Danh sách chương

Ở phần 1, Tịnh Thù có không gian rubik có thể lưu trữ vật tư, trồng trọt nên đã giúp gia đình có thể sống thảnh thơi kể cả trong thời tận thế.

Nhờ có không gian, cô liên kết được với chính phủ, với Hiệp Hội Dược Liệu, với người giàu nhất Tiền Đa Đa và có được địa vị không nhỏ ở Ô Thành. Nói cô có thể “đi ngang” ở Ô Thành cũng không ngoa.

Tuy nhiên thời tiết thời tận thế càng ngày càng khắc nghiệt.

Vào năm thứ 5 của tận thế, nhiệt độ giảm sâu như bước vào kỷ băng hà. Chính phủ Ô Thành do Quân Bao (bạo quân) nắm quyền đã ra quyết định toàn dân di cư về phía nam để tránh lạnh.

Trước đó Tịnh Thù đã kết hợp cùng Quân Bao và Túc Trùng Nữ Vương – Tiểu Vy để đào hệ thống đường hầm siêu dài về phía nam.

Và chuyến xe phiêu lưu tiếp theo của Tịnh Thù và gia đình lại bắt đầu lăn bánh.

Mọi người có thể đọc phần 1 tại đây: https://truyenhn.com/truyen/my-nu-tai-sinh-co-khong-gian-trong-trot/

Rầm rầm… Đoàn xe từ từ đi xuống dốc.

Chiếc xe khẽ rung lắc, ánh sáng nhanh chóng tối lại, xung quanh chỉ thấy vách đất đen đặc hai bên, hai phút sau, đoàn xe lại chậm rãi lên dốc.

Qua đoạn đường gập ghềnh, xe rời khỏi hầm, ánh sáng đột ngột chói lòa.

Khi xe cảnh sát dẫn đầu ra khỏi hầm, chiếc xe cuối cùng của nhóm ghép xe mới từ từ vào hầm, sau đó là làn người di cư thứ hai sử dụng đủ loại phương tiện cũng lần lượt đi vào hầm.

Những người di cư bằng phương tiện cá nhân đi chậm hơn đoàn xe nhiều, nhưng họ vẫn có phương tiện và khối tài sản kha khá.

Theo sau nhóm thứ hai là tất cả các thành viên gia đình thuộc bộ phận thực phẩm, họ đi bộ từ từ tiến lên.

Tất nhiên, theo quy định khu phố, việc đi bộ là bắt buộc, nhưng bộ phận thực phẩm có phúc lợi khá tốt, nên có các phương tiện như Người Khổng Lồ Xanh hỗ trợ thay phiên.

Cứ cách vài ngày, họ cũng được nghỉ nửa ngày để phục hồi.

“Đội xe nhóm 1 đã vượt qua 8 đường hầm, mọi thứ phía trước suôn sẻ, báo cáo hoàn tất.”

“Nhóm thứ hai của đội 1 đã qua 2 đường hầm, đi được 2 km, báo cáo hoàn tất.”

“Nhóm di chuyển bằng cách đi bộ đã bắt đầu vào đường hầm, hiện tại mọi thứ vẫn ổn, báo cáo hoàn tất!”

Khi đoàn xe đã qua nhiều đường hầm, nhóm người đi bộ mới bắt đầu xếp thành hàng dài và chậm rãi tiến vào, mở đầu cho cuộc hành trình dài đằng đẵng của họ.

“Tất cả chú ý, đích đến hôm nay là trạm dịch vụ Tinh Tinh cách đây 25 km.”

“Người đi bộ nghỉ 15 phút mỗi hai tiếng, sau khi đến trạm dịch vụ sẽ tiến hành bổ sung, các nhóm khác tự sắp xếp thời gian.”

Thông báo liên tục vang lên từ bộ đàm.

Tịnh Thù chạy xe chậm rãi với tốc độ 15 km/h, bụi đất tung mịt mù, do đường hầm không phải là đường bê tông bằng phẳng, mà là một đường hầm đất do các loại trùng đào bới ngẫu nhiên.

Khá may mắn khi chiếc xe hai tầng vẫn có thể di chuyển, nhưng lúc thì lên dốc, khi lại xuống dốc, rất khó đi.

Đoạn đường ra khỏi đường hầm cũng đầy tuyết, dù xe dọn tuyết đi trước đã làm thông đường, nhưng tuyết rơi liên tục lại chất đống.

Khói xe hòa tan với tuyết rồi đóng băng ngay, dù chiếc MAN Đức với gầm cao và bánh chống trượt vẫn bị trượt kêu ken két.

Tịnh Thù có cảm giác như đang lái máy kéo, hoàn toàn khác xa với cảm giác oai hùng lướt nhanh qua mọi thứ trong tận thế mà cô từng tưởng tượng.

Đường hầm với đất bụi bay lả tả và những cục đất rơi xuống, tuyết dày đóng băng bên ngoài đường hầm đều khiến cô thêm bực bội.

Bà Tịnh vừa đảo ớt phơi khô trong cái mẹt vừa nói:

“Không biết cha mẹ cháu bây giờ thế nào, có thuận lợi không?”

“Bà ơi, cha cháu đã theo đoàn bảo vệ trại chăn nuôi sau khi ăn trưa rồi, có xe chuyên chở bảo vệ gia súc, không vất vả gì đâu.”

“Còn mẹ cháu đi cùng lãnh đạo Ngưu, họ sẽ đợi chúng ta ở trạm dịch vụ tiếp theo, hôm nay chúng ta sẽ nghỉ ở đó ạ.”

“Nghỉ à?”

“Vâng, sẽ dừng chân tại trạm dịch vụ đó.”

“Mới đi được 20 km thôi à?”

“Bà quên rồi sao, còn cả đoàn người di cư phía sau, họ không thể đi nhanh được đâu.”

“Tội nghiệp quá, không biết họ có chịu nổi không, đường còn xa lắm.”

“Không sao đâu ạ.”

Chiếc xe lớn của Tịnh Thù từ từ tiến lên, kéo theo một xe nhỏ phía sau, đi cùng là hàng chục chiếc “xe” Người Khổng Lồ Xanh, và trong thế giới tận thế u tối, còn có vô số “Cá Bùn” ẩn nấp trong bóng tối, bảo vệ xe ở trung tâm, sẵn sàng đối đầu với nguy hiểm.

Hai giờ sau, đoàn xe đến được trạm dịch vụ Tinh Tinh.

Bộ đàm không còn nghe thấy giọng các nhóm khác, nhóm người đi bộ mới đi được 6 km, phải đến trạm dịch vụ mới kết thúc nhiệm vụ ngày hôm nay.

Ngày đầu tiên chỉ đi được 21 km, đã là tốc độ rất chậm để nhóm người di cư có thời gian làm quen.

Tịnh Thù nhớ trong kiếp trước, lúc đường xá còn thông thoáng, ngày dài nhất cô từng đi bộ là 40 km – đó là giới hạn, ai lạc đàn chỉ có chết, hoặc là chết cóng, hoặc chết vì kiệt sức.

Tuy nhiên, nhiều lúc đường bị chặn hoặc gặp tình huống đặc biệt không thể tiến lên được, có khi bị kẹt đến vài ngày.

Trạm dịch vụ đã được tu sửa thành trạm trung chuyển, chức năng chính là tiếp tế, tích trữ lương thực và một số vật tư, được canh giữ cẩn mật nên không cho xe hay người ra vào.

Dù vậy, nơi này cũng là nơi đặt trại chăn nuôi tạm thời và nhà kính di động.

“Tất cả xe dừng nghỉ trong đường hầm này.”

Xe cảnh sát số 1 dừng chắn ngay đầu hầm, xe lớn của nhà Tịnh Thù chắn ở cuối hầm, chắn hầu hết gió tuyết.

Dù hơi tối nhưng ít ra nhiệt độ cũng không quá lạnh.

Xe của nhà Tịnh Thù không giống xe tư nhân yếu ớt khác, có hệ thống cách nhiệt hai lớp, cửa hầm có ánh sáng nên cả nhà đều thích vị trí này, không có cảm giác tù túng.

Đường hầm dài một km chứa 14 xe tư nhân và 5 xe buýt ghép nhóm, cũng khá rộng rãi.

Xe vừa dừng lại, chưa kịp nghỉ ngơi, Tam Lượng đã tập hợp mọi người lại:

“Giờ tôi sẽ phân công nhiệm vụ sắp tới, mỗi nhà cử một người lao động. Chúng ta cần đào bốn nhà vệ sinh, hố phải sâu để người sau còn dùng được, vì sẽ có người chuyên thu gom phân.”

“Quy định cũ, mỗi lần đi vệ sinh kiếm được 0.2 giả thuyết tệ, bể chứa của xe gia đình cũng thu gom, 1 giả thuyết tệ mỗi thùng.”

Nhiều người xì xào:

“Đến di cư mà còn thu cả phân, quá đáng thật.”

“Thế ông có đi không?”

“Đi nhà vệ sinh kiếm được 0.2 giả thuyết tệ, ngu mới không đi.”

Tam Lượng vẫy tay nói tiếp:

“Ngoài ra, chúng ta cần thu gom nước tuyết bên ngoài để đun nước, phát cho mọi người dùng hôm nay, dọn sạch tuyết xung quanh, và nhiều việc chuẩn bị khác.”

“Nhóm ghép xe sẽ thay phiên nhau 5 ngày một lần.”

“Ai không ra sức thì đóng tiền, 10 giả thuyết tệ, có thể thuê người nhóm ghép xe làm.”

“Còn nữa, thông báo ở đây, gia đình số 4 không cần người ra sức, cũng không cần đóng tiền.”

“Gia đình số 4? Là cái xe hai tầng chắn gió đó hả? Thế thì không công bằng.”

“Nếu xe của mình cũng chắn gió được thì sao?”

“Thôi nghỉ đi, xe tệ thế kia chắn được gì, gió không thổi bay là may rồi.”

Tam Lượng nghiêm túc nói:

“Đường hầm này là do gia đình số 4 tham gia xây dựng, họ đã đóng góp lớn cho hành trình di cư lần này, vì vậy toàn bộ bộ phận thực phẩm bày tỏ lòng cảm kích, ưu đãi cho gia đình họ trong hành trình này.”

“Có ai còn ý kiến gì không?”

“Nếu không thì bắt đầu làm việc.”

Lúc này, hầu hết mọi người nhìn gia đình số 4 với ánh mắt khác hẳn, mang theo phần kính nể và ngạc nhiên.

Nhiều người tò mò về đường hầm xuất hiện một cách bí ẩn này, vừa nghe thông báo di cư đã có sẵn đường hầm dài đến vậy, như thể được chuẩn bị riêng cho cuộc hành trình.

Đường hầm kéo dài lên xuống, không biết bao nhiêu km, chắc chắn không thể mới được xây.

Những người biết thông tin lại càng thêm kính trọng gia đình số 4.

Gia đình số 4, rốt cuộc là ai đây?

Cho đến nay, chỉ mới thấy một cô gái nhỏ và vừa rồi có một ông lão đại diện.

Hết Chương 1: Bắt đầu phần 2.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Ngapham

    Truyện dừng rồi hả ad

  2. Cấp 1

    nguyenthuhuongthuhuong911

    k ra chương mới à ad

  3. Cấp 1

    xuantruong

    2 hôm nay k ra chuong moi ah ad

    1. Cấp 1

      kratos01

      Ngang raw rồi nàng ơi, chờ tác giả nà

  4. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

  5. Cấp 1

    Phan Tiên

    Hôm nay chưa có chương ạ ad ơi. Hôm nào cũng trông mong hết

Trả lời

You cannot copy content of this page