Chương 1:
05/04/2025
Chương 2:
05/04/2025
Chương 3:
05/04/2025
Chương 4:
08/04/2025
Chương 5:
08/04/2025
Chương 6:
08/04/2025
Chương 7:
08/04/2025
Chương 8:
08/04/2025
Chương 9:
08/04/2025
Chương 10:
10/04/2025
Chương 11:
10/04/2025
Chương 12:
10/04/2025
Chương 13:
10/04/2025
Chương 14:
10/04/2025
Chương 15:
10/04/2025
Chương 16:
12/04/2025
Chương 17:
12/04/2025
Chương 18:
12/04/2025
Chương 19:
12/04/2025
Chương 20:
12/04/2025
Chương 21:
12/04/2025
Chương 22:
12/04/2025
Chương 23:
12/04/2025
Chương 24:
12/04/2025
Chương 25:
15/04/2025
Chương 26:
15/04/2025
Chương 27:
15/04/2025
Nàng ấy tất bật xoay quanh ta hết vòng này đến vòng khác, chẳng khác nào một lão nương cẩn thận thái quá.
Ta nhịn không được mà bật cười: “Có chút khoa trương rồi đấy.”
“Chỉ cần công chúa khỏe mạnh, cẩn thận thế nào cũng không quá đâu.”
Nàng ấy hài lòng nhìn ta, còn vỗ tay một cái đầy đắc ý.
Ta chỉnh trang y phục rồi bước ra khỏi lều, Xích Liệt đã đợi bên ngoài từ lâu.
Hắn đã cởi bỏ y phục Thịnh Triều, thay vào đó là trang phục của Địch Nhung.
Cơ thể cường tráng không còn lớp vải che phủ, trông như một tòa núi sừng sững không thể lay chuyển.
“Công chúa, đi thêm năm mươi dặm nữa, chúng ta sẽ đến Địch Nhung.”
Xích Liệt đưa tay về phía ta, khóe môi mang theo nụ cười: “Đi thôi.”
Ngày mười tháng Mười âm lịch, năm Minh An thứ ba mươi hai, ta đặt chân đến lãnh thổ Địch Nhung, hòa thân đến đây, từ nay không còn đường quay lại.
Một cuộc sống mới đang chờ ở phía trước.
Đêm đó, khi ta đang tắm rửa, Xích Liệt khoác áo lỏng lẻo, để lộ nửa bờ ngực vững chãi, ngả người trên giường, không như những lần né tránh trước.
Giữa hai ta chỉ ngăn cách bởi một tấm bình phong, tựa như che đậy tất cả, lại như chẳng che được điều gì.
Văn Âm mặc kín mít, nhưng so với ta còn cảm thấy bất an hơn, cứ thi thoảng lại liếc nhìn tấm bình phong, sau đó đi qua đi lại.
“Ngươi đang làm gì vậy?”
Nàng ấy hạ thấp giọng: “Hôm nay không hiểu sao Tứ hoàng tử cứ nhất quyết ở lại trong phòng đọc sách, ta phải che chắn cho người.”
Ta bật cười không nhịn được: “Ngốc ạ, ta và hắn là phu thê, sớm muộn gì cũng phải thẳng thắn đối diện nhau thôi.”
Hợp tác là hợp tác, hòa thân là hòa thân, hai chuyện này không hề xung đột.
Trước kia đi đường gấp gáp, cũng có thể tạm bỏ qua, nhưng nay đã đến Địch Nhung, làm gì có lý do không viên phòng?
Nghĩ thì thoáng, nhưng đến khi Văn Âm lui ra ngoài, trong lều chỉ còn lại ta và Xích Liệt, mới nhận ra bản thân chẳng thể thản nhiên nổi.
Lớp da thú mềm mại dưới thân dường như cắm đầy kim nhọn, khiến ta ngồi cũng không yên.
“Công chúa.”
“Ừm?”
Một cảm giác căng chặt truyền đến từ đỉnh đầu.
“Đuôi tóc còn ướt.”
Không biết từ khi nào, Xích Liệt đã bỏ sách xuống, cầm một tấm vải dài, chậm rãi lau tóc cho ta.
Khí hậu Địch Nhung lạnh hơn Thịnh Triều rất nhiều, ta vốn chẳng có ý định gội đầu, nhưng tóc dài quá, chỉ cần không để ý một chút liền bị ướt.
Xích Liệt vừa bận tay, miệng cũng không ngơi nghỉ.
“Ba ca ca của ta đóng quân cách vương trướng không xa, hôm nay nhận được tin, ngày mai là có thể trở về. Nếu gặp bọn họ, công chúa không cần để ý thái độ của họ. Nàng là công chúa Thịnh Triều, dù họ không hài lòng, cũng không dám thất lễ với nàng.”
“Ngũ đệ của ta còn nhỏ, tuổi này thì nghịch ngợm hiếu động, rất dễ gây phiền phức. Nếu nó có lỡ vô lễ với công chúa, nàng cứ việc trách phạt thẳng tay.”
Hắn lải nhải không ngừng, lúc này còn giống một lão nương hơn cả Văn Âm.
Dĩ nhiên, một lão nương sẽ không vừa lải nhải vừa cởi y phục của ta ra như vậy.
“Thương tích của công chúa thế nào rồi?”
Hơi thở nóng rẫy phả vào sát bên tai, trời thì lạnh mà ta lại cảm thấy nóng bức lạ thường.
Vết thương của ta, chính hắn là người băng bó.
Xích Liệt vốn không cần câu trả lời.
Trong lều, nến cháy rực rỡ, ta bỗng hối hận vì đã thắp nhiều quá.
Quá sáng rồi.
Trong cơn mơ màng, ta nghĩ như vậy.
…
Cảm giác khó chịu trên cơ thể lên đến đỉnh điểm vào ngày hôm sau, khiến ta chẳng có sức mà ra ngoài diện kiến ba vị hoàng tử mà Xích Liệt nhắc đến.
Địch Nhung không giống Thịnh Triều, không có nhiều quy tắc rườm rà, cũng chẳng có tục vợ mới cưới phải dâng trà cho trưởng bối sau ngày thành thân.
Ta liền nhân cơ hội mà lười biếng, không ra ngoài.
Thời tiết ở Địch Nhung lạnh thấu xương, chỉ có trong lều, bên bếp than hồng là ấm áp nhất.
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
kratos01
Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3
3 ngày