Tôi Nghi Ngờ Anh Ấy Bị Viêm Gan B!

Chương 1:

Chương trước

Chương sau

Tôi gặp một cô gái thích tự chẩn đoán bệnh qua việc tra cứu thông tin trên mạng tại phòng khám.

Khi dẫn vị hôn phu đến gặp tôi, cô ấy nói anh ta bị viêm gan B.

…. 

Lúc 7 giờ 55 phút sáng, tôi đến phòng khám đúng giờ, chuẩn bị bắt đầu buổi khám trong ngày.

Vừa mở máy tính, mặc áo blouse trắng xong thì đã nghe tiếng cãi nhau từ bên ngoài phòng khám vọng vào.

Trước đây thường có bệnh nhân cãi nhau để tranh giành thứ tự khám bệnh.

Nhưng bây giờ bệnh viện chúng tôi đã áp dụng hệ thống gọi số điện tử, lại còn có y tá hướng dẫn giữ trật tự, nên tình trạng tranh cãi như vậy đã hiếm khi xảy ra.

Đang lúc thắc mắc, chuẩn bị bước ra ngoài xem chuyện gì xảy ra thì cửa bị đẩy mở.

“Giáo sư Trương, cô là chuyên gia điều trị viêm gan B, tôi nghe danh mà đến, đã đặt lịch hẹn với cô từ một tuần trước, xếp hàng đầu tiên.” 

Một cô gái trẻ ăn mặc rất gọn gàng nói với tôi.

Tôi định mời cô gái ngồi xuống để hỏi kỹ tiền sử bệnh.

Vừa mở danh sách bệnh nhân trên máy tính ra xem, hệ thống khám hiển thị người đứng đầu danh sách là một nam giới 25 tuổi, tên là Tùy Siêu.

“Người khám đầu tiên không phải cô, mà là Tùy Siêu.” Tôi nói với cô gái trẻ.

“À, Tùy Siêu là vị hôn phu của tôi, đang đứng ngoài cửa phòng khám, để tôi gọi anh ấy vào.” Cô gái nói với vẻ hơi áy náy.

“Anh không bị bệnh, không cần khám!” Bên ngoài vang lên giọng của một người đàn ông có vẻ kháng cự.

“Vào mau, em cực khổ lắm mới đặt được số đấy!” Cô gái có vẻ hơi giận.

Chỉ trong chốc lát, một người đàn ông trẻ bị cô gái kéo mạnh vào trong.

Người đàn ông đó chắc hẳn là vị hôn phu của cô gái – Tùy Siêu, bị ép ngồi xuống chiếc ghế đối diện tôi.

Từ lúc Tùy Siêu bước vào phòng khám, tôi đã bắt đầu quan sát anh ta – đây là kỹ năng cơ bản và thói quen nghề nghiệp của bác sĩ, trong y học hiện đại gọi là “thị chẩn”, còn trong Đông y gọi là “vọng chẩn”.

Thông qua việc quan sát màu da, dáng đi, cách nói chuyện của bệnh nhân để tìm ra manh mối bệnh tình.

Làn da của Tùy Siêu trông hơi vàng, tinh thần có vẻ không được tốt, nói chung là thiếu đi sức sống và khí chất vốn có của một người đàn ông trẻ 25 tuổi.

Chẳng lẽ thật sự như lời vị hôn thê anh ta nói là bị viêm gan B?

Viêm gan B không có biểu hiện đặc hiệu gì, chỉ một số ít bệnh nhân có triệu chứng như chán ăn, mệt mỏi, vàng da…

“Giáo sư, mong cô kiểm tra kỹ giúp anh ấy các hạng mục liên quan đến viêm gan B đi ạ, tôi tra trên Baidu rồi, triệu chứng của anh ấy giống hệt với viêm gan B.” Cô gái thấy tôi vẫn chưa bắt đầu khám cho bệnh nhân, liền cố ý nhắc nhở.

Tôi không thích quá trình khám bệnh và tư duy chẩn đoán của mình bị can thiệp, nên ra hiệu cho cô ấy ra ngoài trước. Thấy cô gái ra khỏi phòng khám, biểu cảm kháng cự trên mặt Tùy Siêu mới dần dần dịu xuống.

“Vị hôn thê của anh khá là mạnh mẽ đấy, ha ha, anh nên chuẩn bị tinh thần đi, con gái xứ Hồ Nam bọn tôi đều rất dữ dằn đó nha!”

Để làm dịu không khí, tôi nói đùa với Tùy Siêu.

Tùy Siêu có vẻ là người từ nơi khác đến, còn dựa vào giọng nói và tính cách của cô gái, tôi lập tức đoán ra cô ấy là một cô gái Hồ Nam điển hình.

Tùy Siêu bật cười, dường như đã hoàn toàn thả lỏng.

Tiếp theo, tôi bắt đầu khám bệnh cho anh ta.

 

Hết Chương 1:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page