Danh sách chương

Tôi Trồng Trọt Ở Tận Thế

Chương 8: Nguồn gốc của chất lỏng đen

“Những người còn lại hãy đi kiểm tra nhà vệ sinh và các khu vực khác xem có thứ gì dùng được không, kể cả đồ ăn, tất cả phải thu gom hết.”

“Nhất định không được để sót lại bất cứ thứ gì.”

“Các ngươi, hãy dọn dẹp kho hàng cho gọn gàng. Phía trên còn muốn cử đội đóng quân ở đây. Chiều nay, bộ nông nghiệp và trại chăn nuôi sẽ mang đồ đến thiết lập khu vực này.”

Ông chú vỗ vai người đàn ông thuộc gia đình số 2 và nói:

“Đúng là kiểu “vặt lông ngỗng khi nó bay qua”, chẳng để sót cái gì.”

“Haiz~”

Tam Lượng thở dài, khó xử nói:

“Tất cả vật tư đều không còn, đồ bổ sung đã mất sạch, chẳng còn gì ngoài những sợi lông, mấy ngày tới người phía sau chắc phải nhịn đói rồi.”

Không có cơm ăn thì không có sức, không thể đi nổi 20 cây số mỗi ngày, huống chi mọi người đã đói cả ngày rồi, nếu mai tiếp tục đi cưỡng ép, e rằng sẽ có không ít người gục ngã.

Phải biết rằng, lương thực ở một trạm vật tư không phải chỉ dành riêng cho một bộ phận của họ, vài ngày nữa đoàn người đi bộ đợt ba, đợt bốn đều phải qua đây.

Vật tư của mỗi đơn vị đều đã được phân phối và tính toán cẩn thận, nếu không còn, thì đúng là không còn gì nữa.

“Đội trưởng, trạm tiếp tế tiếp theo là Đại Thành Tân Lan, chúng ta có nên báo lên trên, điều động một đợt từ Tân Lan về đây không?”

Tam Lượng cau có hỏi:

“Dùng tiền công hay tiền cá nhân? Chỉ mua phần của bộ phận cung cấp thực phẩm thôi hay mua luôn cả cho các bộ phận khác và cả dân chúng?”

Phía sau là đại quân mấy trăm vạn người, một ngày cần bao nhiêu tấn lương thực?

Chừng đó chắc phải như kho hàng thành phố mới đủ.

Điều này thì không thể thực hiện được, không thể chỉ lo cho bộ phận cung cấp thực phẩm đi tiên phong mà không nghĩ đến người phía sau, chuyện này khó thật đấy.

Người lính gãi đầu:

“Báo cáo cho bộ trưởng Tô đi, những chuyện đau đầu như thế này, chúng ta không giải quyết nổi đâu.”

Tịnh Thù thở dài, biết rằng những chuyện đau đầu như thế này cuối cùng vẫn phải để mẹ cô xử lý.

Thật ra, vấn đề không phải quá khó giải quyết, nhưng lại có quá nhiều bên liên quan, làm tốt thì là bổn phận, làm không tốt sẽ bị hàng ngàn người chỉ trích, cần phải điều phối rất nhiều bên.

Nhưng ngay sau đó, không khí lại tốt lên vì mọi người tìm thấy hai chiếc xe tăng đã được cải tiến, cùng với một ít vũ khí và vật tư trong xe.

“Mặc dù là xe tăng cũ được loại bỏ từ trước đây, nhưng bảo dưỡng tốt, tính năng vẫn hoàn chỉnh, thuộc loại xe tăng tầm trung, có súng máy đồng trục và một khẩu pháo cỡ vừa.”

“Nhanh đưa chúng tôi đi xem thử nào.”

Tịnh Thù với vẻ mặt đầy tò mò, cô không thể cưỡng lại sự hấp dẫn của loại vũ khí có sức sát thương lớn như thế này.

Điều khiến Tam Lượng ngạc nhiên là, Tịnh Thù mặc đồ dày cộm vậy mà lại nhẹ nhàng leo lên xe tăng, thậm chí còn nhanh hơn tốc độ của những người lính đã qua đào tạo.

Không gian bên trong xe tăng rộng rãi hơn tưởng tượng, còn có thể đứng trên pháo đài, điều khiển súng máy xoay ngang dọc.

Tịnh Thù kéo cần súng máy quay qua quay lại, tận hưởng cảm giác như trong phim với những cảnh “đoàng đoàng đoàng” bắn phá.

Sau khi thỏa mãn đam mê và tìm hiểu về kiến thức xe tăng, tâm trạng của Tam Lượng cũng khá hơn nhiều:

“Bọn khốn này trang bị không tệ, chắc là có thế lực nào đó đằng sau hỗ trợ. Lần này gặp phải sinh vật đen nhỏ nên mới tổn thất tại đây, nhưng dù sao chúng ta cũng có thêm hai chiếc xe tăng, đường đi sẽ an toàn hơn nhiều.”

“Tuy nhiên, lần này cũng là nhờ có cô Tịnh Thù mới có thể sống sót.”

“Chiến lợi phẩm này thuộc về công thì phải nộp lên, nhưng tôi đề nghị báo cáo, sau đó để cô Tịnh Thù có quyền sử dụng xe tăng này. Mọi người thấy sao?”

“Tôi không có ý kiến.”

Tịnh Thù là người đầu tiên lên tiếng.

Thứ nhất, loại vũ khí hạn chế này không thể để người bình thường sở hữu.

Thứ hai, nếu thật sự giao cho cô một chiếc xe tăng, cô cũng không nuôi nổi.

Chỉ riêng việc bảo dưỡng thôi cũng đã rất tốn công và tốn kém rồi.

Có quyền sử dụng để điều động khi cần cũng đã đủ rồi.

“Không có ý kiến.”

“Lần này tất cả là nhờ cô Tịnh Thù.”

Tịnh Thù từ trái qua phải nghe “cô Tịnh Thù” liên tục từ miệng các chàng trai cao to, khỏe mạnh, không ngờ lại có chút dễ thương và khiến cô hơi ngượng ngùng.

Cô mỉm cười nhẹ nhàng, nhưng trong lòng đã lâng lâng vui sướng.

Cả đội quay trở lại đường cũ, với Người Khổng Lồ Xanh và xe tăng dẫn đầu, tốc độ nhanh hơn hẳn.

Mọi người vẫn lo lắng, nếu sinh vật đen quay lại và tấn công đám đông dân thường thì sao, nhưng may mắn là hiện tại mọi thứ vẫn ổn.

Có một lý do khác khiến mọi người phải vội vã.

Tam Lượng nói nhỏ:

“Hỗ trợ từ Tân Lan đã đến, chắc chắn bọn họ muốn giành lấy xe tăng này, chúng ta không chắc sẽ thắng nổi, nhanh lên, rút lẹ. Gặp người Tân Lan nhớ giữ kín, nghe chưa? Phải khiêm tốn.”

Nếu thật sự bị giành mất xe tăng thì không biết phải khóc ở đâu.

Dù thuộc cùng hệ thống, nhưng không cùng một địa phương, nên cũng chỉ như “đồng nghiệp ở cách xa nhau” mà thôi.

Nói là khiêm tốn, nhưng khi xe tăng tiến vào điểm tập trung trong đường hầm, vẫn thu hút không ít tiếng trầm trồ.

Tam Lượng tập hợp mọi người, nói sơ qua tình hình và nhắc nhở không ai được tự ý rời đội, đồng thời chuẩn bị khởi hành, đội quân lớn phía sau cũng sắp tới nơi.

Vị giáo sư Sở Chước Hoa vốn yêu thích những thứ mới mẻ dẫn theo Ngô Hữu Ái để lái xe tăng, còn Tịnh Thù thì chỉ biết cầu nguyện mong anh ta có chút kỹ năng, đừng để xe tăng lật vào rãnh ở khúc cua hiểm hóc của Lục Đạo Loan.

“Yên tâm, tôi là lái xe kỳ cựu đấy.”

Ngô Hữu Ái đáp lại:

“Kỳ cựu ở lĩnh vực nào?”

“Em nghĩ sao?”

Sở Chước Hoa mỉm cười bí ẩn.

Tịnh Thù kéo Gà Béo đi dạo.

Gà Béo với vẻ mặt vô tội, cảm thấy dạo này mình đâu có làm gì sai đâu, ngoài việc ăn hơi nhiều, thỉnh thoảng cũng chỉ lén ăn thịt trong giỏ ngoài xe thôi mà, thật sự là chỉ thỉnh thoảng thôi.

Dọc đường, mọi người hồi hộp lo sợ, sợ sẽ chạm trán sinh vật đen như lời Tam Lượng nói, nhưng cuối cùng chẳng thấy gì.

Không ai biết rằng Tịnh Thù đã âm thầm phái mấy chục tiểu huynh đệ vây quanh, chỉ chờ sinh vật đen xuất hiện.

Nghe về những chuyện xảy ra trong ngày, ông bà Tịnh đều bị dọa đến tái mặt.

Tịnh Thù đã phải an ủi họ một lúc lâu, còn giải thích một lượt trong nhóm gia đình, lúc đó mới làm mọi người an tâm.

Chuyện về chất lỏng đen, Tịnh Thù nhanh chóng hiểu rõ.

Hóa ra, sự xuất hiện của chất lỏng đen này lại có liên quan đến cô.

Lúc Người Khổng Lồ Xanh vẫn đang phát triển, bọn chúng ăn thịt đồng loại để mở rộng số lượng, thì cô lại “mèo mù vớ cá rán”, lọt vào không gian năm chiều, đào luôn mộ tổ tiên của Người Khổng Lồ Xanh, gom hết cả gia đình chúng cùng năng lượng vào không gian của cô.

Điều này đã thúc đẩy sự nâng cấp vượt bậc của không gian Rubik và sự xuất hiện của những tiểu huynh đệ.

Mất đi sức mạnh ngũ chiều, những sinh vật đáng sợ mà ai gặp cũng phải khiếp sợ ở kiếp trước đã bị Tịnh Thù thu phục.

Những cá thể còn lại chưa kịp phát triển đành bị suy dinh dưỡng, chỉ biến thành sinh vật dạng chất lỏng đen.

Chúng vẫn giữ đặc tính như trước: Ăn bất cứ thứ gì, và có thể ăn được mọi thứ.

Tuy nhiên, do không còn sức mạnh năm chiều, chúng không thể hợp thể thành sinh vật khổng lồ và không còn khả năng nuốt chửng lẫn nhau, nên chỉ còn lại những chất lỏng nhỏ với số lượng lớn như hiện tại.

Hết Chương 8: Nguồn gốc của chất lỏng đen.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Ngapham

    Truyện dừng rồi hả ad

  2. Cấp 1

    nguyenthuhuongthuhuong911

    k ra chương mới à ad

  3. Cấp 1

    xuantruong

    2 hôm nay k ra chuong moi ah ad

    1. Cấp 1

      kratos01

      Ngang raw rồi nàng ơi, chờ tác giả nà

  4. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

  5. Cấp 1

    Phan Tiên

    Hôm nay chưa có chương ạ ad ơi. Hôm nào cũng trông mong hết

Trả lời

You cannot copy content of this page