Chương 1: Âm Sơn thị
21/04/2025
Chương 2: Yêu Quỷ Mặc Lân
21/04/2025
Chương 3: Tiếng chuông Sơn Quỷ Long Linh
21/04/2025
Chương 4: Gả đến Cửu U
21/04/2025
Chương 5: Giáo dưỡng
21/04/2025
Chương 6: Xung đột
21/04/2025
Chương 7: Rơi xuống địa ngục
21/04/2025
Chương 8: Mầm mống tai họa
21/04/2025
Chương 9: Chó săn của Tiên đô Ngọc Kinh
21/04/2025
Chương 10: Can gián
21/04/2025
Chương 11: Nàng muốn sống ở Cực Dạ cung?
21/04/2025
Chương 12: Lời giải thích
21/04/2025
Chương 13: Bà mẹ chồng ác độc Sơn Tiêu
21/04/2025
Chương 14: Phái Hàng Ma
21/04/2025
Chương 16: Đàn Ninh
21/04/2025
Chương 15: Vu oan
21/04/2025
Chương 17: Phòng luyện ngọc
21/04/2025
Chương 18: Giao nhiệm vụ
21/04/2025
Chương 19: Bị thương
21/04/2025
Chương 20: Mời Tôn chủ tắm rửa
21/04/2025
Chương 21: Tiết kiệm
21/04/2025
Chương 22: Ta thích
21/04/2025
Chương 23:
21/04/2025
Chương 24:
21/04/2025
Chương 25:
21/04/2025
Chương 26:
21/04/2025
Chương 27:
21/04/2025
Chương 28:
21/04/2025
Chương 29:
21/04/2025
Chương 30:
21/04/2025
Chương 31:
21/04/2025
Chương 32:
21/04/2025
Chương 33:
21/04/2025
Chương 34:
21/04/2025
Chương 35:
21/04/2025
Chương 36:
21/04/2025
Chương 37:
21/04/2025
Chương 38:
21/04/2025
Chương 39:
21/04/2025
Chương 40:
21/04/2025
Chương 41:
21/04/2025
Chương 42:
21/04/2025
Chương 43:
21/04/2025
Chương 44:
21/04/2025
Chương 45:
21/04/2025
Chương 46:
21/04/2025
Chương 47:
21/04/2025
Chương 48:
21/04/2025
Chương 49:
21/04/2025
Chương 50:
21/04/2025
Chương 52:
21/04/2025
Chương 51:
21/04/2025
Chương 53: Vật trong túi
21/04/2025
Chương 54: Truyền tin
21/04/2025
Chương 55: Một tháng nghỉ một lần
21/04/2025
Chương 56: Phu quân của ta là cường giả hiếm có trên đời
21/04/2025
Chương 57: Nghe đã lắm
21/04/2025
Chương 58: Về Cửu U
21/04/2025
Chương 59: Ngắm hoa đăng
21/04/2025
Chương 60: Phổ tượng
21/04/2025
Chương 62: Nắm tay
21/04/2025
Chương 61: Đây là mùi của quần áo mới
21/04/2025
Chương 63: Thế tộc?
21/04/2025
Chương 64: Tức Mặc thị
21/04/2025
Chương 65: Yến Lương Nghĩa
21/04/2025
Chương 66: Bắm đom đóm
21/04/2025
Chương 67: Tức Mặc Khôi
21/04/2025
Chương 68: Cửu Phương Chương Hoa
21/04/2025
Chương 69: Yến Vô Thứ
21/04/2025
Chương 70: Xỉu
21/04/2025
Chương 71: Có chuyện gì ồn ào vậy?
21/04/2025
Chương 72: Người đời đồn đại
21/04/2025
Chương 73: Kẻ ngốc lắm tiền
21/04/2025
Chương 74: Hắn tự tay làm
21/04/2025
Chương 75: Chẳng thể làm gì cả
21/04/2025
Chương 76: Chỉ có miệng cứng
21/04/2025
Chương 77: guyệt Nương
21/04/2025
Chương 78: Biết sửa pháp khí
21/04/2025
Chương 79: Một vạn kim
21/04/2025
Chương 80: Năm tay
21/04/2025
Chương 81: Ký ức không tốt đẹp
21/04/2025
Chương 82: Nàng muốn làm gì?
21/04/2025
Chương 83: Ân nhân
21/04/2025
Chương 84: Ngươi có hiểu không?
21/04/2025
Chương 85: Đại tang
21/04/2025
Chương 86: Không lặp lại vết xe đổ
21/04/2025
Chương 87: Đầu bạc răng long
21/04/2025
Chương 88: Tìm một ngọn núi hoang
21/04/2025
Chương 89: Một tháng một lần lâu quá
21/04/2025
Chương 90: Cho heo ăn
21/04/2025
Chương 91: Đệ không vui
21/04/2025
Chương 92: May áo
21/04/2025
Chương 93: Cơ thiếp của Ngọc Sơn
25/04/2025
Chương 94: Tịch thu tài sản
25/04/2025
Chương 95: Mềm mà
25/04/2025
Lưu Ngọc bị hắn chọc cười, dung nhan tuyệt sắc lộ ra vài phần kiêu ngạo chói mắt.
Nàng duỗi ngón trỏ, chỉ vào vị trí dưới bụng trên đùi hắn nói:
“Chàng quản tốt nó trước rồi hãy nói với ta câu này.”
Qua một đêm, quần áo ngủ của Mặc Lân cũng xộc xệch không ít, lúc này hắn dựa vào đầu giường, vạt áo hơi mở, lờ mờ lộ ra làn da mỏng manh đầy vết thương, một chân dài hơi co lại, nhìn rõ mồn một.
Dù bị Lưu Ngọc nói thẳng như vậy, hắn cũng không có ý định che giấu chút nào, đôi mày kiếm yêu dị vẫn mang theo vẻ lạnh nhạt.
“Ta có quản nó hay không, cũng là nàng dựa vào đây trước.”
Chăn đệm bên hắn vẫn gọn gàng ngăn nắp, còn bên Lưu Ngọc thì đã sớm rối tung lên vì hành động vượt quá giới hạn của nàng.
Lưu Ngọc nghiến răng, vừa định nói gì đó thì lại chú ý đến vết băng bó lộ ra dưới vạt áo mở rộng của hắn.
Lông mày hơi nhíu lại, nàng ngẩng đầu hỏi:
“Chàng bị thương khi nào?”
Hèn gì nàng ngửi thấy mùi cỏ sương mù, hóa ra là hắn dùng thuốc trị thương.
Mặc Lân cúi đầu nhìn lướt qua: “Tối qua thôi, vết thương nhỏ.”
Lông mày Lưu Ngọc càng nhíu chặt hơn.
Khả năng hồi phục của yêu quái rất mạnh, nếu chỉ là vết thương ngoài da thì căn bản không cần chữa trị cũng có thể tự lành.
Nếu hắn nói một tiếng, nàng nhiều nhất cũng chỉ bảo hắn thay quần áo lau người, sẽ không để hắn mang thương tích đi tắm rửa lăn lộn như vậy.
… Tự hắn không nói, không trách nàng được.
Đúng lúc này, tiếng bước chân bên ngoài dần dần đến gần, chuông bạc bên ngoài vang lên, chuông bạc trong phòng cũng theo đó cộng hưởng.
Lưu Ngọc nằm bên trong dùng mũi chân đá đá vào chân hắn, ra hiệu hắn tránh ra.
Tuy nhiên, Mặc Lân lại ngước mắt nhìn nàng, lạnh lùng mỉa mai:
“Yêu cầu với ta một tháng chỉ được một lần, còn với bản thân nàng, thì muốn dựa vào lúc nào thì dựa, tiêu chuẩn của đại tiểu thư cũng thật linh hoạt.”
Lưu Ngọc lười để ý đến hắn, chỉ nói:
“Không phục chàng có thể ngủ dưới sàn.”
Nói xong liền xách váy, dẫm lên mu bàn chân hắn bước xuống giường.
Lúc dẫm lên, nàng còn cố ý nghiền nghiền, nếu là người thường, e rằng xương chân cũng bị dẫm gãy mất rồi.
Tuy nhiên, Mặc Lân ngay cả lông mày cũng không nhíu lấy một cái, chỉ nghĩ——
Đúng là đại tiểu thư chưa từng trải qua khổ cực.
Đôi chân kia mịn màng trắng nõn, như ngọc, vậy mà không có lấy một chút chai sạn.
Lưu Ngọc không biết hắn đang nghĩ gì, nàng xuống giường, giải trừ cấm chế ở cửa, đám nữ tỳ nối đuôi nhau đi vào, cách tấm màn mỏng hành lễ với Mặc Lân từ xa, rồi bắt đầu có trật tự giúp Lưu Ngọc rửa mặt chải đầu.
Chờ nàng chỉnh trang xong, Mặc Lân cũng đứng dậy đi ra sau tấm bình phong khác để thay y phục.
Khi hắn quay lại, Lưu Ngọc vẫn chưa sửa soạn xong, hắn bèn đi ra ngoài trước, vừa hay thấy hai nhóm người bưng bữa sáng ra vào, cái bàn vuông trong sảnh bày biện la liệt thức ăn.
“…Cái này là gì?”
Sơn Tiêu nhìn nửa bàn đầy ắp cá thịt, đủ để làm bữa trưa, nghiêm nghị nói:
“Đây là bữa sáng của Tôn chủ hôm nay.”
Dứt lời, yêu quỷ áo xanh chậm rãi nâng mí mắt, ánh mắt kia rõ ràng viết mấy chữ.
Ngươi có bệnh à?
Mặc Lân hơi dời mắt, nhìn sang nửa bàn còn lại, những món ăn thanh đạm trông giống bữa sáng bình thường hơn.
Trước đây hắn chưa từng thấy Sơn Tiêu có vấn đề gì, nhưng từ khi người của Tiên Đô Ngọc Kinh đến Cực Dạ Cung, sau khi so sánh, hắn không thể không thừa nhận——
Hàng so với hàng phải vứt bỏ.
Nhưng bữa sáng này còn chưa kịp ăn, thì Bạch Bình Đinh trong mười hai Tà Thần – cũng chính là vị quỷ y áo trắng chữa thương cho Mặc Lân đêm qua, dẫn theo một đám yêu quỷ xuất hiện ở cửa.
Lưu Ngọc đang đi vào sảnh, chạm mặt nàng ta, Bạch Bình Đình chỉ kịp vội vàng hành lễ với nàng, rồi vẻ mặt nghiêm trọng đi về phía Mặc Lân.
“Tôn chủ, xảy ra chuyện rồi.”
Bạch Bình Đình tính tình trầm ổn, hiếm khi nói năng như vậy.
Mặc Lân đặt đũa xuống, nhìn thẳng vào mắt nàng ta hỏi:
“Ai?”
Đôi môi mím chặt của Bạch Bình Đình thốt ra một cái tên.
“Là Lãm Chư.”
Sau đó, Bạch Bình Đình nhanh chóng giải thích đầu đuôi câu chuyện.
Hóa ra sau vụ án rối mặt nhện hôm đó, Lãm Chư là người đứng đầu mười hai Tà Thần cảm thấy bị sỉ nhục lớn, nhưng không dám oán trách Mặc Lân, cũng không có bản lĩnh ra tay với Lưu Ngọc.
Vì vậy, chỉ có thể trút giận lên người người Nhện mặt ngọc, thề phải tìm ra nhược điểm của hắn, lột da hắn để lấy lại thể diện cho mình.
You cannot copy content of this page
Bình luận