lồng bên ngoài tòa nhà chính nhẹ nhàng đung đưa trong gió đêm, các nữ tỳ đã chuẩn bị sẵn nước tắm đang cúi đầu đứng đó.
Trên người Mặc Lân dính không ít máu, không cần nhắc nhở cũng tự giác đi tắm trước, Lưu Ngọc cũng chuẩn bị quay về thay bộ váy áo dính đầy bụi đất này.
Tuy nhiên, vừa bước chân vào trong lầu, liền nghe Triều Minh đến báo.
“Tiểu thư, Lãm Chư cầu kiến ở bên ngoài.”
Trong chậu đồng có thêm hoa lộ, Lưu Ngọc rửa sạch tay rồi vừa lau vừa đáp:
“Biết rồi, để hắn đợi ở chính sảnh đi.”
Triều Minh lại có chút khó xử nói:
“Lãm Chư nói… sợ làm bẩn thảm của tiểu thư, xin tiểu thư dời bước đến vườn hoa phía sau.”
–
Lưu Ngọc thật sự không hiểu, tại sao ở nơi trăm hoa không nở như Cửu U lại có một hậu hoa viên ra dáng ra hình như vậy.
Ánh trăng rọi xuống, nàng mượn ánh trăng nhìn kỹ những cây cỏ héo úa bên cạnh, trông giống như thân cây của một loài hoa nào đó, có chút quen mắt, nhưng Lưu Ngọc lại không nhớ ra là hoa gì.
Nơi này vốn không thể trồng hoa, làm vậy chẳng phải phí công vô ích sao?
Đi vòng qua con đường nhỏ bên cạnh hòn non bộ, đứng ngay dưới gốc cây hoa phượng tím được tạo ra bằng ảo thuật, yêu quỷ tóc đỏ quả nhiên đã đợi từ lâu.
Thấy Lưu Ngọc đi tới, Lãm Chư cũng không nói lời thừa thãi nào khác, đi thẳng vào vấn đề:
“Hôm nay nhờ Tôn Hậu ra tay giúp đỡ, thuộc hạ mới không bị mất mặt trước mặt mọi người, cũng tránh được ba mươi roi, đại ân của Tôn Hậu, thuộc hạ khắc cốt ghi tâm, ngày sau nhất định sẽ báo đáp…”
Thái độ thay đổi chóng mặt, khiến Lưu Ngọc có chút không kịp thích ứng.
“Không hận ta tát ngươi một cái?”
Lãm Chư ngẩn người, nói:
“Sao có thể! Tuy lúc đó đúng là… nhưng sau đó thuộc hạ đã hiểu ra, cái tát này là đánh cho người Cửu Phương gia xem, Tôn Hậu có lập trường của Tôn Hậu, nếu không làm như vậy cũng sẽ khiến bản thân ngài khó xử…”
“Cũng không hẳn.” Lưu Ngọc thuận tay hái một chiếc lá khô, vừa nghịch vừa nhìn Lãm Chư cười, “Ta vốn cũng rất muốn tát ngươi.”
Lãm Chư: “…”
“Ánh mắt ngươi nhìn ta quá kiêu ngạo, nếu là người có bản lĩnh thì cũng không sao, nhưng ngươi mà… so với trên thì không bằng, so với dưới thì có thừa, còn mang bộ dạng không biết trời cao đất dày, thật sự khiến người ta nhìn không vừa mắt.”
Lưu Ngọc tiến lên nửa bước, nhìn vào đôi mắt hắn ta có chút tức giận, ý cười không giảm.
“Tuy nhiên, dù sao cũng trông khá hơn bộ dạng chó nhà có tang lúc đó của ngươi.”
Gương mặt thiếu nữ ngẩng lên trong trẻo dịu dàng, nhưng khi Lãm Chư cùng nàng bốn mắt nhìn nhau, chỉ cảm thấy đôi đồng tử đen láy ấy như lưỡi dao sắc bén, không chút lưu tình chém vỡ lớp giáp ngụy trang của hắn ta, vạch trần nỗi sợ hãi sâu kín nhất trong lòng hắn ta.
“Ngươi sợ hắn.”
Lãm Chư toàn thân cứng đờ, lập tức phản bác: “Lão tử sợ hắn cái *éo–“
Liếc thấy sắc mặt Lưu Ngọc đột ngột thay đổi, hắn ta vội ngưng lời thô tục, bực bội quay mặt đi.
“Ta không sợ hắn! Ta chỉ là vì Cửu U mới nhịn hắn một lần!”
“Vậy sao?” Lưu Ngọc nhìn chằm chằm vào mắt hắn ta, “Vậy tại sao lúc đó ta nhìn ngươi, giống như nhìn một con chó bị chủ nhân đánh đập, dù bị đánh đau đến mấy cũng không dám cắn lại chủ nhân một cái?”
You cannot copy content of this page
Bình luận