Danh sách chương

Tôi Trồng Trọt Ở Tận Thế

Chương 14: Rốt Cuộc Là Muốn Cướp Ai

Nhà máy lập tức rối loạn, nhưng nhờ hệ thống quản lý mà nhanh chóng tập hợp được một nhóm người ứng phó.

Dù Tịnh Thù là một cổ đông, nhưng cô chỉ là người góp vốn mà không can thiệp quản lý, nên trong nhà máy bánh Hồng Tuyến Trùng này cô chỉ là khách, là người ngoài.

Vì thế, cô muốn quan sát cách giám đốc Vương xử lý trước.

Tuy vậy, là người luôn đề phòng bất trắc, Tịnh Thù đã âm thầm thả một số côn trùng ra để xem xét tình hình bên ngoài, và triệu hồi một số Cá Bùn từ cánh đồng gần đó.

Những sinh vật này không thích ánh sáng và chỉ được sử dụng trong tình huống bất khả kháng.

Tiếp đến, cô lại âm thầm phân bố vài chục Người Khổng Lồ Xanh ở các vị trí xung quanh, trong khi Người Khổng Lồ Xanh còn lại vây chặt quanh Tịnh Thù để bảo vệ cô khỏi mọi nguy cơ bị nhắm đến.

Có thể đây chỉ là một vụ cướp hiếm hoi nhắm vào nhà máy bánh Hồng Tuyến Trùng, nhưng cũng có khả năng ai đó đang âm mưu ám hại cô.

Không thể không phòng ngừa!

Trước tiên phải cử lính trinh sát để thăm dò sức mạnh của đối phương đã!

Lúc này, giám đốc Vương thở hổn hển chạy tới, mở cánh cửa sắt dày, rồi dẫn Tịnh Thù vào kho lạnh, nơi an toàn nhất và là nơi trữ thức ăn của nhà máy.

Ông ta giải thích:

“Các quản lý khác sẽ xử lý vụ này, còn có các nhân viên bảo vệ đã ký hợp đồng với chính quyền.”

“Họ có cả trăm người, đã nhận lương thì phải làm việc cho đáng. Chỉ cần cầm cự được đến khi chính quyền tiếp viện là ổn.”

“Trách nhiệm chính của chúng ta là bảo vệ nguyên liệu thô này, đây là lương thực của vô số người trong vài tháng tới.”

Ông ta đóng cửa và khóa chặt, thở phào nhẹ nhõm như thể không ai có thể vào được nữa.

Thì ra điều ông lo lắng nhất là nguyên liệu thô…

Kho lạnh trống rỗng, khác hẳn với nhà máy ở Ô Thành lúc nào cũng dự trữ lượng đủ cho mười ngày, do nguồn lương thực ở Tân Lan vốn đã khan hiếm.

Tịnh Thù cau mày:

“Tôi luôn nghĩ rằng cướp ngân hàng là công việc ưa chuộng nhất, không ngờ lại có người đi cướp nhà máy bánh Hồng Tuyến Trùng.”

Giám đốc Vương nấp sau cửa nghe ngóng động tĩnh bên ngoài, vừa khoát tay vừa nói:

“Đói quá rồi, người ta cướp đủ thứ. Chắc là một đám dân đói lang thang tìm đồ ăn cho đỡ đói bụng thôi, chúng tôi gặp tình huống này không phải lần đầu đâu, cô Tịnh đừng lo, cứ yên tâm có tôi ở đây.”

Ông quản đốc cố gắng trấn an Tịnh Thù.

Bên ngoài liên tục vang lên những tiếng nổ lớn, cả tiếng va đập, thậm chí cả tiếng súng.

“Vấn đề là, giám đốc Vương, tôi nghe tiếng bên ngoài không giống tiếng của đám dân đói, mà là của một nhóm có tổ chức và được trang bị đầy đủ. Có vẻ là một vụ cướp quy mô lớn.”

Tịnh Thù nói giọng trầm.

“Lẽ nào là đến cướp nguyên liệu thô của tôi sao? Phải làm sao bây giờ? Tiếp viện từ chính quyền khi nào mới đến chứ?”

Giám đốc Vương tái mặt.

“Thông tin về việc giao nhận nguyên liệu đã bị lộ sao?”

Tịnh Thù hỏi.

“Không thể nào, không ai trong nhà máy biết bí mật của việc sản xuất bánh Hồng Tuyến Trùng hay việc giao nhận nguyên liệu thô cả…”

“Nhà máy này chẳng có gì đáng giá, tiền không có, bánh Hồng Tuyến Trùng lại chẳng được nhiều, toàn là đám đàn ông đói khát, có gì đáng để cướp đâu?”

Giám đốc Vương nhăn nhó.

Nói đến đám cướp, thường người ta sẽ nghĩ đến chuyện cướp ngân hàng…

À mà giờ đâu còn ngân hàng, nếu đến cướp lương thực như bột mì và gạo trắng của chính quyền thì còn hợp lý, bởi lương thực giờ quý giá không khác gì vàng bạc.

Nhưng đây là một nhóm có tổ chức mà đi cướp một nhà máy bánh Hồng Tuyến Trùng nghèo nàn, số lượng không nhiều, vậy có ích gì chứ?

Đang nói thì cửa sắt bên ngoài bị đập mạnh.

“Rầm rầm rầm!”

Tịnh Thù nhíu mày, lùi lại vài bước, Tiểu Lục vội vã bao bọc cô vào trong lớp vỏ bảo vệ, còn các Người Khổng Lồ Xanh khác đứng chắn trước cô.

Đây là những Người Khổng Lồ Xanh đã tiến hóa từ thế hệ trước, và Tịnh Thù rất tin tưởng chúng.

Hai sinh vật nhỏ bé trong tay cô lộ vẻ khát máu, có vẻ chúng đã biết hôm nay là dịp để xả hận.

Qua đội trinh sát côn trùng, Tịnh Thù biết rằng bên ngoài đã có ba xe vũ trang bao vây, mục tiêu rất rõ ràng: Họ lôi người ra và dí súng hỏi thẳng:

“Giám đốc Vương Quý ở đâu?”

Rõ ràng là nhắm vào Vương Quý.

Với chênh lệch lớn về sức mạnh, nhà máy bánh Hồng Tuyến Trùng thậm chí không thể phản kháng.

Vì vậy, thông tin về việc giám đốc Vương Quý ở trong kho lạnh nhanh chóng đến tai bọn cướp.

Tiếng đập cửa sắt liên tục vang lên, còn có tiếng súng bắn vào ổ khóa, nhưng chẳng có tác dụng gì.

“Yên tâm, cửa này lấy từ ngân hàng Tân Lan, bọn họ không thể phá được.”

Giám đốc Vương yên tâm nói.

Vừa dứt lời, tiếng “cạch cạch” của chìa khóa xoay liền vang lên, rồi ổ khóa mở toang.

Giám đốc Vương há hốc miệng.

Cánh cửa mở ra, ngược sáng xuất hiện một người phụ nữ tinh tế đang cầm chìa khóa, ngón tay xoay xoay chiếc chìa khóa, vuốt lại mái tóc, đôi môi đỏ mọng khẽ nói:

“Ông Vương, quả nhiên là ông ở đây.”

Sau lưng người phụ nữ, một đám đàn ông cầm đủ loại vũ khí và súng đi vào, rõ ràng là đồng bọn của cô ta.

Giám đốc Vương mở to mắt nhìn khuôn mặt quen thuộc, không thể tin nổi:

“Cô… cô là?”

“Tôi là Lý Quế Hoa, vợ mới cưới của ông, người phụ nữ ngủ chung giường với ông mỗi ngày đây.”

“Trang điểm một chút, thay bộ đồ khác là ông không nhận ra rồi à?”

Người phụ nữ mỉm cười quyến rũ.

“Không thể nào, Quế Hoa rất hiền lành và chịu khó, còn cô thì trông lả lơi thế này, sao có thể là cô ấy được!”

Giám đốc Vương vẫn không thể tin rằng người phụ nữ xinh đẹp quá mức này là vợ của mình, người phụ nữ mà ông ta vẫn nghĩ hiền lành, chỉ biết cặm cụi làm việc và lại rất mạnh mẽ trên giường, đêm nào cũng đòi cưỡi ngựa.

“Chá!” (Tiếng hô khi thúc ngựa)

Người phụ nữ giơ tay làm động tác kéo dây cương, tay giữ một tư thế “cưỡi ngựa”, mỉm cười đầy ngụ ý:

“Là thế này sao?”

Tịnh Thù hoàn toàn ngây người, không thể tin nổi.

Cái gì thế này? Người phụ nữ đến cướp này lại chính là vợ mới cưới của giám đốc Vương sao?

Giám đốc Vương sững sờ, ngón tay run rẩy chỉ vào người phụ nữ, như thể cuối cùng cũng hiểu ra điều kỳ lạ trong vài tháng qua.

Ông ta thoáng nhìn về phía Tịnh Thù, rồi chậm rãi che chắn cho cô ở phía sau.

“Cô… Cô đến đây vì nguyên liệu thô phải không? Tôi… Tôi sẽ đưa cho cô. Đây là nguyên liệu cho ba tháng tới, đủ để sản xuất hàng chục nghìn tấn bánh Hồng Tuyến Trùng… chỉ xin cô nể tình vợ chồng, tha cho tôi và những người vô tội trong nhà máy này, thứ gì cần lấy thì cô cứ lấy đi.”

Giám đốc Vương run rẩy lấy nguyên liệu ra, cẩn trọng đưa cho người phụ nữ.

“Ồ?”

Người phụ nữ mỉm cười đầy thú vị, nhận lấy lọ nguyên liệu và nghịch nghịch trên tay.

Đám đàn ông cầm súng phía sau cũng cười nham hiểm.

Giám đốc Vương cúi đầu, miệng nói lời cầu xin, trong lòng lại nhanh chóng tính toán xem mình đã nói những bí mật gì với người phụ nữ này.

Chắc chắn Lý Quế Hoa không biết rằng những nguyên liệu thô này chính là được tinh chế từ máu của Tịnh Tổng, và ông ta chưa từng tiết lộ điều này với bất kỳ ai.

Thực tế, ngoài các quản đốc và cổ đông của tám nhà máy, không ai biết bí mật nguyên liệu thô này là từ máu của Tịnh Thù.

Ngay cả phó giám đốc cũng chỉ biết rằng có một thứ gọi là nguyên liệu thô.

Giám đốc Vương hiểu rằng mất nguyên liệu thì chỉ là mất nguyên liệu, nhưng nếu Tịnh Tổng bị lộ ra thì Tân Lan và các nhà máy bánh Hồng Tuyến Trùng khác sẽ thực sự tiêu đời.

Tịnh Thù nheo mắt, nhận thấy mọi chuyện có vẻ phức tạp hơn.

Một nhóm được trang bị xe vũ trang và súng ống, chỉ để cướp nguyên liệu thô thôi sao?

Hết Chương 14: Rốt Cuộc Là Muốn Cướp Ai.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Ngapham

    Truyện dừng rồi hả ad

  2. Cấp 1

    nguyenthuhuongthuhuong911

    k ra chương mới à ad

  3. Cấp 1

    xuantruong

    2 hôm nay k ra chuong moi ah ad

    1. Cấp 1

      kratos01

      Ngang raw rồi nàng ơi, chờ tác giả nà

  4. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

  5. Cấp 1

    Phan Tiên

    Hôm nay chưa có chương ạ ad ơi. Hôm nào cũng trông mong hết

Trả lời

You cannot copy content of this page