Chương 1: Xuyên qua – Quán lẩu đã không còn 1
20/04/2025
Chương 2: Xuyên qua – Quán lẩu đã không còn 2
20/04/2025
Chương 3: Đại tướng quân 1
20/04/2025
Chương 4: Đại tướng quân 2
20/04/2025
Chương 5: Đậu hũ Tây Thi
20/04/2025
Chương 6: Đậu hũ Tây Thi
20/04/2025
Chương 7: Vị giác không hợp thì chém đầu
20/04/2025
Chương 8: Vị giác không hợp thì chém đầu 2
20/04/2025
Chương 9: Nữ đầu bếp nhỏ nổi giận
20/04/2025
Chương 10: Nữ đầu bếp nhỏ nổi giận 2
20/04/2025
Chương 11: Miến chua cay
20/04/2025
Chương 12: Miến chua cay 2
20/04/2025
Chương 13: Ai đã đầu độc vào mì?
20/04/2025
Chương 14: Ai đã đầu độc vào mì 2?
20/04/2025
Chương 15: Món đầu sư tử kho
20/04/2025
Chương 16: Món đầu sư tử kho 2
20/04/2025
Chương 17: Mạo nhận công lao
20/04/2025
Chương 18: Mạo nhận công lao 2
20/04/2025
Chương 19: Thực đơn không thích hợp
20/04/2025
Chương 20: Gà hầm hạt dẻ
20/04/2025
Chương 21: Gà hầm hạt dẻ 2
20/04/2025
Chương 22: Hạt dẻ rang đường
20/04/2025
Chương 23: Hạt dẻ rang đường 2
20/04/2025
Chương 24: Nhận nhầm
20/04/2025
Chương 25: Hoành thánh nhân thịt
20/04/2025
Chương 26: Phát hiện bí mật
20/04/2025
Chương 27: Tướng quân ngài quá nghèo!
20/04/2025
Chương 28: Gặp nạn
20/04/2025
Chương 29: Hãm hại
20/04/2025
Chương 30: Anh hùng cứu mỹ nhân
20/04/2025
Chương 31: Lộ tẩy
20/04/2025
Chương 32: Được cứu
20/04/2025
Chương 33: Tỉnh lại
20/04/2025
Chương 34: Mông nở hoa
20/04/2025
Chương 35: Muốn đào mộ
20/04/2025
Chương 36: Khâu nhục
20/04/2025
Chương 37: Đón về nhà
20/04/2025
Chương 38: Nhặt xác
20/04/2025
Chương 39: Đi lao dịch
20/04/2025
Chương 40: Mật thám?
20/04/2025
Chương 41: Dạy nấu ăn
20/04/2025
Chương 42: Vào thành
20/04/2025
Chương 43: Rời khỏi đại doanh
20/04/2025
Chương 44: Đi xem cửa tiệm
20/04/2025
Chương 45: Thái hoàng thái phi
20/04/2025
Chương 46: Lệ phi
20/04/2025
Chương 47: Bỏ vợ
20/04/2025
Chương 48: Khôi phục vị giác
20/04/2025
Chương 49: Vụ án mạng do chân giò hầm nước tương gây ra…
20/04/2025
Chương 50: Tìm vị hôn phu
20/04/2025
Chương 51: Không phải gián điệp
20/04/2025
Chương 52: Đừng có chọc đầu bếp
20/04/2025
Chương 53: Bái sư
20/04/2025
Chương 54: Gian tế
20/04/2025
Chương 55: Thưởng
20/04/2025
Chương 56: Như nhìn thấy ma
20/04/2025
Chương 57: Lập công
20/04/2025
Chương 58: Không có khả năng
20/04/2025
Chương 59: Trần Nhị Cẩu
20/04/2025
Chương 60: Ớt
20/04/2025
Chương 61: Mua thuốc trị thương
20/04/2025
Chương 62: Ân xá
20/04/2025
Chương 63: Bánh bí ngô
20/04/2025
Chương 64: Khách đến nhà
20/04/2025
Chương 65: Kế hoạch ăn chực của đại tướng quân
20/04/2025
Chương 66: Tặng chậu ớt
20/04/2025
Chương 67: Gửi thư
20/04/2025
Chương 68: Sở thích đoạn tụ
20/04/2025
Chương 69: Có nên trèo tường qua không…
20/04/2025
Chương 70: Chỉ cần thao tác đủ xảo quyệt…
20/04/2025
Chương 71: Bánh hoa quế
20/04/2025
Chương 72: Ma ám?
20/04/2025
Chương 73: Kế sách quỷ quái
20/04/2025
Chương 74: Đây là mẫu phi của hắn mà
20/04/2025
Chương 75: Dán bùa
20/04/2025
Chương 76: Phong thị tỏ tình
20/04/2025
Chương 77: Nàng rất thích hắn
20/04/2025
Chương 78: Nàng hãy hủy hôn với Trần Nhị Cẩu
20/04/2025
Chương 79: Nhận bát đĩa
20/04/2025
Chương 80: Gặp thần tượng
20/04/2025
Chương 81: Hắn thích nàng
20/04/2025
Chương 82: Nàng là Khương Ngôn Ý
20/04/2025
Chương 83: Đón Khương phu nhân về
20/04/2025
Chương 84: Xét nhà Sở gia
20/04/2025
Chương 85: Đây không phải A Ý nhà ta
20/04/2025
Chương 86: Trưởng công chúa
20/04/2025
Chương 87: Phong vân
20/04/2025
Chương 88: Lòng rối bời
20/04/2025
Chương 89: Nàng ta vô tội?
20/04/2025
Chương 90: Ớt chín rồi
20/04/2025
Chương 91: Lòng dạ Tư Mã Chiêu
20/04/2025
Chương 92: Hồ Bách Vạn
20/04/2025
Chương 93: Bánh trứng
20/04/2025
Chương 94: Yểu điệu thục nữ!
20/04/2025
Chương 95: Nhà ấm trồng hoa
20/04/2025
Chương 96: Đại trưởng công chúa
20/04/2025
Chương 97:
20/04/2025
Chương 98:
20/04/2025
Chương 99:
20/04/2025
Chương 100:
20/04/2025
Chương 101:
20/04/2025
Chương 102:
20/04/2025
Chương 103:
20/04/2025
Chương 104:
20/04/2025
Chương 105:
20/04/2025
Chương 106:
20/04/2025
Chương 107:
20/04/2025
Chương 108:
20/04/2025
Chương 109:
20/04/2025
Chương 110:
20/04/2025
Chương 111:
20/04/2025
Chương 112:
20/04/2025
Chương 113:
20/04/2025
Chương 114:
20/04/2025
Chương 115:
20/04/2025
Chương 116:
20/04/2025
Chương 117:
20/04/2025
Chương 118:
20/04/2025
Chương 119:
20/04/2025
Chương 120:
20/04/2025
Chương 121: Phong Sóc là hoàng thất
20/04/2025
Chương 122: Phủ nha Tây Châu.
20/04/2025
Chương 123:
20/04/2025
Chương 124:
20/04/2025
Chương 125:
20/04/2025
Chương 126:
20/04/2025
Chương 127:
20/04/2025
Chương 128:
20/04/2025
Chương 129:
20/04/2025
Chương 130:
20/04/2025
Chương 131:
20/04/2025
Chương 132:
20/04/2025
Chương 133: Lưỡng tình tương duyệt
20/04/2025
Chương 134: Món giò heo hầm
20/04/2025
Chương 135: Sao lại cứu ta
20/04/2025
Chương 136: Giò heo hầm
20/04/2025
Chương 137: Khi nào nàng mới nói cho cữu cữu biết
20/04/2025
Khương Ngôn Ý bị Phong Sóc nhìn chằm chằm đến hoảng hốt, đành lễ phép lại không xa cách cười một tiếng.
Phong Sóc lúc này mới thu hồi ánh mắt, nhìn thoáng những miếng hoành thánh trong bát, vỏ hoành thánh quá mỏng, sau khi nấu xong gần như trong suốt, có thể nhìn rõ phần nhân thịt đỏ au bên trong, viên nào cũng tròn tròn, nhìn là đã muốn ăn.
Nước sốt cũng làm vô cùng tốt, mùi thơm đậm đà, một chút váng dầu cũng không thấy, phía trên chỉ nổi mấy miếng hành thái.
Dù là biết mình không thể nếm ra vị nhưng nhìn hoành thánh ngon như vậy Phong Sóc vẫn muốn ăn thử.
Hắn cầm thìa múc một muỗng lên, vừa bỏ vào miệng, nhất thời cả người cứng đờ.
Ngon!
Mặn!
Thơm!
Hương vị quá rõ ràng, mạnh hơn bất kỳ thứ gì hắn đã nếm mấy hôm trước, Phong Sóc hồi lâu sau vẫn không thể hoàn hồn.
Lập tức, một đôi mắt phượng hẹp dài nhấc lên sóng to gió lớn.
Hắn dùng đũa kẹp một miếng hoành thánh đầy ắp nhân thịt lên ăn, lớp vỏ hoành thánh mềm mịn, nhân thịt bên trong đặc biệt tươi ngon, bởi vì thấm trong nước canh mà hương vị thơm ngon lạ thường.
Phong Sóc không nói nên lời, một hơi đã ăn xong cả bát hoành thánh lớn, nước sốt cũng húp sạch sẽ.
Đây là lần đầu tiên Khương Ngôn Ý gặp một người có thể dùng tốc độ ăn cơm như hổ đói mà vẫn vô cùng ưu nhã.
Nàng nhìn cái bát to trống rỗng, nuốt nước miếng một cái, hỏi: “Ngài còn muốn ăn nữa không?”
Phong Sóc hơi chần chờ chớp mắt một cái, nói: “Không cần.”
Bình thường hắn không ăn sau giờ Dậu, đêm nay xem như phá lệ, mặc dù chỉ ăn lửng dạ nhưng không muốn tiếp tục.
Khương Ngôn Ý lén thở dài một hơi, nàng thật đúng là sợ vị quân sư này mở miệng nói muốn thêm một bát nữa.
Dù sao hắn nhìn mảnh khảnh nhã nhặn còn nàng làm hoành thánh chính là phần cho hai người, hắn ăn đến nước sốt đều không thừa đã khiến nàng líu lưỡi.
Lúc Khương Ngôn Ý còn đang cảm khái thì Phong Sóc bắt đầu tra hỏi: “Hoành thánh này cô làm như thế nào?”
Khương Ngôn Ý nghe hắn hỏi thấy cũng bình thường. Nếu đầu bếp làm đồ ăn ngon, chắc chắn sẽ có thực khách hợp ý rồi hiếu kì với cách làm món ăn.
Nàng nói: “Hoành thánh, nhân thịt heo, chỉ cần gói lại rồi cho vào nồi nấu là được. Hương vị thì đều nằm ở trong nước dùng, là dùng gà mái già và xương ống heo hầm ra.”
Hoả đầu quân bên cạnh muốn thổi phồng trù tài nấu nướng Khương Ngôn Ý, chen miệng nói: “Khương sư phụ mặc dù là đầu bếp mới của Hỏa Đầu doanh nhưng tay nghề rất tốt! Lần đầu tới đã làm tào phớ được Đại tướng quân ban thưởng, sáng nay lúc làm mì cắt đã thể hiện kỹ năng dùng dao cao siêu làm cho mấy sư phụ khác đều nhìn sửng sốt, giữa trưa lại làm thịt viên cũng ngon tuyệt!”
Phong Sóc nghe hoả đầu quân nói xong, trong mắt nhanh chóng như lướt qua gì đó, khóe môi tinh xảo hơi nhếch lên.
Quả nhiên là đi mòn gót sắt tìm không thấy, gặp được chẳng tốn chút công phu.
Ánh mắt của hắn một lần nữa rơi trên người Khương Ngôn Ý, lúc nãy đã dò xét nàng hồi lâu, nhìn như thế nào cũng không quá giống một nữ đầu bếp.
Dù sao người xuống bếp lâu dài thì đôi tay không thể bảo dưỡng trắng nõn như vậy được. Dung mạo xinh đẹp, khí chất xuất trần, cũng không giống như cô nương mà nhà bình thường có thể nuôi ra được. Trên trán có vết thương, còn vừa vặn họ Khương…
Có quá nhiều điểm đáng ngờ, đều mơ hồ hướng về một kết luận.
Chỉ là hiện tại đồ ăn nàng nấu vừa lúc có thể giúp hắn khôi phục vị giác, điều này có chút nhiễu loạn suy nghĩ của Phong Sóc.
Cũng may từ nhỏ hắn đã lớn lên trong hoàng cung ăn thịt người, về sau lại ở trong quân đội lịch luyện nhiều năm, sớm đã có thể làm được cho dù núi Thái Sơn trước mắt có sụp đổ thì mặt vẫn không đổi sắc, giờ phút này vẫn là thái độ thản nhiên: “Nghe có mấy phần ý tứ. Ở đây có giấy bút không? làm phiền viết ra cách làm món này, để ta về phủ bảo đầu bếp làm thử?”
Hoả đầu quân có chút lúng túng nhìn Khương Ngôn Ý một chút, hắn ta làm việc ở Hỏa Đầu doanh đương nhiên biết mỗi một đầu bếp đều vô cùng bảo vệ món ăn sở trường của mình, sẽ không cho người khác học lén.
Hắn ta vốn muốn nói tốt cho Khương Ngôn Ý, làm sao ngờ tới vị quân sư này không hiểu chuyện, trực tiếp hỏi nàng cách làm.
Phong Sóc là hạng người gì, vừa nhìn thấy ánh mắt của tên hoả đầu quân kia liền hiểu ý.
Bây giờ trên người hắn không mang theo bạc, liền tháo xuống khối ngọc dương chi đeo bên hông đặt lên bàn, đẩy về phía Khương Ngôn Ý: “Vật này xem như quà cám ơn.”
Lúc nguyên thân còn là thiên kim phủ Thượng thư, kim ngọc bảo thạch qua tay vô số nhưng cũng chưa từng thấy chất ngọc tốt như dương chi bạch ngọc này. Khương Ngôn Ý nào dám nhận, vội nói: “Dân nữ không dám nhận, mấy món ăn có thể được quân sư để ý là may mắn của dân nữ. Sao có thể nhận vật quý giá của ngài như vậy. Dân nữ lập tức viết công thức cho ngài.”
Cho ngọc bội làm cái gì? Đem đi hiệu cầm đồ đổi tiền còn phải đưa ra ngọc kế lúc mua ngọc, nếu không sẽ bị coi là trộm cắp. Coi như bán được cũng sẽ bị ép giá cực thấp.
Nếu muốn cho thì trực tiếp cho vàng ròng bạc trắng đi!
Khương Ngôn Ý nhanh chóng mang tới giấy bút, gục đầu xuống bàn vừa viết phối công thức nấu ăn vừa phỉ nhổ.
Phong Sóc tựa lưng vào ghế, một tay chống cằm nhìn nữ đầu bếp đối diện đang tô tô vẽ vẽ, ánh mắt lúc sáng lúc tối, không biết suy nghĩ cái gì.
Ngọn đèn lồng treo ở cửa doanh trướng tỏa ra ánh sáng vàng mờ ảo. Một bên mặt Khương Ngôn Ý ánh lên một tầng ánh sáng nhu hòa, nàng cụp mắt viết công thức nấu ăn, vẻ mặt vô cùng tập trung, lông mi cong dài hình quạt khẽ run run.
Đều nói “Mỹ nhân dưới trăng, ngọc dưới đèn”, nhưng ngắm mỹ nhân dưới ánh đèn dường như có một phen phong tình khác.
Lúc chờ Khương Ngôn Ý viết công thức nấu ăn thì Phong Sóc uống một ngụm trà nóng mà hoả đầu quân dâng lên, cũng không phải trà ngon gì, pha cũng không tốt nhưng ít ra hắn nếm được vị trà.
Sau khi vị chát trên đầu lưỡi mất đi thì lại có chút mùi thơm cùng đắng. Khó trách được văn nhân nhã sĩ thập phần ưu ái.
Phong Sóc nhìn dĩa hạt dẻ rang đường đột nhiên cũng sinh ra tâm tư nếm thử.
Thu Quỳ cứ như vậy nhìn vị quân sư trăng thanh gió mát này bốc hạt dẻ rang đường lên ăn không chút do dự liền giật mình.
Thu Quỳ lòng như rỉ máu —— món này vốn là Khương Ngôn Ý định cho nàng ấy.
Cũng may lúc quân sư ăn được nửa dĩa thì Khương Ngôn Ý đã viết xong công thức nấu ăn, Thu Quỳ lúc này trong lòng an tâm một chút. May mắn may mắn, còn nửa dĩa để ăn.
Phong Sóc tiếp nhận tờ giấy Khương Ngôn Ý đưa qua, nhìn thấy chữ viết trên trang giấy, khóe mắt khẽ giật một cái.
Hắn đây là lần đầu tiên thấy có người viết kiểu chữ trâm hoa tiểu khải [1] mà to bằng cái đấu, chữ viết thật sự vụng về mà lại buồn cười.
[1] Trâm hoa tiểu khải: là kiểu viết chữ khải có nét nhỏ, chuyên dùng cho nữ, nét chữ thanh mảnh mỹ lệ; do Vệ Phu Nhân – thư pháp gia đời nhà Tấn sáng tạo ra. Học trò nổi tiếng nhất của bà là Vương Hi Chi, một trong những thư pháp gia vĩ đại nhất Trung Hoa.
Khương Ngôn Ý tự nhiên cũng nhìn ra quân sư vô cùng ghét bỏ chữ viết của nàng, đành ngượng ngùng đứng ở một bên.
Việc này thật sự không thể trách nàng. Nàng là một người hiện đại, căn bản không biết viết bằng bút lông. Nguyên thân lại là một mỹ nhân tục tằng, kiểu chữ duy nhất học qua là trâm hoa tiểu khải, có điều học không tới nơi tới chốn nên mới thành ra thế này.
Phong Sóc nhìn mấy lần, đoán chừng là ngại cay con mắt nên không có nhìn kỹ, nói: “Cô đã không nhận miếng ngọc bội kia thì ngày mai ta sẽ sai người thưởng bạc qua.”
Khương Ngôn Ý nghe vậy mắt lên sáng lên, thầm nghĩ vị quân sư này thật hiểu lòng nàng. Bất quá ngoài miệng vẫn nói: “Quân sư ngài thật sự quá khách khí rồi!”
Phong Sóc nhăn mày, hắn không thích dài dòng, giải quyết dứt khoát nói: “Cứ quyết định vậy đi.”
Lúc đứng dậy hắn nhìn thoáng qua hạt dẻ rang đường hỏi: “Đây cũng là do cô làm?”
Khương Ngôn Ý gật đầu.
Phong Sóc nhân tiện nói: “Gói lại để ta mang về.”
Thu Quỳ ở một bên nghe hắn nói, cả người cũng run lên một cái.
????????????????????????????
Tác giả có lời muốn nói:
Thu Quỳ:…Ô ô ô ô ô ô… Hạt dẻ của ta…
You cannot copy content of this page
Bình luận