Chương 1:
05/04/2025
Chương 2:
05/04/2025
Chương 3:
05/04/2025
Chương 4:
08/04/2025
Chương 5:
08/04/2025
Chương 6:
08/04/2025
Chương 7:
08/04/2025
Chương 8:
08/04/2025
Chương 9:
08/04/2025
Chương 10:
10/04/2025
Chương 11:
10/04/2025
Chương 12:
10/04/2025
Chương 13:
10/04/2025
Chương 14:
10/04/2025
Chương 15:
10/04/2025
Chương 16:
12/04/2025
Chương 17:
12/04/2025
Chương 18:
12/04/2025
Chương 19:
12/04/2025
Chương 20:
12/04/2025
Chương 21:
12/04/2025
Chương 22:
12/04/2025
Chương 23:
12/04/2025
Chương 24:
12/04/2025
Chương 25:
15/04/2025
Chương 26:
15/04/2025
Chương 27:
15/04/2025
“Những năm qua, ta đã nhiều lần mua hạt giống từ Thịnh Triều, cũng mời nông phu có kinh nghiệm đến đây. Nhưng thổ nhưỡng nơi tái ngoại quá khắc nghiệt, hạt giống hoặc là không nảy mầm, hoặc là chưa kịp chín đã héo tàn.”
Ta mơ hồ đoán được ý đồ của hắn.
“Ngày trước, công chúa từng cải tiến thuật canh nông, khiến sản lượng lương thực tăng gấp bội, dân chúng Thịnh Triều ai nấy đều được no đủ, quả là bậc đại thiện nhân.”
Hắn tháo xuống ngọc ban chỉ trên tay, giống hệt chiếc ban chỉ năm xưa đã trao, đặt vào tay ta.
Thuở ấy nhận lấy ban chỉ, ta trông thấy một cuộc đời mới.
Mà nay, chiếc ban chỉ này lại tựa như sắt nung, nóng bỏng đến khó lòng cầm giữ.
Xích Liệt cúi đầu, trán chạm vào tay ta.
“Công chúa, giữa bách tính với bách tính, mạng nào cũng chẳng có gì sai biệt.”
Hắn hạ giọng, tựa như lời cầu khẩn.
12.
Mỗi năm vào mùa đông, dân không đủ ăn, chết đói vô số, vậy mà bọn Ô Thuẫn cũng đủ sức khiến quân đội Thịnh Triều liên tiếp bại lui.
Nếu có thể no đủ, chẳng ai phải chết vì nạn đói, vậy thì các bộ tộc nơi tái ngoại sẽ đáng sợ tới nhường nào?
Có nên nuôi dưỡng bọn họ để rồi quay đầu công kích Thịnh Triều chăng?
Dẫu cho Địch Nhung chưa từng khai chiến với Thịnh Triều, nhưng với dã tâm của Xích Liệt, sớm muộn gì hắn cũng giao chiến với Ô Thuẫn.
Nếu hắn thắng, Địch Nhung ắt sẽ trở thành đệ nhất bộ tộc nơi tái ngoại, đủ sức mạnh để xâm phạm Thịnh Triều.
Ta hẳn là điên rồi mới có thể nghĩ tới việc ấy.
Cảm xúc cùng lý trí tranh đấu, ta chẳng thể thốt ra nửa lời.
Cuối cùng, chỉ rút tay về, nằm xuống, chẳng muốn nhìn ai nữa.
Trong trướng tĩnh lặng hẳn, Xích Liệt không lên giường, bên cạnh trống trải, lành lạnh.
Lâu ngày không còn mất ngủ, nay lại trằn trọc cả đêm.
Vừa vì những lời đó, lại vừa vì thiếu mất một cái lò sưởi hình người.
Lật qua lật lại, vô tình bắt gặp kẻ nằm dưới đất.
Hắn để trần ngực, nằm trên tấm thảm, không đắp lấy thứ gì.
Nghĩ đến tiết trời giá rét đủ để giết người này, ta bực bội ném xuống một tấm chăn.
“Đa tạ công chúa.”
Chưa từng cảm thấy giọng Xích Liệt lại khó nghe đến vậy.
Bịt tai nhắm mắt, chẳng rõ qua bao lâu mới có thể thiếp đi.
Đến khi tỉnh lại, trên người ta có thêm một tấm chăn, mà Xích Liệt đã chẳng còn trong trướng.
Vòng qua bức bình phong, chỉ thấy Ngũ hoàng tử đoan chính ngồi luyện chữ.
Có lẽ là bị bút pháp tinh diệu của Thập lục đệ kích thích, tuy y vẫn kiếm cớ trốn học, nhưng khi cần thì lại chăm chú hơn hẳn ngày trước.
Ngày tháng cứ thế trôi qua, ta cố tình quên đi chuyện đêm ấy, mà Xích Liệt cũng chưa từng nhắc lại.
Đáng tiếc, chuyện không phải cứ cố tình quên là có thể chưa từng xảy ra.
Ba chín ngày rét đậm, đông chết vô số người.
Tiết y quan vốn cứu một tiểu cô nương, hôm nay lại mang theo một vò rượu tới.
Nàng ấy gầy gò yếu ớt, như thể chỉ cần một cơn gió thổi qua là ngã xuống, một trận tuyết rơi là có thể vùi lấp mất.
Bộ áo lông trên người cũ kỹ bẩn thỉu, thế nhưng lại giữ ấm rất tốt, hiển nhiên là nhặt được y phục của người lớn đem mặc.
Tiểu cô nương ấy tên gọi Đạt Ngõa, chẳng biết nói tiếng Trung Nguyên, giọng lại nhỏ đến nỗi Ngũ hoàng tử gần như phải ghé sát tai vào mới nghe rõ.
Mười ba tuổi, vậy mà chẳng cao hơn Ngũ hoàng tử bảy tuổi được bao nhiêu.
“Công chúa tẩu tẩu, nàng nói rượu có thể làm ấm người, muốn tặng cho tỷ, cảm tạ tỷ đã cứu nàng.”
Ngũ hoàng tử gật gù, lại tiếp lời: “Nàng còn nói… hy vọng có thể lưu lại bên cạnh tỷ, hầu hạ tỷ.”
Người hầu bên ta chẳng hề thiếu, vốn dĩ nên từ chối, chẳng ngờ Văn Âm lại khẽ kéo góc áo ta.
“Công chúa, phụ mẫu nàng mấy năm trước đều chết trong chiến loạn giữa các bộ tộc, người lớn duy nhất trong nhà cũng vừa qua đời mấy ngày trước, chỉ còn lại nàng cùng đệ đệ năm tuổi.”
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
kratos01
Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3
3 ngày