Danh sách chương

Chương 1: Xuyên qua – Quán lẩu đã không còn 1

20/04/2025

Chương 2: Xuyên qua – Quán lẩu đã không còn 2

20/04/2025

Chương 3: Đại tướng quân 1

20/04/2025

Chương 4: Đại tướng quân 2

20/04/2025

Chương 5: Đậu hũ Tây Thi

20/04/2025

Chương 6: Đậu hũ Tây Thi

20/04/2025

Chương 7: Vị giác không hợp thì chém đầu

20/04/2025

Chương 8: Vị giác không hợp thì chém đầu 2

20/04/2025

Chương 9: Nữ đầu bếp nhỏ nổi giận

20/04/2025

Chương 10: Nữ đầu bếp nhỏ nổi giận  2

20/04/2025

Chương 11: Miến chua cay

20/04/2025

Chương 12: Miến chua cay 2

20/04/2025

Chương 13: Ai đã đầu độc vào mì?

20/04/2025

Chương 14: Ai đã đầu độc vào mì 2?

20/04/2025

Chương 15: Món đầu sư tử kho

20/04/2025

Chương 16: Món đầu sư tử kho 2

20/04/2025

Chương 17: Mạo nhận công lao

20/04/2025

Chương 18: Mạo nhận công lao 2

20/04/2025

Chương 19: Thực đơn không thích hợp

20/04/2025

Chương 20: Gà hầm hạt dẻ

20/04/2025

Chương 21: Gà hầm hạt dẻ 2

20/04/2025

Chương 22: Hạt dẻ rang đường

20/04/2025

Chương 23: Hạt dẻ rang đường 2

20/04/2025

Chương 24: Nhận nhầm

20/04/2025

Chương 25: Hoành thánh nhân thịt

20/04/2025

Chương 26: Phát hiện bí mật

20/04/2025

Chương 27: Tướng quân ngài quá nghèo!

20/04/2025

Chương 28: Gặp nạn

20/04/2025

Chương 29: Hãm hại

20/04/2025

Chương 30: Anh hùng cứu mỹ nhân

20/04/2025

Chương 31: Lộ tẩy

20/04/2025

Chương 32: Được cứu

20/04/2025

Chương 33: Tỉnh lại

20/04/2025

Chương 34: Mông nở hoa

20/04/2025

Chương 35: Muốn đào mộ

20/04/2025

Chương 36: Khâu nhục

20/04/2025

Chương 37: Đón về nhà

20/04/2025

Chương 38: Nhặt xác

20/04/2025

Chương 39: Đi lao dịch

20/04/2025

Chương 40: Mật thám?

20/04/2025

Chương 41: Dạy nấu ăn

20/04/2025

Chương 42: Vào thành

20/04/2025

Chương 43: Rời khỏi đại doanh

20/04/2025

Chương 44: Đi xem cửa tiệm

20/04/2025

Chương 45: Thái hoàng thái phi

20/04/2025

Chương 46: Lệ phi

20/04/2025

Chương 47: Bỏ vợ

20/04/2025

Chương 48: Khôi phục vị giác

20/04/2025

Chương 49: Vụ án mạng do chân giò hầm nước tương gây ra…

20/04/2025

Chương 50: Tìm vị hôn phu

20/04/2025

Chương 51: Không phải gián điệp

20/04/2025

Chương 52: Đừng có chọc đầu bếp

20/04/2025

Chương 53: Bái sư

20/04/2025

Chương 54: Gian tế

20/04/2025

Chương 55: Thưởng

20/04/2025

Chương 56: Như nhìn thấy ma

20/04/2025

Chương 57: Lập công

20/04/2025

Chương 58: Không có khả năng

20/04/2025

Chương 59: Trần Nhị Cẩu

20/04/2025

Chương 60: Ớt

20/04/2025

Chương 61: Mua thuốc trị thương

20/04/2025

Chương 62: Ân xá

20/04/2025

Chương 63: Bánh bí ngô

20/04/2025

Chương 64: Khách đến nhà

20/04/2025

Chương 65: Kế hoạch ăn chực của đại tướng quân

20/04/2025

Chương 66: Tặng chậu ớt

20/04/2025

Chương 67: Gửi thư

20/04/2025

Chương 68: Sở thích đoạn tụ

20/04/2025

Chương 69: Có nên trèo tường qua không…

20/04/2025

Chương 70: Chỉ cần thao tác đủ xảo quyệt…

20/04/2025

Chương 71: Bánh hoa quế

20/04/2025

Chương 72: Ma ám?

20/04/2025

Chương 73: Kế sách quỷ quái

20/04/2025

Chương 74: Đây là mẫu phi của hắn mà

20/04/2025

Chương 75: Dán bùa

20/04/2025

Chương 76: Phong thị tỏ tình

20/04/2025

Chương 77: Nàng rất thích hắn

20/04/2025

Chương 78: Nàng hãy hủy hôn với Trần Nhị Cẩu

20/04/2025

Chương 79: Nhận bát đĩa

20/04/2025

Chương 80: Gặp thần tượng

20/04/2025

Chương 81: Hắn thích nàng

20/04/2025

Chương 82: Nàng là Khương Ngôn Ý

20/04/2025

Chương 83: Đón Khương phu nhân về

20/04/2025

Chương 84: Xét nhà Sở gia

20/04/2025

Chương 85: Đây không phải A Ý nhà ta

20/04/2025

Chương 86: Trưởng công chúa

20/04/2025

Chương 87: Phong vân

20/04/2025

Chương 88: Lòng rối bời

20/04/2025

Chương 89: Nàng ta vô tội?

20/04/2025

Chương 90: Ớt chín rồi

20/04/2025

Chương 91: Lòng dạ Tư Mã Chiêu

20/04/2025

Chương 92: Hồ Bách Vạn

20/04/2025

Chương 93: Bánh trứng

20/04/2025

Chương 94: Yểu điệu thục nữ!

20/04/2025

Chương 95: Nhà ấm trồng hoa

20/04/2025

Chương 96: Đại trưởng công chúa

20/04/2025

Chương 97:

20/04/2025

Chương 98:

20/04/2025

Chương 99:

20/04/2025

Chương 100:

20/04/2025

Chương 101:

20/04/2025

Chương 102:

20/04/2025

Chương 103:

20/04/2025

Chương 104:

20/04/2025

Chương 105:

20/04/2025

Chương 106:

20/04/2025

Chương 107:

20/04/2025

Chương 108:

20/04/2025

Chương 109:

20/04/2025

Chương 110:

20/04/2025

Chương 111:

20/04/2025

Chương 112:

20/04/2025

Chương 113:

20/04/2025

Chương 114:

20/04/2025

Chương 115:

20/04/2025

Chương 116:

20/04/2025

Chương 117:

20/04/2025

Chương 118:

20/04/2025

Chương 119:

20/04/2025

Chương 120:

20/04/2025

Chương 121: Phong Sóc là hoàng thất

20/04/2025

Chương 122: Phủ nha Tây Châu.

20/04/2025

Chương 123:

20/04/2025

Chương 124:

20/04/2025

Chương 125:

20/04/2025

Chương 126:

20/04/2025

Chương 127:

20/04/2025

Chương 128:

20/04/2025

Chương 129:

20/04/2025

Chương 130:

20/04/2025

Chương 131:

20/04/2025

Chương 132:

20/04/2025

Chương 133: Lưỡng tình tương duyệt

20/04/2025

Chương 134: Món giò heo hầm

20/04/2025

Chương 135: Sao lại cứu ta

20/04/2025

Chương 136: Giò heo hầm

20/04/2025

Chương 137: Khi nào nàng mới nói cho cữu cữu biết

20/04/2025

Chương 138: Tạ gia

22/04/2025

Chương 139: Nuôi mèo

22/04/2025

Chương 140: Thịt muối

03/05/2025

Chương 141: Cơm niêu lạp xưởng

03/05/2025

Chương 142: Tặng quà

03/05/2025

Chương 143: Mua bếp lò

03/05/2025

Chương 144: Lẩu khô

03/05/2025

Chương 145: Đào góc tường

11/05/2025

Chương 146: Bái phỏng

11/05/2025

Chương 147: Trọng tình nghĩa

26/05/2025

Chương 148: Có trùng hợp hay không?

26/05/2025

Chương 149: Thuyết phục thành công

26/05/2025

Chương 150: Ngại quá ngại quá đi

26/05/2025

Tiểu Trù Nương Ở Biên Quan

Chương 47: Bỏ vợ

Chương trước

Chương sau

Đó là một người đáng thương, nhưng người đáng thương đó bao nhiêu năm nay luôn dẫm lên đầu mình, đứa con trai bà ta sinh ra cũng khiến mình lo lắng hãi hùng mấy chục năm, giờ đây Thái hậu không thể thương hại hoàng thái phi được nữa.

Bà ta lần tràng hạt Phật trên tay, nghĩ đến người đó đã không còn trong cung nữa, trong lòng mới thấy thoải mái: “Thôi bỏ đi, dù sao Khôn Ninh cung đã có rồi, bảo nàng ta hãy dưỡng thai cho tốt, đợi sinh ra Thái tử, những nữ nhân trong hậu cung này, ai còn có thể vượt qua nàng ta?”

Người ở Khôn Ninh cung tự nhiên là Hoàng hậu.

“Ai gia nghe nói hôm nay Khương thượng thư sẽ vào cung thăm ái nữ của ông ta, ngươi báo cho thái giám dẫn đường một tiếng, nhắc nhở ông ta, Khương tần đã vào cung thì phải tuân thủ quy củ trong cung! Là cung phi mà lại ngay cả đến cung Hoàng hậu vấn an sớm tối cũng chưa từng, quả nhiên là lớn mật!

Tàng Kiều điện.

Khương Ngôn Tích ngồi bên giường, tay cầm một chiếc áo màu lam thẫm từ từ thêu.

Dung mạo của nàng ta tuy không tính là quá mức kinh diễm, nhưng rất đằm thắm dễ nhìn, mũi ngọc môi son, thanh tú khả ái.

Da dẻ trắng mịn như sữa bò, nên vài vết xanh tím mờ ám bên gáy đặc biệt chói mắt, mái tóc đen mượt rủ xuống một lọn phía trước, nửa che đi dấu vết ấy, tựa hồ muốn giấu đầu hở đuôi.

Cung nữ thân cận khuyên nàng ta: “Nương nương sớm nên chịu thua Bệ hạ, Bệ hạ yêu thương nương nương ngài nhất.”

Khương Ngôn Tích lạnh lùng: “Ta vì sao phải chịu thua hắn?”

Cung nữ cho rằng nàng ta chỉ mạnh miệng, nói: “Bộ y phục này của nương nương mấy hôm nữa là may xong, bệ hạ thấy rồi, nhất định sẽ rất vui.”

Khương Ngôn Tích đột nhiên buông kim chỉ xuống: “Ai bảo đây là cho hắn?”

Cung nữ vội nhìn ra ngoài, thấy trong điện không có người khác, mới thở phào nhẹ nhõm: “Nương nương, những lời như vậy xin đừng nói lung tung!”

Nàng ta may một bộ áo cho nam nhân, lại không phải cho bệ hạ, chẳng phải là đang chờ mất đầu sao?

Khương Ngôn Tích cười lạnh: “Ta bị hắn bắt vào cung một cách không minh bạch, giờ may bộ quần áo cho cha ta cũng không được sao?”

Cung nữ nghe bộ quần áo này là may cho Khương Thượng thư, mới yên tâm, khuyên: “Nương nương, tính tình sao lại cứng đầu vậy? Lục công tử đã bị giáng chức đến biên quan, nương nương muốn cuộc sống của hắn tốt hơn, thì hãy cố gắng chiều theo bệ hạ đi.”

Nghe lời này, kim trong tay Khương Ngôn Tích đâm thủng đầu ngón tay mà nàng ta cũng không nhận ra đau, giọt máu rỉ ra nhuộm thành một vệt màu sẫm nhỏ trên áo. Nàng nta hắm mắt lại, khóe mắt chảy xuống một hàng thanh lệ: “Là ta hại Lục ca ca…”

Cung nữ sợ tới sắp khóc: “Nương nương, coi như là vì Lục công tử, hay là vì chính nương nương, người hãy quên hắn đi, đừng nhắc đến tên hắn nữa, nếu bệ hạ biết được thì phải làm sao?”

Khương Ngôn Tích nhắm mắt lại như chấp nhận số phận: “Biết đâu, một ngày nào đó chán rồi, hắn sẽ buông tha ta.”

Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng cung nữ bẩm báo, Khương thượng thư đến.

Khương thượng thư mặc quan bào chính tam phẩm màu tím, để râu dài, càng lộ vẻ nho nhã.

Cung nữ vội lui ra ngoài.

Khương Ngôn Tích nhìn phụ thân, khóc nức nở một hồi.

Khóc xong mới nói ra nguyên do thật sự của việc gửi thư mời Khương thượng thư vào cung lần này.

“Phụ thân, mấy hôm trước con vô tình nghe được bệ hạ nổi giận, hình như là Sở gia phạm phải chuyện gì đó, con sợ liên lụy đến người.”

Khương thượng thư nói: “Sở gia giờ chỉ có Tam gia đang làm quan, ông ta nhậm chức ở Vĩnh Châu, có thể có chuyện gì phạm đến tay bệ hạ chứ? Triều đình không ít đại thần họ Sở, con lo lắng quá rồi.”

Khương Ngôn Tích lắc đầu: “Con tận tai nghe bệ hạ nói ba chữ Sở Xương Bình.”

Khương thượng thư không khỏi nhíu mày, nghĩ đến mình còn một đứa con gái đã chết ở Tây Châu, sắc mặt đại biến, chẳng lẽ tên võ phu Sở Xương Bình kia xúc động, chạy đi nhặt xác cho Khương Ngôn Ý?

Ông ta tức giận nói: “Tên võ phu kia, không phải là tức giận nhất thời, muốn kéo tất cả mọi người xuống nước mới cam tâm sao?”

Khương Ngôn Tích trực giác Khương thượng thư có điều gì đó giấu mình, hỏi han tỉ mỉ một hồi, mới biết được chuyện đích muội bị hoàng đế âm thầm đưa đến doanh trại Tây Châu làm doanh kỹ.

Khương thượng thư thở dài một hơi: “Gia môn bất hạnh, đứa con gái ngỗ nghịch đó từ nhỏ đã có tâm địa độc ác, giờ chết rồi mà vẫn làm cho nhà không yên…”

Khương Ngôn Tích cũng không nói tiếp, ngày đó nàng ta bị đích muội tính kế, suýt nữa thất thân với con trai của Công bộ thị lang, ký ức vẫn còn rõ mồn một. Nàng ta vốn tưởng đích muội nhiều lắm cũng chỉ bị cha phạt quỳ từ đường, dù sao bao nhiêu năm nay, mỗi lần mình bị oan ức, hình phạt nặng nhất đích muội nhận cũng chỉ vậy thôi.

Lại không ngờ đích muội lại rơi vào kết cục như thế này.

Khó trách khương Sở thị phát điên.

Nghĩ đến di nương đã qua đời nhiều năm nhưng vẫn thường xuyên bị Khương Sở thị mang ra mắng, Khương Ngôn Tích cũng không biết tại sao mình lại nói ra những lời như vậy: “Cha, nếu bệ hạ thật sự muốn trị tội Sở gia, con sợ sẽ liên lụy đến cha, hay là… Cha hãy cho mẫu thân một phong thư bỏ vợ  đi?”

Khương thượng thư sửng sốt, ông ta và Khương Sở thịkết hôn gần hai mươi năm, tuy quanh năm tranh chấp ồn ào, nhưng ông ta chưa bao giờ nghĩ đến chuyện bỏ vợ.

Khương Ngôn Tích thấy Khương thượng thư mãi không nói, đau khổ cười một tiếng: “Là Tích nhi bất kính rồi, dù sao mẫu thân cũng là mẹ đẻ của Tam đệ, lời này của Tích nhi thiếu suy nghĩ. Nếu Bệ hạ muốn trách cứ người, Tích nhi nhất định sẽ cố gắng chu toàn.”

Khương thượng thư nghĩ đến những năm qua khương Sở thị đối xử khắt khe với Khương Ngôn Tích, lại nghĩ đến trên đường đến đây thái giám đã nhắc nhở ông ta, lập tức đau lòng như cắt.

“Con ta, cha biết con ở trong cung không dễ dàng, những năm qua con ở nhà cũng chịu khổ rồi. Nhưng mẫu thân con giờ thần chí không tỉnh táo, lúc này cha bỏ bà ấy, sẽ khiến người ta chỉ trích sau lưng.”

Khương Ngôn Tích nói: “Tích nhi không khổ, Tích nhi chỉ thấy có lỗi, Tích nhi giờ vào cung rồi, không thể tận hiếu với phụ thân. Phụ thân, Yên Hồng là nha hoàn di nương để lại cho con, giờ đã quá tuổi chỉ hôn rồi, con ở trong cung cũng không chăm lo được cho nàng, trước kia khi mẫu thân tức giận, nàng cũng thay con chịu không ít phạt.”

Khương Ngôn Tích ngước mắt lên: “Phụ thân, giờ con chỉ còn lo lắng cho mỗi Yên Hồng thôi, phiền người khi ở nhà, có thể thay con chăm sóc nàng một chút… Con muốn xin người cho Yên Hồng danh phận di nương.”

Khương thượng thư không ngờ đứa con gái vốn ngoan ngoãn hiểu chuyện lại nói ra những lời này, lập tức quát mắng: “Hồ đồ!”

Giọng Khương Ngôn Tích cũng trở nên cứng rắn: “Yên Hồng ngưỡng mộ người, con cũng không muốn để nàng làm hạ nhân bị sai bảo nữa, người cứ xem như nhà có thêm người ăn không ngồi rồi là được rồi.”

Cuộc nói chuyện này cuối cùng kết thúc trong bất hòa.

Hết Chương 47: Bỏ vợ.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page