Danh sách chương

Ban đầu, Tịnh Thù định điều khiển các Người Khổng Lồ Xanh nhanh chóng rời khỏi chốn “tu la địa ngục” này.

Nhưng thay vào đó, Người Khổng Lồ Xanh lại lao vào biển chất nhầy đen như thể gặp được món ngon.

Từ trong cơ thể Người Khổng Lồ Xanh, Tam Lượng cùng những người khác chỉ cảm nhận thấy không gian xung quanh ngày càng thu nhỏ lại, các Người Khổng Lồ Xanh nén chặt thân mình để các phần khác lao vào cuộc săn mồi dữ dội bên ngoài.

“Trời ạ, không phải ảo giác chứ, các anh cũng thấy phải không?”

“Ừ, không phải ảo giác đâu.”

“Tôi e rằng chúng ta đã bước vào vùng đất của một sinh vật hắc ám chưa từng biết đến rồi.”

“Đúng là kinh hoàng. Tôi vừa bắn vài phát nhưng chẳng có tác dụng gì, như bắn vào nước vậy.”

Người đàn ông thần bí của gia đình số 2, vác theo khẩu súng phóng lựu đạn cũng thở phào:

“Tiếc là khoảng cách quá gần, nếu không tôi đã nã một phát vào đó.”

Ngay cả Tam Lượng cũng trầm giọng:

“Nếu không lầm, đó chính là nguyên nhân khiến tất cả những người ở đây biến mất. Dù đã thoát được, nhưng chúng ta vẫn không an toàn.”

“Tịnh Thù tiểu thư, Người Khổng Lồ Xanh có thể chạy với tốc độ tối đa không? Làm ơn hãy nhanh chóng rời khỏi đây theo hướng ngược lại với trại dân, đừng để thứ đó tiến vào khu dân cư.”

“Tôi sẽ báo cáo tình hình khẩn cấp để họ mang theo thuốc nổ tiêu diệt toàn bộ khu vực này.”

Ai nấy đều lo sợ tột độ, cảnh tượng vừa rồi là điều chưa từng thấy kể từ khi tận thế xảy ra – như hàng triệu con chuột cuồn cuộn lao về phía bạn, tạo thành cả một cơn sóng hãi hùng.

Tịnh Thù không nói gì, nhưng chỉ mình cô thấy rõ tình hình bên ngoài.

Bên ngoài, đám Người Khổng Lồ Xanh vui sướng như mèo vờn chuột, tiếng động thình thịch khi chúng nhảy lên và dậm mạnh xuống đất liên hồi khi những sinh vật chất nhầy đen bị chúng nuốt chửng và dung hợp, càng khiến Người Khổng Lồ Xanh phát triển.

Những tiếng động dồn dập ấy khiến các hành khách càng thêm lo lắng.

Chất nhầy đen cố gắng bỏ chạy, nhưng không thể vượt qua các Người Khổng Lồ Xanh – dù chạy, nhảy hay phản kháng đều vô ích.

Sau vài phút, Tịnh Thù thở phào khi cảm nhận các Người Khổng Lồ Xanh đã no nê và bắt đầu ngừng hấp thu thêm chất nhầy.

Tiểu Lục, Người Khổng Lồ Xanh đi theo Tịnh Thù đã lâu, hiểu rõ đạo lý “đồ ngon phải thưởng thức từ từ”, đã chỉ đạo đàn em vây quanh đám chất nhầy, giữ lại lượng vừa đủ như cách cô thường nuôi cá.

Tịnh Thù chỉ còn biết âm thầm tán thưởng Tiểu Lục với một cái “like” tinh thần.

Người Khổng Lồ Xanh từ vài con ban đầu đã tăng lên thành cả chục, không chỉ vậy, màu sắc của chúng cũng thay đổi, từ xanh lá chuyển sang xanh đậm gần như đen, rõ ràng đã có sự tiến hóa.

Khi bên ngoài trở nên yên ắng, Tịnh Thù thu hồi các Người Khổng Lồ Xanh, chỉ để lại một vài con giấu đi chỗ chất nhầy.

Sau đó, cô mới cho mọi người xuống xe.

“Chúng ta thoát rồi sao?”

“An toàn rồi ư?”

“Không, chúng ta vẫn ở nguyên vị trí cũ.”

Tịnh Thù lắc đầu.

“Cái gì? Những sinh vật đó đâu rồi?”

Một vài người cảm thấy kỳ lạ khi nhận ra xe không hề di chuyển.

Tịnh Thù đáp vẻ bối rối:

“Người Khổng Lồ Xanh đột nhiên dừng lại, tôi cũng không rõ, nhưng dường như những sinh vật kia không hứng thú với Người Khổng Lồ Xanh nên đã bỏ đi rồi.”

Tam Lượng cử vài người đi kiểm tra, quả nhiên, không còn dấu vết của chất nhầy đen.

“Chúng bỏ đi thật sao? Cần thông báo ngay cho khu dân cư, nếu chúng đến đó thì nguy to.”

“Những sinh vật này có vẻ không quá đáng sợ nhỉ? Có lẽ chúng chỉ nhìn đáng sợ thôi.”

Một bác trung niên cầm cây gậy gỗ nói.

“Không thể coi thường được, chúng ta cần kiểm tra kho vật tư xem có người sống sót không.”

Sau khi báo cáo tình hình, Tam Lượng quyết định vào nhà kho kiểm tra.

Khu vực này từng có 30 nhân viên trạm dịch vụ cùng nhiều vật tư.

Không ai để ý rằng màu của Người Khổng Lồ Xanh đã thay đổi, mà trong không gian tối tăm, màu sắc vốn cũng chẳng rõ ràng.

Bước vào nhà kho, cảnh tượng những đống xương trắng nằm la liệt dưới sàn khiến mọi người bàng hoàng.

Tam Lượng nghiêm trang cúi đầu chào, gương mặt nặng trĩu.

Thật không ngờ sự việc lại thảm khốc đến vậy, cả trạm dịch vụ bị hủy diệt hoàn toàn.

Không ai nói một lời.

Bác trung niên cầm gậy nuốt nước bọt, run rẩy:

“Đây là do mấy con quái vật đó sao? Quá khủng khiếp.”

Tịnh Thù bất giác lên tiếng:

“Số lượng không khớp.”

Nghe vậy, một người bắt đầu đếm các hộp sọ.

Mặc dù xương cốt vương vãi, nhưng khi đếm đầu lâu, tổng số chỉ là khoảng 60.

“Có lẽ còn một nhóm cướp nữa.”

“Dù thế nào thì cũng không còn ai sống sót.”

Trên sàn ngoài xương người còn có vài vũ khí lộn xộn, mảnh vụn điện thoại, quần áo bị cắn nát, và vài vỏ bao vật tư rỗng.

Một cơn gió lạnh thổi qua, làm vài mảnh xương lăn lóc.

Không một giọt máu nào còn sót lại.

Mọi người có thể tưởng tượng mức độ đáng sợ của sinh vật chất nhầy đen đó.

Nếu không phải nhờ Tịnh Thù chỉ đạo họ lên xe Người Khổng Lồ Xanh, có lẽ họ cũng đã thành đống xương trắng.

Dưới làn sóng tấn công dữ dội như vậy, mọi vũ khí đều trở nên vô nghĩa, trừ khi kích nổ thuốc nổ hoặc sử dụng lựu đạn ngay lập tức.

Bác trung niên cảm thấy như vừa trải qua một lần cận tử, cúi đầu trang trọng cảm ơn Tịnh Thù:

“Cảm ơn cô đã cứu mạng tôi.”

Những người khác cũng cảm kích Tịnh Thù.

Nếu không có cô, hậu quả thực sự không dám tưởng tượng.

Tịnh Thù thầm thở phào.

Sinh vật đáng sợ đến thế mà Người Khổng Lồ Xanh ăn ngon lành, quả thật là may mắn.

Tuy nhiên, đây là bí mật cần phải giữ kín.

“Tôi sẽ báo cáo tình hình ngay!”

Tam Lượng nghiêm nghị nói, sau đó ra lệnh:

“Mấy người ra ngoài kiểm tra xe tăng, mấy người thu gom tất cả xương lại, đóng gói cho Người Khổng Lồ Xanh mang đi.”

“Những người còn lại dọn dẹp các vật dụng còn sót lại: quần áo, điện thoại, nồi niêu của nhân viên ở đây, và đóng gói hết tất cả vũ khí, kể cả những phần đã bị phá hỏng.”

Hết Chương 7: Một Đống Xương Trắng.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Ngapham

    Truyện dừng rồi hả ad

  2. Cấp 1

    nguyenthuhuongthuhuong911

    k ra chương mới à ad

  3. Cấp 1

    xuantruong

    2 hôm nay k ra chuong moi ah ad

    1. Cấp 1

      kratos01

      Ngang raw rồi nàng ơi, chờ tác giả nà

  4. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

  5. Cấp 1

    Phan Tiên

    Hôm nay chưa có chương ạ ad ơi. Hôm nào cũng trông mong hết

Trả lời

You cannot copy content of this page