Chương 1: Xuyên qua – Quán lẩu đã không còn 1
20/04/2025
Chương 2: Xuyên qua – Quán lẩu đã không còn 2
20/04/2025
Chương 3: Đại tướng quân 1
20/04/2025
Chương 4: Đại tướng quân 2
20/04/2025
Chương 5: Đậu hũ Tây Thi
20/04/2025
Chương 6: Đậu hũ Tây Thi
20/04/2025
Chương 7: Vị giác không hợp thì chém đầu
20/04/2025
Chương 8: Vị giác không hợp thì chém đầu 2
20/04/2025
Chương 9: Nữ đầu bếp nhỏ nổi giận
20/04/2025
Chương 10: Nữ đầu bếp nhỏ nổi giận 2
20/04/2025
Chương 11: Miến chua cay
20/04/2025
Chương 12: Miến chua cay 2
20/04/2025
Chương 13: Ai đã đầu độc vào mì?
20/04/2025
Chương 14: Ai đã đầu độc vào mì 2?
20/04/2025
Chương 15: Món đầu sư tử kho
20/04/2025
Chương 16: Món đầu sư tử kho 2
20/04/2025
Chương 17: Mạo nhận công lao
20/04/2025
Chương 18: Mạo nhận công lao 2
20/04/2025
Chương 19: Thực đơn không thích hợp
20/04/2025
Chương 20: Gà hầm hạt dẻ
20/04/2025
Chương 21: Gà hầm hạt dẻ 2
20/04/2025
Chương 22: Hạt dẻ rang đường
20/04/2025
Chương 23: Hạt dẻ rang đường 2
20/04/2025
Chương 24: Nhận nhầm
20/04/2025
Chương 25: Hoành thánh nhân thịt
20/04/2025
Chương 26: Phát hiện bí mật
20/04/2025
Chương 27: Tướng quân ngài quá nghèo!
20/04/2025
Chương 28: Gặp nạn
20/04/2025
Chương 29: Hãm hại
20/04/2025
Chương 30: Anh hùng cứu mỹ nhân
20/04/2025
Chương 31: Lộ tẩy
20/04/2025
Chương 32: Được cứu
20/04/2025
Chương 33: Tỉnh lại
20/04/2025
Chương 34: Mông nở hoa
20/04/2025
Chương 35: Muốn đào mộ
20/04/2025
Chương 36: Khâu nhục
20/04/2025
Chương 37: Đón về nhà
20/04/2025
Chương 38: Nhặt xác
20/04/2025
Chương 39: Đi lao dịch
20/04/2025
Chương 40: Mật thám?
20/04/2025
Chương 41: Dạy nấu ăn
20/04/2025
Chương 42: Vào thành
20/04/2025
Chương 43: Rời khỏi đại doanh
20/04/2025
Chương 44: Đi xem cửa tiệm
20/04/2025
Chương 45: Thái hoàng thái phi
20/04/2025
Chương 46: Lệ phi
20/04/2025
Chương 47: Bỏ vợ
20/04/2025
Chương 48: Khôi phục vị giác
20/04/2025
Chương 49: Vụ án mạng do chân giò hầm nước tương gây ra…
20/04/2025
Chương 50: Tìm vị hôn phu
20/04/2025
Chương 51: Không phải gián điệp
20/04/2025
Chương 52: Đừng có chọc đầu bếp
20/04/2025
Chương 53: Bái sư
20/04/2025
Chương 54: Gian tế
20/04/2025
Chương 55: Thưởng
20/04/2025
Chương 56: Như nhìn thấy ma
20/04/2025
Chương 57: Lập công
20/04/2025
Chương 58: Không có khả năng
20/04/2025
Chương 59: Trần Nhị Cẩu
20/04/2025
Chương 60: Ớt
20/04/2025
Chương 61: Mua thuốc trị thương
20/04/2025
Chương 62: Ân xá
20/04/2025
Chương 63: Bánh bí ngô
20/04/2025
Chương 64: Khách đến nhà
20/04/2025
Chương 65: Kế hoạch ăn chực của đại tướng quân
20/04/2025
Chương 66: Tặng chậu ớt
20/04/2025
Chương 67: Gửi thư
20/04/2025
Chương 68: Sở thích đoạn tụ
20/04/2025
Chương 69: Có nên trèo tường qua không…
20/04/2025
Chương 70: Chỉ cần thao tác đủ xảo quyệt…
20/04/2025
Chương 71: Bánh hoa quế
20/04/2025
Chương 72: Ma ám?
20/04/2025
Chương 73: Kế sách quỷ quái
20/04/2025
Chương 74: Đây là mẫu phi của hắn mà
20/04/2025
Chương 75: Dán bùa
20/04/2025
Chương 76: Phong thị tỏ tình
20/04/2025
Chương 77: Nàng rất thích hắn
20/04/2025
Chương 78: Nàng hãy hủy hôn với Trần Nhị Cẩu
20/04/2025
Chương 79: Nhận bát đĩa
20/04/2025
Chương 80: Gặp thần tượng
20/04/2025
Chương 81: Hắn thích nàng
20/04/2025
Chương 82: Nàng là Khương Ngôn Ý
20/04/2025
Chương 83: Đón Khương phu nhân về
20/04/2025
Chương 84: Xét nhà Sở gia
20/04/2025
Chương 85: Đây không phải A Ý nhà ta
20/04/2025
Chương 86: Trưởng công chúa
20/04/2025
Chương 87: Phong vân
20/04/2025
Chương 88: Lòng rối bời
20/04/2025
Chương 89: Nàng ta vô tội?
20/04/2025
Chương 90: Ớt chín rồi
20/04/2025
Chương 91: Lòng dạ Tư Mã Chiêu
20/04/2025
Chương 92: Hồ Bách Vạn
20/04/2025
Chương 93: Bánh trứng
20/04/2025
Chương 94: Yểu điệu thục nữ!
20/04/2025
Chương 95: Nhà ấm trồng hoa
20/04/2025
Chương 96: Đại trưởng công chúa
20/04/2025
Chương 97:
20/04/2025
Chương 98:
20/04/2025
Chương 99:
20/04/2025
Chương 100:
20/04/2025
Chương 101:
20/04/2025
Chương 102:
20/04/2025
Chương 103:
20/04/2025
Chương 104:
20/04/2025
Chương 105:
20/04/2025
Chương 106:
20/04/2025
Chương 107:
20/04/2025
Chương 108:
20/04/2025
Chương 109:
20/04/2025
Chương 110:
20/04/2025
Chương 111:
20/04/2025
Chương 112:
20/04/2025
Chương 113:
20/04/2025
Chương 114:
20/04/2025
Chương 115:
20/04/2025
Chương 116:
20/04/2025
Chương 117:
20/04/2025
Chương 118:
20/04/2025
Chương 119:
20/04/2025
Chương 120:
20/04/2025
Chương 121: Phong Sóc là hoàng thất
20/04/2025
Chương 122: Phủ nha Tây Châu.
20/04/2025
Chương 123:
20/04/2025
Chương 124:
20/04/2025
Chương 125:
20/04/2025
Chương 126:
20/04/2025
Chương 127:
20/04/2025
Chương 128:
20/04/2025
Chương 129:
20/04/2025
Chương 130:
20/04/2025
Chương 131:
20/04/2025
Chương 132:
20/04/2025
Chương 133: Lưỡng tình tương duyệt
20/04/2025
Chương 134: Món giò heo hầm
20/04/2025
Chương 135: Sao lại cứu ta
20/04/2025
Chương 136: Giò heo hầm
20/04/2025
Chương 137: Khi nào nàng mới nói cho cữu cữu biết
20/04/2025
Trong đầu Khương Ngôn Ý lúc này chỉ còn lại ba chữ: Xong đời rồi!
Doanh kỹ không được tự ý rời khỏi doanh trại, bị vị quân sư này bắt quả tang, còn không biết sẽ bị định tội như thế nào.
Nàng theo bản năng muốn chạy, nhưng lúc này mà chạy, chẳng phải là nhảy xuống Hoàng Hà cũng không rửa sạch được sao?
Chỉ có thể trơ mắt nhìn Phong Sóc sải bước đi tới trước mặt mình.
Phong Sóc luôn lạnh lùng, không hay cười đùa, chỉ cần nhìn hắn đi về phía mình, áp lực tâm lý của Khương Ngôn Ý đã rất lớn.
Phong Sóc liếc mắt nhìn mặt bàn trống trơn, ngay sau đó ánh mắt rơi vào chân giò hầm nước tương trong tay nàng.
Hắn nhíu mày, liếc nhìn đôi môi anh đào của Khương Ngôn Ý dính một chút nước sốt do gặm chân giò, lại nhìn đĩa trên bàn, trong đĩa còn sót lại một ít vụn thịt, nhìn màu sắc, trông rất hấp dẫn.
Hắn như ma xui quỷ khiến lấy từ ống trúc ra một đôi đũa sạch, gắp một miếng thịt vụn nhỏ từ trong đĩa, đưa lên miệng, ăn vào.
Thịt chân giò hầm nhừ, nước sốt đậm đà, thịt nạc từng sợi từng sợi, ăn vào một chút cũng không bị khô. Có lẽ lúc rưới nước sốt đã cho thêm đường, nên sau khi ăn vào có vị ngọt thanh.
Phong Sóc nhấm nháp miếng thịt vụn nhỏ này, trên mặt không có quá nhiều biến hóa, nhưng trong lòng lại dấy lên sóng to gió lớn.
Vị giác của hắn, đã hoàn toàn khôi phục!
Phong Sóc nhìn chằm chằm tiểu đầu bếp mặt mày ngây ngốc dù đã bôi tro bếp cũng không che giấu được, ánh mắt u ám khó hiểu.
Khương Ngôn Ý bị hành động lỗ mãng của hắn dọa đến mức tóc gáy dựng đứng, ngửi thấy mùi rượu nồng nặc trên người Phong Sóc, còn tưởng hắn say rượu mượn rượu làm càn, bèn bưng chân giò muốn nhường chỗ cho hắn.
Ai ngờ, mông nàng còn chưa kịp nhích đi phân nửa, “gã say rượu” bỗng nhiên nắm chặt lấy cổ tay nàng.
Khương Ngôn Ý tưởng rằng hắn muốn chân giò, vội vàng như ném củ khoai lang nóng đưa chân giò cho hắn: “Cho ngươi cho ngươi!”
Phong Sóc: “… Ngồi xuống.”
Hắn đột đột nhiên toát ra khí lạnh toàn thân, Khương Ngôn Ý không khỏi rùng mình một cái.
Rõ ràng là đang ngồi trên ghế dài, nhưng nàng lại cảm thấy như có vô số cây kim thép đang đâm vào mông mình.
Phong Sóc nhìn nàng chằm chằm ánh mắt u ám hồi lâu, trong lòng hắn có muôn vàn nghi vấn, nói: “Nàng đã làm gì với… ta?”
Tại sao chỉ khi đến gần nàng, hắn mới có thể khôi phục vị giác.
Khương Ngôn Ý nghe hắn nói xong liền đau đầu nhức óc.
Tên khốn này chẳng lẽ là bị cô nương mình thích ruồng bỏ, chạy đến đây mua say sao?
Đáng đời, tên háo sắc này cũng có ngày hôm nay!
Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng ngoài mặt nàng lại cười gượng gạo nói: “Ngài nhận nhầm người rồi, ta không phải cô nương làm ngài đau lòng đâu…”
Cô nương?
Làm hắn đau lòng?
Nàng đang nói cái gì vậy?
Sắc mặt Phong Sóc khó coi, khí tức quanh người càng lạnh hơn.
Khương Ngôn Ý chỉ cảm thấy sau lưng lạnh buốt, sợ trong lúc hắn say rượu kích động bóp gãy cổ mình, vội vàng sửa lời: “Là ta là ta… Đều là lỗi của ta, là ta đã đánh cắp trái tim của ngài…”
Càng nói càng hoang đường.
Phong Sóc đen mặt, gân xanh trên trán giật giật: “Câm miệng!”
Khương Ngôn Ý lập tức ngậm miệng, cả người co rúm lại như một con cút.
Bởi vì tiếng quát lạnh lùng của Phong Sóc, không ít thực khách trong đại sảnh tửu lâu đều nhìn về phía này, lại sợ hãi khí thế của hắn, không dám nhìn nhiều, chỉ là động tác ăn cơm đều nhỏ tiếng hẳn đi.
Thực khách bàn bên cạnh là một cô nương mũm mĩm, chỉ nghe được nửa câu sau của Khương Ngôn Ý, giật mình đến mức làm rơi cả viên thịt viên vừa gắp lên bàn, len lén nhìn hai người bọn họ với vẻ mặt khiếp sợ.
Giữa thanh thiên bạch nhật, nam nam lại cởi mở như vậy sao?
Cô nương kia tự cho là mình đã phát hiện ra bí mật gì đó, vị công tử tuấn tú kia sắc mặt âm trầm đáng sợ như vậy, nàng ta sợ đến mức không dám ăn cơm nữa, vội vàng tính tiền rời đi.
Tiểu nhị bận rộn đến mức chân không chạm đất lúc này mới phát hiện Phong Sóc đã xuống lầu, lau mồ hôi lạnh trên trán, vội vàng bưng ấm trà tiến lên: “Thưa ngài, tiểu nhân xin rót thêm trà cho ngài.”
Phong Sóc vốn dĩ vì chuyện của mẫu phi mà trong lòng phiền muộn, bị Khương Ngôn Ý chọc giận như vậy, ngược lại đã xua tan đi phần u ám kia, không còn tâm trạng uống rượu nữa.
Hắn bưng chén trà tiểu nhị vừa rót lên nhấp một ngụm, thưởng thức vị đắng nhẹ trong trà.
Tiểu nhị cười nói: “Gia muốn ăn chút gì không ạ?”
Phong Sóc không có khẩu vị gì, liếc mắt nhìn chân giò bóng loáng trong tay Khương Ngôn Ý, thuận miệng nói: “Lấy chân giò hầm nước tương đi.”
Tiểu nhị vội vàng chạy vào bếp truyền lời.
Khương Ngôn Ý phát hiện hắn nói chuyện bình thường, thầm nghĩ chẳng lẽ đã tỉnh rượu rồi?
Lúc này nàng vô cùng hối hận khi bước vào tửu lâu này, ăn một bữa cơm mà tim đập như ngồi tàu lượn siêu tốc, chân giò trong tay bỗng chốc không còn thơm ngon nữa…
Nàng đặt chân giò đã gặm được một nửa trở lại đĩa, dùng khăn lụa tửu lâu đặc biệt chuẩn bị cho thực khách lau tay, xách theo túi lớn túi nhỏ định chuồn êm: “Ta ăn xong rồi, ngài cứ từ từ dùng…”
Phong Sóc liếc nhìn nàng một cái, không có ý định để nàng đi: “Nàng ra khỏi quân doanh bằng cách nào?”
Chưa đợi Khương Ngôn Ý trả lời, hắn lại nói: “Đầu bếp ở Hỏa Đầu doanh nói nàng xin nghỉ bệnh.”
Khương Ngôn Ý: “…”
Chết rồi!
You cannot copy content of this page
Bình luận