Tiểu Thư Đâm Đầu Vào Tường Nam

Chương 2:

Chương trước

Chương sau

Chỉ một cái tên, mà khiến bậc quân tử tu thân dưỡng tính nhất thời mất đi chừng mực.

 

Ta khẽ thở dài trong lòng.

So sánh với nàng ta, ta biết phải lấy gì để đọ đây?

 

  1.  

 

Ba năm trước, mẫu thân qua đời. 

 

A di trở về quê lo tang sự, nhìn thấy dáng vẻ kiêu hãnh của ta liền dẫn ta về kinh thành. 

 

Dưới danh nghĩa tá túc, nhưng thực tế là để ta sống tại phủ Thượng Thư.

 

“Thượng thư chỉ có một đứa con trai, lại là người xuất chúng, tương lai xán lạn. Hắn từ nhỏ đã được nghiêm khắc dạy dỗ, phẩm hạnh chính trực, ra ngoài không tìm hoa vấn liễu, trong nhà cũng chẳng có thông phòng hầu hạ.” 

“Dù phải dùng cách nào, ngươi nhất định phải khiến hắn động lòng. Nếu thành công, ta sẽ giúp hai muội của ngươi tìm được một gia đình tử tế. Còn nếu không, để nhị muội thử, nhị muội không được thì tới tam muội.”

 

Khi ấy, nhị muội mới mười ba, tam muội chỉ vừa tròn mười một. 

 

Lời của A di, nửa khuyên giải, nửa đe dọa.

Bà ấy là thiếp thất, nhiều năm không có con.

 

Đại phu nhân nhà họ Châu qua đời đã lâu, bà ấy mãi chẳng thể được nâng lên vị trí chính thê, nên rất cần người nhà hỗ trợ.

 

Ta đồng ý.

Rốt cuộc, ngay từ lần đầu gặp Chu Kim An, ta cũng đã xiêu lòng.

Một quân tử tao nhã như cây chi lan ngọc thụ, cô nương nào lại không động lòng cơ chứ?

 

Nhưng vấn đề cũng nằm ở đây, y quá mức quân tử.

Ba năm qua, ta dùng đủ mọi cách.

Đ/â/m ng/ự/c vào y, ngã xuống ao, làm ướt y phục, thổi vào tai, ngậm lấy ngón tay y…

Những điều nên làm, không nên làm, ta đều đã thử, nhưng vẫn chẳng thể khiến y có chút bất kính nào đối với ta.

 

Ta từng nghi ngờ rằng y có sở thích khác thường.

Cho đến khi nhìn thấy hắn nói chuyện cùng Nguyễn Tố Tâm, dáng vẻ thận trọng, hai má đỏ ửng, ta mới hiểu ra.

Y không phải không thích nữ nhân, chỉ là không thích kiểu nữ nhân như ta.

 

Y ngưỡng mộ là người đoan trang, phẩm hạnh cao khiết.

Y yêu mến ánh trăng sáng nhất kinh thành – Nguyễn Tố Tâm.

 

Ta chán nản vô cùng.

A di lại chẳng hề để tâm.

“Ta không tin trên đời này có nam nhân không thích dáng vẻ của ngươi. Chu Kim An dù có quân tử đến đâu, cũng vẫn là nam nhân.”

 

Dưới sự thúc ép của a di, ta thất bại hết lần này đến lần khác, nhưng vẫn tiếp tục cố gắng.

 

Trong phủ, ánh mắt của đám hạ nhân nhìn ta ngày càng khinh bỉ, coi thường.

Ngoài phủ, danh tiếng nữ theo đuổi nam chẳng thành của ta đã lan truyền khắp nơi.

Công tử, tiểu thư kinh thành thường lấy ta ra làm trò cười, thậm chí còn đặt cho ta một biệt danh: “Tiểu thư đâm đầu vào tường Nam.”

 

Ta họ Trang, tên Nam Tường.

Ừm, nghe khá hợp đấy chứ.

 

  1.  

 

Chu Kim An tổ chức một buổi yến tiệc trong phủ, mời vài công tử thế gia cùng đồng liêu đến làm thơ đối câu, trong đó còn đặc biệt mời cả Nguyễn Tố Tâm.

 

Nguyễn Tố Tâm được xưng là “Đệ nhất thục nữ kinh thành,” không chỉ dung nhan quốc sắc thiên hương, mà còn nổi danh với tài cầm kỳ thi họa. 

 

Nàng ta nhiều lần biểu diễn tài nghệ tại cung yến, vì vậy quen biết thân thiết với các thế gia lớn, thỉnh thoảng qua lại giao hảo.

 

Ta ôm lòng tò mò muốn gặp vị Nguyễn tiểu thư này, nếu có thể học được đôi chút phong thái của nàng ta, biết đâu Chu Kim An sẽ đối đãi với ta khác đi một chút.

 

Bọn họ đang cao đàm khoát luận trong lương đình, nói cười vui vẻ.

Từ xa nhìn lại, nữ tử duy nhất giữa nhóm, dáng hình tao nhã, tư thái tựa tiên, hiển nhiên là trung tâm của mọi câu chuyện.

 

Ta xách theo một hộp thức ăn, nhẹ bước trên cây cầu nhỏ.

Gió xuân thổi qua, hoa rụng lả tả như mưa, hương thơm thoang thoảng bao quanh.

 

Lương đình đột nhiên trở nên yên lặng, từng ánh mắt đều đổ dồn về phía này, mở lớn đầy ngạc nhiên.

Ta thoáng hoảng sợ, chẳng lẽ đầu tóc hay y phục của mình có vấn đề?

 

Bước tới gần, phớt lờ những ánh mắt ngỡ ngàng như vừa bị kinh diễm bởi cảnh tượng nào đó, ta khẽ cúi người hành lễ, ngượng ngùng nói: “Biểu ca, di mẫu bảo ta mang thêm chút điểm tâm đến, dặn rằng không được sơ suất tiếp đãi các vị quý khách.”

 

Hết Chương 2:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page