Chương 1:
18/05/2025
Chương 2:
18/05/2025
Chương 3:
18/05/2025
Chương 4:
18/05/2025
Chương 5:
18/05/2025
Chương 6:
18/05/2025
Chương 7:
18/05/2025
Chương 8:
18/05/2025
Chương 9:
19/05/2025
Chương 10:
19/05/2025
Chương 11:
19/05/2025
Chương 12:
19/05/2025
Chương 13:
19/05/2025
Chương 14:
19/05/2025
Chương 15:
19/05/2025
Chương 16:
19/05/2025
Nói rồi, tôi đứng dậy, nắm lấy cà vạt của hắn, giọng đầy khó chịu: “Lương Giao, anh đã hủy hoại tôi, còn muốn tìm phụ nữ khác sao?”
Từng lời trách móc của tôi khiến hắn sững sờ, nhưng chỉ một thoáng, hắn đã hiểu được ý tôi.
Hắn không giận, ngược lại còn vui mừng.
Hắn nắm lấy tay tôi, nói: “Trình Đông Đông, em thật không có lương tâm. Ngoài em ra, anh còn có thể có ai khác chứ?”
Tôi vờ giận dỗi, khẽ vùng vẫy trong lòng hắn: “Làm sao tôi biết được? Anh là Lương Giao cơ mà.”
Tôi hít hít quanh người hắn, cố tình nói: “Mùi ngoại tình.”
Thấy hành động giống như mèo con của tôi, Lương Giao bật cười lớn, ôm lấy tôi, nói: “Trình Đông Đông, em đang ghen, anh yêu em quá đi mất.”
Tôi không để ý đến hắn, cầm lấy ly rượu trên bàn, làm bộ muốn uống để giải sầu.
Lương Giao duỗi tay dài ra, giật lấy ly rượu từ tay tôi.
Hắn cau mày nói: “Em đang mang thai, đừng uống rượu.”
Nói xong, hắn uống cạn ly rượu trên bàn.
Tôi lại với tay định giành lấy, Lương Giao cố ý trêu tôi, cầm ly rượu ngậm trong miệng, không để tôi lấy.
Tôi giả vờ giận dỗi, liền cầm chai rượu trên bàn, nghiêng ngay vào miệng mình.
Sắc mặt Lương Giao lập tức thay đổi.
Hắn đanh mặt lại, vội vàng đưa tay ra định bẻ miệng tôi, nhưng tôi bất ngờ hôn lên môi hắn.
Toàn bộ rượu trong miệng tôi đều truyền hết sang hắn.
Khoảng cách gần như vậy, tôi có thể nhìn thấy cả những sợi lông tơ mỏng trên mặt hắn.
Đồng tử hắn giãn to, giống như một con rắn đang bối rối.
Hắn mắng tôi là nhóc hư hỏng, nhưng lại ôm chặt tôi không buông.
Tôi đầy nhiệt tình, để hắn ôm tôi trở về phòng.
Sau lần này, tôi và Lương Giao làm hòa, chúng tôi lại trở về như những ngày thân mật trước kia.
Tôi bắt đầu tỏ ra hay ghen tuông và nghi ngờ.
Thật bất ngờ, Lương Giao lại rất thích điều đó.
Hai ngày sau, khi tôi đang xuống cầu thang thì đột nhiên bụng đau dữ dội, khiến tôi trượt chân ngã.
Tôi cố gắng bám víu vào thứ gì đó, nhưng chỉ làm tay mình bị rạch một vết sâu, phải khâu ba mũi.
Tề Tri Pháp là người đưa tôi đến bệnh viện.
Khi Lương Giao nhìn thấy tôi, trông hắn như thể trái tim vừa tan nát.
Hắn nghiến răng nói: “Anh sẽ cho nổ cái cầu thang đó, còn cả mấy tên bảo vệ nữa, bọn chúng canh chừng kiểu gì vậy?”
Tôi liếc hắn, trách móc: “Đều là tại anh. Bụng em đau đột ngột như thế, chắc chắn là do mấy trò anh gây ra mấy ngày trước.”
Lương Giao có chút chột dạ, hắn nhẹ nhàng xoa bụng tôi, cẩn thận nói: “Anh xin lỗi.”
Trong ba tháng đầu mang thai, Lương Giao đã làm tôi mệt mỏi như thế.
Hắn hỏi bác sĩ, và bác sĩ suýt chút nữa mắng ch*ết hắn: “Anh làm chồng kiểu gì vậy? Không biết ba tháng đầu không được quan hệ sao? May mà lần này thai phụ không sao.”
Nếu là người khác dám nói vậy, Lương Giao chắc chắn đã rút súng xử lý ngay.
Nhưng lần này, hắn chỉ gật đầu lia lịa, ngoan ngoãn cúi đầu nhận lỗi, trông chẳng khác gì một học sinh tiểu học vừa mắc lỗi.
15.
Lương Giao biết mình sai, nên có chút chột dạ.
Khi hắn nói rằng sẽ phải ra ngoài một thời gian, tôi giả vờ tức giận: “Em muốn đi cùng anh.”
Lương Giao lộ vẻ khó xử, nhưng tôi nắm chặt lấy hắn không buông: “Em đang mang thai, làm sao tôi biết được trong thời gian này anh có lén lút gì không.”
“Chúng ta là vợ chồng, có chuyện gì mà em không thể đi được?”
“Em là bà Lương cơ mà.” Tôi ngẩng mặt lên nói.
Một câu “bà Lương” từ tôi đã khiến Lương Giao vui sướng như nở hoa trong lòng.
Hắn đưa tôi đến hiện trường giao dịch với trùm ma túy.
Lúc đi, hắn vẫn rất cảnh giác, thậm chí còn tịch thu điện thoại của tôi.
Nhưng hắn không biết rằng, viên cảnh sát chìm bên cạnh hắn đã đưa cho tôi một thiết bị nghe lén, giấu trong chiếc trâm cài áo.
You cannot copy content of this page
Bình luận