Bốn phía không ngừng vang lên những tiếng nổ lớn.
Ngồi trong lá chắn năng lượng, sự chú ý của Ôn Chỉ lại đặt hết lên người đàn ông phía sau, tiếng thở khẽ của anh đặc biệt rõ ràng.
Cô mím chặt môi đỏ, khẽ nói:
“Không ngờ mấy con ốc vít đó lại hữu dụng như vậy.”
“Ừ.”
Quyền Uyên phả hơi nóng, chậm rãi nói:
“Có lẽ ở chỗ các em chúng chẳng có tác dụng gì, nhưng với thế giới của bọn anh, chúng là vật chứa năng lượng cấp A cực kỳ hiếm có.”
“Chỉ cần một cái là đủ để anh hồi phục một phần ba tinh thần lực, trên chiến trường đã đủ để chỉ huy côn trùng cơ giới giết sạch đám côn trùng khổng lồ kia.”
Ôn Chỉ cảm giác hơi thở nóng hổi phả nơi gáy, ngưa ngứa, phía sau tai cũng nóng bừng.
Cô không kìm được co cổ lại, trước mắt vẫn là một mảng đen, nơi chóp mũi thoang thoảng mùi hương tuyết tùng lạnh mát từ bàn tay anh.
Cô khẽ hỏi: “Nổ xong chưa?”
Quyền Uyên đảo mắt một vòng, xác định không còn côn trùng khổng lồ nào sống sót mới không nỡ rút tay về.
“Hết rồi.”
Ôn Chỉ mở mắt ra, liền thấy nhờ có lá chắn năng lượng bảo vệ mà bên cạnh chỉ còn sót lại một chiếc máy thu ngân nguyên vẹn, những chỗ khác của cửa tiệm nhỏ đều biến thành phế tích.
Trong không khí còn lơ lửng từng tầng sương đỏ, rơi xuống đất hóa thành bột đỏ, rõ ràng là thi thể bầy côn trùng bị nổ tung.
Cô lẩm bẩm:
“Công nghệ của tương lai thật quá ghê gớm.”
Những con côn trùng cơ giới màu trắng nhỏ xíu, chỉ cần kích hoạt khẽ thôi đã có thể biến hàng vạn côn trùng đa chân khổng lồ thành tro bụi!
Nếu có thể mang về nộp cho quốc gia, đó hẳn là vũ khí đỉnh cấp giết người trong vô hình, trong nháy mắt đã có thể dọa kẻ địch đến mức đầu hàng!
Quyền Uyên kéo cô đứng dậy, trong mắt mang theo áy náy:
“Xin lỗi, anh phá hỏng cửa tiệm của em rồi. Hiện giờ đang ở chiến trường, anh không có đủ tiền, e là không thể bồi thường cho em.”
“Tài khoản trước đây em đưa cho anh giờ không dùng được nữa, em cho anh một tài khoản hiện tại đi.”
“Đợi đánh xong với tộc côn trùng, anh sẽ chuyển cả tiền hàng lẫn tiền bồi thường cửa tiệm cho em.”
Cơ thể Ôn Chỉ hơi cứng lại, khẽ cắn nhẹ môi.
Cô vốn không thuộc về thế giới tương lai này, lấy đâu ra tài khoản? Tiền chắc cũng không thể chuyển vào tài khoản trên Trái Đất của cô.
Hơn nữa cô cũng không biết cửa tiệm tồn tại trong đầu mình là tự động sửa chữa hay cần cô dùng cách khác để sửa.
Ôn Chỉ đáp:
“Bây giờ tôi không có tài khoản.”
Thấy cô nhíu chặt mày, Quyền Uyên chợt nhớ ra một thứ, ánh mắt khẽ động, vội ấn chiếc nút màu tím ở vị trí tim.
Một khoang hộp cỡ nắm đấm bỗng bật ra như ngăn kéo.
Ôn Chỉ tò mò nhìn sang, thấy trong hộp đặt một chiếc túi màu đen.
Quyền Uyên lấy túi ra, đưa đến trước mặt Ôn Chỉ, cẩn thận thăm dò:
“Trước đây em nói với anh là thứ này ở chỗ các em rất có giá, bảo anh mang nó theo lên chiến trường. Em xem cái này có thể trừ vào tiền được không?”
Ôn Chỉ mở chiếc túi đen, một viên kim cương trắng to bằng trứng ngỗng hiện ra trước mắt.
Dưới ánh sáng, viên kim cương trong suốt không chút tạp chất, độ cứng cũng đạt mức hoàn hảo.
Đây là một viên kim cương trắng tự nhiên, đỉnh cấp thuần khiết!
Bên cạnh, Quyền Uyên còn đang nhíu mày:
“Hòn đá này hoàn toàn không có giá trị. Dùng nó để đổi lấy ba vật chứa năng lượng cấp A thì quá thiệt cho em.”
“Tuy em đã bảo nhất định phải dùng hòn đá này để giao dịch với em, nhưng chênh lệch giá trị quá lớn. Hay là đừng đổi nữa? Đợi lần sau gặp lại, anh bù tiền cho em.”
Nói xong, anh vươn bàn tay thon dài định lấy lại viên kim cương trong tay Ôn Chỉ.
Ôn Chỉ thấy vậy lập tức siết chặt viên kim cương trong tay, mỉm cười:
“Ai nói là không đáng? Là lãi đẫm đấy. Tôi rất thích viên đá này!”
Dùng ba con ốc vít rỉ sét để đổi một viên kim cương to bằng trứng ngỗng, người bình thường cũng biết cái nào đáng giá hơn!
Nếu mang viên kim cương này về nhà, bán đi một cái, cho dù trả sạch mấy chục triệu tiền cờ bạc của ông cha ruột, cô vẫn thành phú bà có trăm triệu!
Nghĩ đến cuộc sống tươi đẹp về sau, khóe mặt Ôn Chỉ không kìm được ý cười, bỗng liếc thấy chiếc máy thu ngân bên cạnh, trên màn hình hiện lơ lửng mấy chữ.
[Xin mời chủ tiệm trong vòng một phút, hoàn tất giao dịch trao đổi hàng hóa.]
Cô nheo mắt, nói với Quyền Uyên:
“Tôi chấp nhận lời xin lỗi của anh, cũng đồng ý giao dịch với anh. Nhưng nói trước, sau khi giao dịch thành công thì không ai được phép hối hận!”
Thấy cô thích hòn đá phổ biến khắp nơi ấy đến vậy, trong đôi mắt vàng kim của Quyền Uyên thoáng hiện vẻ nghi hoặc, sau đó là nụ cười nhẹ nhõm.
“Chỉ cần em không hối hận, anh tuyệt đối sẽ không hối hận.”
Ôn Chỉ lập tức xoay người vào sau quầy thu ngân, nói với Quyền Uyên:
“Anh đưa tôi một con ốc vít, tôi quét sản phẩm.”
Quyền Uyên mở lòng bàn tay, lộ ra con ốc vít rỉ sét bên trong.
Ôn Chỉ nhấc súng quét, nhắm vào hàng hóa quét một cái.
Tích。
Thông tin hàng hóa truyền lên màn hình trung tâm: bên trái là hình ba con ốc vít, ở giữa là một dấu “=”, bên phải nhấp nháy một dấu “?”.
Ôn Chỉ nhướng mày, lại giơ súng quét nhắm vào viên kim cương trong tay.
Ngay giây sau, màn hình thay đổi, hình viên kim cương thế chỗ dấu hỏi.
Tích tích tích。
Sau ba tiếng liên tiếp, trên màn hình máy hiện bốn chữ—
[Giao dịch thành công.]
Ôn Chỉ thở phào, đuôi mắt ẩn ý cười, bảo anh:
“Giao dịch thành công rồi.”
Đồng thời, cô phát hiện mô hình cửa tiệm trong đầu mình từ màu xám bỗng nhảy vọt thành màu tím rực rỡ.
Cô không nghĩ ngợi, lập tức dùng ý thức chạm vào.
Mô hình cửa tiệm khẽ lắc.
Tiếp đó, Ôn Chỉ cảm thấy cơn choáng đảo dữ dội, môi trường xung quanh bắt đầu biến đổi trong chớp mắt.
Cô còn chưa kịp nói với Quyền Uyên một câu, cả cơ thể đã chúi về phía trước, hoàn toàn mất ý thức, rơi vào bóng tối.
Còn Quyền Uyên ở lại, nhìn Ôn Chỉ còn sống sờ sờ giây trước, giây sau lại như dữ liệu lỗi mã, đột ngột biến mất giữa không trung.
Biến mất cùng cô còn có cả cửa tiệm nhỏ đã hóa thành phế tích.
Chỉ còn sót lại một câu máy móc lay động trong gió lạnh thấu xương:
“Hoan nghênh ghé thăm vào lần sau.”
Quyền Uyên thậm chí không có cơ hội nắm lấy cô, chỉ còn lại một mình đứng giữa chiến trường tộc côn trùng trong gió rét buốt.
Anh cúi đầu nhìn con ốc vít trong lòng bàn tay, trong đáy mắt sâu thẳm giấu một nỗi đau khó hiểu.
Rồi quay về phía khoảng đất trống nơi cửa tiệm từng đứng, trầm giọng thì thầm:
“Ôn Chỉ, lần sau đến sớm một chút, đừng để anh phải đợi thêm nửa tháng nữa.”
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
Team Super Convert
Đọc FULL bộ này chỉ 200 pha lê, mong mọi người ủng hộ ạ <3 <3 <3
11 giờ