Tôi Chỉ Muốn Kiếm Chút Tiền

Chương 7:

Chương trước

Chương sau

“Đây là cà phê Gesha vừa pha.” Tôi thân thiện nhìn Bạch Tiêm Tiêm: “Tiểu thư Bạch có muốn dùng một chút không?”

 

Bạch Tiêm Tiêm mím môi, lắc đầu, Trình Dục ngay lập tức nói: “Cô ấy có việc, tôi đưa cô ấy về.”

 

Hai người đi về phía cầu thang, tôi cũng đi theo.

 

Khi đến khúc quanh, Bạch Tiêm Tiêm đột nhiên dừng lại.

 

Cả người cô ta run rẩy, dáng đứng hơi loạng choạng, sau đó, giọng nói đầy kích động của Trình Dục vang lên: “Tiêm Tiêm, nghe anh giải thích!”

 

Tôi tiến lên phía trước, thấy Bạch Tiêm Tiêm đang nhìn chằm chằm vào giỏ hoa bất tử lớn đặt ở góc hành lang – Đó là giỏ hoa do bạn của Trình Dục gửi tới chúc mừng chúng tôi kết hôn.

 

Trên đó còn có lời chúc mừng và ảnh cưới của tôi với anh.

 

Bạch Tiêm Tiêm quay lại, ngón tay run rẩy chỉ vào tôi, giọng nói đầy kinh ngạc: “Hai người… tại sao lại có ảnh cưới…”

 

Tôi bình tĩnh nói: “Xem ra không thể giấu được nữa rồi.”

 

Trình Dục hoảng hốt, liên tục ra hiệu cho tôi im miệng.

 

Nhưng tôi không làm vậy.

 

Tôi bước tới, thuận tay nắm lấy tay Bạch Tiêm Tiêm, đặt lên ngực mình (cỡ 36D), từ tốn nói: “Suy cho cùng, đây là một chuyện xấu của gia đình, nhưng đến mức này rồi, tôi không thể không giải thích – đúng vậy, tôi và Trình tiên sinh thực sự có quan hệ hôn nhân.”

 

Khuôn mặt Bạch Tiêm Tiêm lập tức cứng đờ, trong nháy mắt, sự kinh ngạc, ấm ức và khó hiểu hiện rõ trên gương mặt cô ta.

 

“Nhưng mà…” Tôi lạnh lùng liếc nhìn Trình Dự: “Chúng tôi là kết hôn hình thức.”

 

Trình Dự: “??????”

 

Bạch Tiêm Tiêm: “??????”

 

Tôi ngước mắt lên, nhìn Bạch Tiêm Tiêm bằng ánh mắt dịu dàng, đầy âu yếm: “Tiểu thư Bạch, cô không cần lo lắng chuyện giữa tôi và Trình Dự. Tôi tuyệt đối sẽ không có cảm giác gì với anh ấy, vì mẫu người lý tưởng của tôi là một người phụ nữ dịu dàng và quyến rũ như cô. Tôi… là một ‘cong’.”

 

Bạch Tiêm Tiêm ngạc nhiên: “Trình tiên sinh, chuyện này là thật sao?”

 

Sắc mặt Trình Dục chuyển từ xanh sang tím, từ tím sang đen, từ đen sang xanh lá, rồi từ xanh lá sang trắng.

 

Cuối cùng, anh nghiến răng, run rẩy thốt lên: “Ừ.”

 

“Nếu cô vẫn chưa tin…” Tôi đưa ngón tay về phía trước.

 

Ngón tay dài, mảnh mai, móng tay sạch sẽ, không có dấu hiệu làm nail.

 

Bạch Tiêm Tiêm bất ngờ cầm lấy tay tôi: “Tôi tin cô!”

 

Trình Dự: “??????????”

 

Tôi ghé sát tai cô ta, nhẹ nhàng nói: “Tiểu thư Bạch, tôi có vài lời muốn nói riêng với cô.”

 

Ngay trước mặt Trình Dự, tôi nắm lấy tay Bạch Tiêm Tiêm, dắt người xuống lầu.

 

Bị bỏ lại trên cầu thang, gương mặt Trình Dục chỉ còn lại màu xanh xám.

 

 

Tôi và Bạch Tiêm Tiêm ngồi trong khu vườn nhỏ.

 

Tôi đưa cô ta một tách cà phê, đi thẳng vào vấn đề: “Tiểu thư Bạch, vừa rồi ở cửa thư phòng, tôi nghe được cuộc nói chuyện giữa cô và Trình tiên sinh, tôi cũng biết khó khăn của cô hiện tại.”

 

Bạch Tiêm Tiêm cẩn thận cầm lấy cốc cà phê: “Chuyện này, quả thật là tôi làm khó Trình tiên sinh rồi.”

 

Tôi mỉm cười: “Anh ấy thấy khó, nhưng tôi lại không nghĩ vậy. Tiểu thư Bạch, cô có thể cân nhắc bán căn nhà đó cho tôi, báo giá đi, chúng ta có thể ký hợp đồng ngay.”

 

Bạch Tiêm Tiêm ngẩng đầu, ánh mắt ánh lên niềm vui bất ngờ: “Thật sao?”

 

Tôi mỉm cười gật đầu.

 

Cô ta thở phào nhẹ nhõm, nở một nụ cười tươi, để lộ hai lúm đồng tiền nhỏ đáng yêu.

 

Người phụ nữ này thật là ngọt ngào chết người. 

 

Nhưng ngay sau đó, cô ta lại lộ vẻ băn khoăn: “Nhưng tại sao cô lại giúp tôi? Trình tiên sinh nói rằng căn nhà của tôi không đáng tiền.”

 

Tôi nắm lấy tay Bạch Tiêm Tiêm, ánh mắt đầy ẩn ý: “Tôi giúp cô, tự tôi có lý do.”

 

Bạch Tiêm Tiêm đỏ mặt trước ánh nhìn thẳng thắn của tôi.

 

Trình Dục đứng bên trong phòng khách, qua tấm kính nhìn chúng tôi, bỗng dập tắt điếu thuốc, bước ra ngoài tiến về phía chúng tôi.

 

“Buông cô ấy ra.” Trình Dục mặt mày khó chịu tiến lên, gần như nhấc Bạch Tiêm Tiêm dậy: “Trễ rồi, cô còn phải đi làm, tôi đưa cô đi.”

 

Tôi đứng dậy: “Trình tiên sinh, thô lỗ như vậy thì không theo đuổi được con gái đâu.”

 

Hết Chương 7:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page