Chương 1:
05/04/2025
Chương 2:
05/04/2025
Chương 3:
05/04/2025
Chương 4:
08/04/2025
Chương 5:
08/04/2025
Chương 6:
08/04/2025
Chương 7:
08/04/2025
Chương 8:
08/04/2025
Chương 9:
08/04/2025
Chương 10:
10/04/2025
Chương 11:
10/04/2025
Chương 12:
10/04/2025
Chương 13:
10/04/2025
Chương 14:
10/04/2025
Chương 15:
10/04/2025
Chương 16:
12/04/2025
Chương 17:
12/04/2025
Chương 18:
12/04/2025
Chương 19:
12/04/2025
Chương 20:
12/04/2025
Chương 21:
12/04/2025
Chương 22:
12/04/2025
Chương 23:
12/04/2025
Chương 24:
12/04/2025
Chương 25:
15/04/2025
Chương 26:
15/04/2025
Chương 27:
15/04/2025
“Ta biết mà, Thịnh Triều ai cũng thích đọc sách. Nhưng tuyệt đối không có đứa trẻ nào thích đọc sách!”
“Đó chỉ là suy nghĩ của ngươi thôi.” Ta khẽ phe phẩy phong thư trong tay: “Đệ đệ của ta rất thích đọc sách.”
Bức thư này đến từ Lạc Dương xa xôi, do Thập Lục đệ viết.
Mười mấy trang giấy dài dằng dặc, toàn là những chuyện lớn nhỏ trong cung sau khi ta rời đi.
Trẻ con nói chuyện luôn dài dòng lộn xộn, may mà tên nhóc kia viết chữ rất đẹp, nếu không, e rằng ta đã hoa mắt chóng mặt mà bỏ cuộc.
Na Bố cầm một trang thư lên xem, sắc mặt không thể tin nổi.
“Hắn… hắn… hắn bao nhiêu tuổi?!”
“Nhỏ hơn ngươi ba tháng.”
Na Bố chịu đả kích sâu sắc, liền chăm chỉ học hành được hai ngày.
Sang ngày thứ ba, y lập tức lăn ra đất ăn vạ.
“Ta đã học mười bảy ngày rồi! Để ta nghỉ một ngày đi mà!”
“Công chúa tẩu tẩu! Tha cho ta đi! Chỉ một ngày thôi! Hôm nay giết bò giết cừu, đến muộn là hết phần đó!”
Nói đến đây, chẳng biết y nghĩ đến chuyện gì, mắt bỗng sáng rực lên.
“Công chúa tẩu tẩu! Hay người đi cùng ta đi! Người đến Địch Nhung lâu như vậy rồi, mà còn chưa ra khỏi lều, không thấy chán sao?”
Ngũ hoàng tử học hành không giỏi, nhưng được cái miệng rất lanh lợi.
Cuối cùng, ta bị y thuyết phục.
Vừa bước ra khỏi lều, một cơn gió lạnh buốt quét qua, ta chợt có chút hối hận, nhưng lại không muốn thất hứa.
Ngũ hoàng tử vừa ra khỏi lều, lập tức như con ngựa hoang xổ lồng.
“Công chúa tẩu tẩu, thịt bò cừu vừa giết xong là ngon nhất! Nếu hôm nay người không ăn được, mùa đông này chỉ có thể ăn thịt đông lạnh thôi!”
“À, ta quên mất, Tứ ca chắc chắn sẽ để dành thịt tươi cho người rồi. Nhưng mà giết bò cừu cũng rất thú vị đó! Năm nay ta nhất định sẽ giành được một cái chân cừu…”
Na Bố lại bắt đầu thao thao bất tuyệt.
Chưa biết giết bò cừu có gì thú vị, nhưng ánh mắt tò mò của người Địch Nhung trên đường đi ta thì đã cảm nhận được rất rõ.
Phần lớn bọn họ chỉ là quan sát, chẳng có ác ý gì.
Khi họ nhìn ta, ta cũng len lén nhìn họ.
Chỉ là những bách tính bình thường mà thôi, có điều, so với dân Thịnh Triều, gương mặt họ đầy gió sương hơn, cuộc sống cũng vất vả hơn nhiều.
Phía xa truyền đến âm thanh huyên náo, Na Bố bỗng hét to một tiếng, rồi lập tức buông tay ta mà lao vút đi.
Khung cảnh chưa từng thấy bao giờ hiện ra trước mắt.
Cái rét của mùa đông dường như bị tách biệt khỏi nơi này.
Dưới trời giá lạnh, đám nam nhân cởi trần, kẻ thì vây bắt cừu, kẻ thì giết bò.
Đám nữ nhân thành thạo lột da, xẻ thịt, chia phần một cách có quy củ.
Lũ trẻ ríu rít vây quanh, chuẩn bị sẵn sàng để cướp thịt.
Giữa đám đông, ta trông thấy Xích Liệt.
Hắn giơ đao, vung tay hạ xuống, máu cừu văng tung tóe lên người.
Giơ cao một cái chân cừu, hướng ánh mắt về phía đám trẻ con đầy háo hức.
Dòng máu đỏ tươi chảy dọc theo vân thịt, nhỏ xuống cánh tay rắn chắc của hắn.
Những câu hò hét bằng ngôn ngữ xa lạ vang lên bên tai, ngay khi Xích Liệt thả tay, đám trẻ như phát điên mà lao tới.
Chân cừu chỉ có một, chỉ có một đứa trẻ giành được nó.
Chúng xô đẩy, tranh giành, đánh đấm lẫn nhau.
Có kẻ ăn đấm, có kẻ chảy máu.
Người xung quanh nhìn cảnh tượng ấy một cách bình thản, không ít bà mẹ còn cổ vũ cho con mình.
Họ tôn sùng vũ lực.
Còn ta, không thể nhìn nổi cảnh tượng này, chỉ đành quay mặt đi.
Dù sao cũng chỉ là lũ trẻ giành thịt, chẳng ảnh hưởng gì nhiều.
Bò cừu vẫn tiếp tục bị giết mổ, không ít nữ nhân đã xách giỏ đến nhận phần thịt của mình.
Có người đưa cho ta và Văn Âm mỗi người một cái giỏ, vừa làm động tác tay, vừa nói gì đó mà chúng ta không hiểu.
Phần lớn người Địch Nhung không biết nói tiếng Trung Nguyên, mà chúng ta đương nhiên cũng không hiểu ngôn ngữ tái ngoại.
Đám đông vẫn di chuyển.
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
kratos01
Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3
3 ngày