Tình Yêu Mùa Hè

Chương 3

Chương trước

Chương sau

Tôi: 【Aaaa ngưỡng mộ quá!!!】

 

Tôi: 【Sticker động: Đưa tay nựng, bảo bối mềm mại, bảo bối đáng yêu, tôi tăng ca cũng thấy ổn, bảo bối cho tôi nựng chút nào!】

 

Chung Hạ: 【Đừng như vậy, chúng ta mới quen nhau một tháng.】

 

Tôi: 【Xin lỗi bảo bối, sau này tôi sẽ không như vậy nữa.】

 

Chung Hạ: 【Không phải ý đó.】

 

Tôi: 【Vậy ý là gì? Quen thân rồi thì được nựng?】

 

Chung Hạ: 【… Còn tùy tình huống.】

 

05.

 

Tuần trước, Chung Hạ đi công tác.

 

Sau khi trở về, cô ấy tặng tôi một chiếc dây chuyền ngọc trai.

 

Bên ngoài hộp quà, như thường lệ, dán một tờ giấy ghi chú, vẫn là nét chữ mềm mại, thanh thoát đó.

 

【Thấy sợi dây chuyền này, tôi nghĩ chắc rất hợp với cậu, hy vọng cậu thích – Chung Hạ gửi.】

 

Tôi chẳng am hiểu gì về ngọc trai, nhưng vẫn đeo vào với tâm trạng vui sướng. 

 

Hôm sau đến công ty, lập tức bị đồng nghiệp vây quanh.

 

“Đây chắc là ngọc trai biển nhỉ? Độ bóng thật tuyệt vời.”

 

“Hiếm có đấy, mỗi viên đều to tròn, không hề có tì vết.”

 

“Tây Tây, sợi dây này cậu mua ở đâu thế, có link không?”

 

Tôi thật thà trả lời: “Là quà bạn cùng phòng tôi tặng, chắc không có link đâu.”

 

Chị đồng nghiệp nói: “Bạn cùng phòng của em hào phóng thật đấy, sợi này chắc giá phải từ vài chục triệu trở lên, bạn cùng phòng là nam hay nữ thế?”

 

Tôi sờ sợi dây chuyền, cười ngây ngô một lúc, rồi nói: “Là bạn nữ!” 

 

“Cậu ấy tốt lắm, đặc biệt sạch sẽ, việc dọn dẹp nhà cửa hầu như đều là cậu ấy làm, đến cả một sợi tóc rơi cũng không có.” 

 

“Hơn nữa, mỗi lần đi công tác về, cậu ấy đều mua quà cho em. Aaa, cậu ấy thật sự quá tuyệt vời! Em đúng là gặp được bảo bối rồi!”

 

Đồng nghiệp bắt đầu xôn xao bàn luận về ngọc trai.

 

Tôi lén lấy điện thoại ra, nhắn tin cho Chung Hạ:

 

【Bảo bối! Nhớ cậu, nhớ cậu, nhớ cậu!】

 

Chung Hạ: 【Sao vậy?】

 

Tôi: 【Không có gì, chỉ là cảm thấy có cậu thật tốt, hu hu hu.】

 

Chung Hạ: 【Ừ. Bao giờ cậu về?】

 

Tôi: 【Chưa biết nữa, có vẻ hôm nay lại phải tăng ca.】

 

Chung Hạ: 【Vậy à.】

 

Tôi: 【Cậu có chuyện gì cần tìm tôi à?】

 

Chung Hạ: 【Không có.】

 

Tôi: 【Sticker động: Chó nhỏ mệt rã rời】

 

Chung Hạ: 【Chủ nhà cải tạo phòng tắm rồi, lắp thêm bồn tắm. Khi cậu tan làm, nhắn tin cho tôi, tôi sẽ chuẩn bị nước cho cậu.】

 

Tôi: 【Cái gì!!!! Chủ nhà tốt quá!!!! Làm sao bà ấy biết tôi muốn có bồn tắm!!!! Tôi chỉ nói chuyện này với cây xương rồng trong nhà thôi mà!!!】

 

Chung Hạ: 【Ai mà biết được.】

 

Tôi: 【À đúng rồi, bảo bối ơi, cậu giúp tôi lấy cái đuôi thỏ ra được không? Nó ở trong ngăn kéo thứ ba của tủ quần áo.】

 

Chung Hạ: 【Cậu định mặc à?】

 

Tôi: 【Ừm ừm.】

 

Chung Hạ: 【… Mặc cho ai?】

 

Hệ thống thông báo: Đối phương đã thu hồi một tin nhắn.

 

Chung Hạ: 【Xin lỗi, mạo phạm rồi. Đây là tự do của cậu, tôi không nên hỏi.】

 

Tôi: 【Bảo bối, cậu không được nói xin lỗi! Chúng ta không cần cẩn thận với nhau như vậy!! Không phải mặc cho ai cả, tôi tự ngắm thôi, hihi.】

 

Chung Hạ: 【Tự ngắm à?】

 

Tôi: 【Hihi, cậu có muốn xem không? Thân hình tôi đẹp lắm đó! Tôi sở hữu thân thể tuyệt vời nhất trên thế giới!】

 

Chung Hạ: 【Tôi tin.】

 

Chung Hạ: 【Nhưng, tôi xin phép không xem.】

 

Tôi: 【Vậy lần sau nhé! Tôi là kiệt tác của thế giới! /Xoay vòng/】

 

Chung Hạ: 【Về nhà sớm nhé, cô nàng kiệt tác.】

 

  1.  

 

Cuối tháng rồi, thời tiết bắt đầu lạnh.

 

Khi đi ngang qua trung tâm thương mại, tôi thấy khăn quàng cổ đang giảm giá, mua hai cái chỉ tính giá 70%.

 

Thế là không chần chừ, mua luôn hai chiếc.

 

Một chiếc cho bản thân, một chiếc cho Chung Hạ.

 

Chị em đồng lòng, việc gì cũng thành!

 

Sau này khi già đi, chúng tôi có thể quàng khăn quàng cổ chấm bi hồng giống nhau, cùng nhau chụp ảnh kỷ niệm ở các khu du lịch!

 

Khi tôi về nhà, Chung Hạ vẫn chưa về.

 

Thế là tôi treo chiếc khăn lên tay nắm cửa phòng cô ấy.

 

Hết Chương 3.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page