Chương 1: Tiểu Thất nhà họ Khương
20/04/2025
Chương 2: Lướt qua
20/04/2025
Chương 3: Vô tình gặp gỡ ở trong núi
20/04/2025
Chương 4: Cơm chay
20/04/2025
Chương 5: Giao phong
20/04/2025
Chương 6: A Ly mất tích
20/04/2025
Chương 7: Thủ đoạn
20/04/2025
Chương 8: Thất thủ
20/04/2025
Chương 9: Nhục nhã
20/04/2025
Chương 10: A Ly đổi chủ
20/04/2025
Chương 11: Đồng thị
20/04/2025
Chương 12: Ý đồ làm mai
20/04/2025
Chương 13: Khương Nam
20/04/2025
Chương 14: Đề phòng phu nhân
20/04/2025
Chương 15: Chọn phe
20/04/2025
Chương 16: Quyền quý
20/04/2025
Chương 17: Lộc Sơn quan học
20/04/2025
Chương 18: Công tử Ngọc Khu
20/04/2025
Chương 19: Không trốn tránh
20/04/2025
Chương 20: Gặp mặt
20/04/2025
Chương 21: Bất mãn
20/04/2025
Chương 22: Chữa trị
20/04/2025
Chương 23: Ăn đậu hủ của thế tử
20/04/2025
Chương 24: Mất hầu bao
20/04/2025
Chương 25: Cứu vãn
20/04/2025
Chương 26: Bao dung và đề phòng
20/04/2025
Chương 27: Mưu tính
20/04/2025
Chương 28: Che chở cho nàng
20/04/2025
Chương 29: Nghe gió mà động
20/04/2025
Chương 30: Vô sỉ
20/04/2025
Chương 31: Bị thương
20/04/2025
Chương 32: Dụng tâm của Khương thất
20/04/2025
Chương 33: Bị phạt
20/04/2025
Chương 34: Phạt thêm hai ngày
20/04/2025
Chương 35: Tự kiểm điểm
20/04/2025
Chương 36: Một viên kẹo ngọt
20/04/2025
Chương 37: Bảo vệ
20/04/2025
Chương 38: Chia xa
20/04/2025
Chương 39: Lên đường
20/04/2025
Chương 40: Bảo vật
20/04/2025
Chương 41: Dự đoán trước tình hình
20/04/2025
Chương 42: Nàng hãy yên tâm
20/04/2025
Chương 43: Bảo vệ Khương gia
20/04/2025
Chương 44: Cầm đèn
20/04/2025
Chương 45: Hầu hạ
20/04/2025
Chương 46: Trợ ngủ
20/04/2025
Chương 47: Dừng chân
20/04/2025
Chương 48: Một bát mì
20/04/2025
Chương 49: Sự việc xảy ra đột ngột
20/04/2025
Chương 50: Chớp mắt một cái
20/04/2025
Chương 51: Người của phủ Triệu Quốc công
20/04/2025
Chương 52: Khởi đầu
20/04/2025
Chương 53: Tai họa ập đến
20/04/2025
Chương 54: Xuân ấm
20/04/2025
Chương 55: Đẹp chỗ nào?
20/04/2025
Chương 56: Ứng phó với hắn hai việc
20/04/2025
Chương 57: Đọc kinh
20/04/2025
Chương 58: Lời chỉ điểm của hắn
20/04/2025
Chương 59: Biến số
20/04/2025
Chương 60: Đột nhập ban đêm
20/04/2025
Chương 61: Cách một lớp cửa sổ
20/04/2025
Chương 62: Mọi thứ đều có ngoại lệ
20/04/2025
Chương 63: Thế tử anh minh
20/04/2025
Chương 64: Hải đường xuân sắc
20/04/2025
Chương 65: Hoa hải đường nở rộ
20/04/2025
Chương 66: Người không thể tránh khỏi
20/04/2025
Chương 67: Vô thức ăn ý
20/04/2025
Chương 68: Dương Liễu Y Y
20/04/2025
Chương 69: Chuyện nhà
20/04/2025
Chương 70: Cân nhắc hai bên
20/04/2025
Chương 71: Gặp gỡ đêm khuya
20/04/2025
Chương 72: Công tử Đan là ai?
20/04/2025
Chương 73: Cuộc trò chuyện đêm khuya ở Lộc Sơn
20/04/2025
Chương 74: Âm thanh của tự nhiên
20/04/2025
Chương 75: Tình ý miên man
20/04/2025
Chương 76: Mỹ ngọc tự nhiên
20/04/2025
Chương 77: Nhìn trúng cái nào?
20/04/2025
Chương 78: Manh mối đầu tiên
20/04/2025
Chương 79: Tuyệt nhiên không nhắc đến
20/04/2025
Chương 80: Cùng du ngoạn (1)
20/04/2025
Chương 81: Cùng du ngoạn (2)
20/04/2025
Chương 82: Du ngoạn cùng nhau (3)
20/04/2025
Chương 83: Du ngoạn cùng nhau (4)
20/04/2025
Chương 84: Cùng du ngoạn (5)
20/04/2025
Chương 85: Khởi đầu của mọi thứ
20/04/2025
Chương 86: Mời Thế tử ăn dưa?
20/04/2025
Chương 87: Niềm tin không cần nói ra
20/04/2025
Chương 88: Bước đầu vào học quán
20/04/2025
Chương 89: Ăn miếng trả miếng
20/04/2025
Chương 90: Có thể chơi xấu mà
20/04/2025
Chương 91: Cách giải quyết
20/04/2025
Chương 92: Nhập học
20/04/2025
Chương 93: Nhập học
20/04/2025
Chương 94: Mơ hồ lo lắng
20/04/2025
Chương 95: Tránh nặng tìm nhẹ
20/04/2025
Chương 96: Cái kết cho kẻ lắm mồm
20/04/2025
Chương 97: Hương Lai Độ
20/04/2025
Chương 98: Yêu ai yêu cả đường đi
20/04/2025
Chương 99: Thế tử hơi thắng một bậc
20/04/2025
Chương 100: Không thể chối cãi
20/04/2025
Chương 101: Sườn núi
20/04/2025
Chương 102: Tiểu Thất cãi lại
20/04/2025
Chương 103: Nàng là ai?
20/04/2025
Chương 104: Làm việc nghiêm túc
20/04/2025
Chương 105: Cùng một người
20/04/2025
Chương 106: Đôi mắt của hắn
20/04/2025
Chương 107: Tia hy vọng le lói
20/04/2025
Chương 108: Cổ vũ nàng
20/04/2025
Chương 109: Ấm lạnh
20/04/2025
Chương 110: Bí mật sâu kín
20/04/2025
Chương 111: Chợt ấm lại lạnh
20/04/2025
Chương 112: Quân tâm hoà thuận vui vẻ
20/04/2025
Chương 113+114: Bỗng chợt nhớ ra
20/04/2025
Chương 115: Như ẩn như hiện
20/04/2025
Chương 116: Dạy học tùy theo năng lực
20/04/2025
Chương 117: Tiểu Thất lại bị phạt
20/04/2025
Chương 118: Chính là điều phiền nhiễu nhất
20/04/2025
Chương 119: Khó chịu
20/04/2025
Chương 120: Liễu ám hoa minh
20/04/2025
Chương 121: Mây tan trăng sáng
20/04/2025
Chương 122: Lời hứa âm thầm
20/04/2025
Chương 123: Bám riết không tha
20/04/2025
Chương 124: Biến cố Khương thị
20/04/2025
Chương 125: Định mệnh an bài
20/04/2025
Chương 126: Ngôi miếu đổ nát
20/04/2025
Chương 127: Ngoại truyện – Kiếp này đã qua (1)
20/04/2025
Chương 128: Phiên ngoại – Kiếp này đã qua (2)
20/04/2025
Chương 129: Ngôi miếu đổ nát (2)
20/04/2025
Chương 130: Ngôi miếu đổ nát (3)
20/04/2025
Chương 131: Ngôi miếu đổ nát (4)
20/04/2025
Chương 132: Vị thế tử nào?
20/04/2025
Chương 133: Tại sao lại khác?
20/04/2025
Chương 134: Khi cừu non gặp sói
20/04/2025
Chương 135: Tinh mắt
20/04/2025
Chương 136: Mưa dầm thấm lâu
20/04/2025
Chương 137: Ai cũng có toan tính
20/04/2025
Chương 138: Sai một ly
20/04/2025
Giờ phút này, Khương Dục đang ôm chặt lấy nàng, người ca ca luôn yêu thương nàng, trước đó dù có lo lắng cho nàng đến đâu, thì cũng chỉ có thể chờ sau khi mọi chuyện đã được giải quyết, mới có thể dỗ dành, an ủi nàng.
Khương Viện đưa tay ôm lấy cổ hắn, cằm tựa vào hõm cổ hắn, khẽ gật đầu. “Muội không sao, A Viện không sao.”
Trong nhà cũng biết chứ, Nhị ca là vậy, cha cũng vậy. Trước mặt Quốc công phủ, Khương gia căn bản không có sức chống đỡ. Nhị ca đã sớm biết âm mưu của Quốc công phủ, tự nhiên không cần phải lo lắng cho sự an toàn của nàng. Người nọ nắm chắc phần thắng, liệu sự như thần, nàng còn có gì không tốt?
Hơn nữa, tôn quý như hắn, sau khi mọi chuyện kết thúc còn đích thân đến thăm hỏi, một người lạnh lùng như vậy mà còn dành cho nàng một lời an ủi, nàng nên biết đủ rồi.
“Nhị ca yên tâm, lúc nãy tuy muội rất sợ, nhưng bây giờ đã không sao rồi. Ngược lại là huynh, đi theo bên cạnh Thế tử, phải cẩn thận, nhất định phải tự lo cho bản thân.”
Hôm nay là nàng tận mắt chứng kiến, sau này, những nguy hiểm như vậy, còn không biết có bao nhiêu nữa.
“Biết là giấu không được muội mà.” Khương Dục xoa đầu nàng, giọng nói dịu dàng lạ thường. “Không trách nhà chúng ta chứ?”
“Không trách.” Cọ cọ mặt vào vai hắn, Thất cô nương lắc đầu.
“Cũng không trách các ca ca giấu muội?”
“Không trách.” Nếu được báo trước, Khương Viện không biết bản thân sẽ như thế nào, nhưng nàng biết nha hoàn bên cạnh nhất định sẽ bị ảnh hưởng, không thể làm việc tự nhiên như thường ngày được.
Người nọ đã tự mình mạo hiểm, thì không cho phép bất kỳ ai mắc sai lầm. Chi bằng lo lắng từ trước, không bằng cứ như bây giờ, cuối cùng cũng chỉ là “giật mình một phen”.
“Cha và các ca ca nhất định biết Quốc công phủ đã chuẩn bị kỹ càng, A Viện không cần phải oán trách vô cớ. Hơn nữa, Nhị ca đừng quên, A Viện cũng là người Khương gia.”
Cánh tay đang ôm nàng của Khương Dục đột nhiên siết chặt, một lúc lâu sau mới khàn giọng vỗ vỗ lưng nàng.
“A Viện không cần phải hiểu chuyện như vậy. Thà rằng muội giống như Ngũ muội, còn hơn là khiến người khác đau lòng thế này.”
Nghe ý của nàng, cho dù lần này gặp phải nguy hiểm, nàng cũng sẽ không oán trời trách đất. Sinh ra trong gia đình như vậy, lại gặp phải thời loạn thế, quả thực là nhà họ đã liên lụy đến nàng.
Khương Dục vốn dĩ định đến an ủi nàng vì áy náy, nhưng không ngờ nàng lại hiểu chuyện như vậy, căn bản không cần hắn an ủi. Cảm giác này rất phức tạp, giống như năm đó, khi biết nàng lén lút lấy bạc, bù đắp cho vị lang trung già yếu về quê vì hắn. Đôi vai nhỏ bé như vậy, lại phải gánh vác trách nhiệm quá sớm.
Khương Dục vừa an ủi vừa đau lòng, càng thêm hiểu rõ, chỉ có hắn đủ mạnh mẽ, mới có thể bảo vệ bảo bối trong lòng mình.
Hai huynh muộinói chuyện xong, trong số binh lính đi theo, một nhóm ở lại để lo việc khác, những người còn lại thu dọn đồ đạc, rất nhanh đã tiếp tục lên đường.
Mưa bên ngoài dần dần tạnh, đi hết con đường núi hẹp dài, Khương Viện liền bảo Xuân Anh đang sợ hãi mở cửa sổ ra, để cho thoáng khí.
Sau cơn mưa, tuy trời chưa hửng nắng, nhưng cũng đã sáng sủa hơn. Nàng sai hai nha hoàn, một người pha trà, một người đọc sách, để phân tán sự chú ý của Xuân Anh và Lục Phù, dần dần, tâm trạng của mọi người trong xe ngựa của Thất cô nương cũng dần ổn định lại.
Chỉ là ở phía Ngũ cô nương, chủ tớ mấy người ôm chặt lấy nhau, nước mắt nước mũi tèm lem. Khương Nhu nắm chặt lấy tay Khương Nam, một khắc cũng không rời. Khiến cho Đại thiếu gia nhà Khương gia rất là khó xử.
Trương Sâm nhìn thấy tất cả, chỉ cảm thấy gương mặt trắng nõn, không son phấn của Thất cô nương bên cửa sổ xe ngựa càng thêm đáng yêu.
Chu Chuẩn cưỡi ngựa đi tuần tra một vòng, vô tình nhìn thấy vẻ dịu dàng trên mặt Trương Sâm. Hắn ta nhìn theo ánh mắt của Trương Sâm, thì thấy Thất cô nương đang bưng chén trà, nhỏ giọng sửa chữa lỗi sai cho nha hoàn đang đọc sách.
Nàng ta đúng là tâm lý thật tốt.
Không hiểu sao, trong lòng Chu Chuẩn đại nhân lại dâng lên một chút khó chịu. Thất cô nương còn nhỏ tuổi như vậy, thế mà đã biết cách quyến rũ nam nhân, thật không nên chút nào. Nha hoàn hầu hạ bên cạnh Thế tử, sao có thể thất lễ như vậy. Quay về phải bảo Quản Húc dạy dỗ nàng ta quy củ của Quốc công phủ cho đàng hoàng.
Bị người khác nhìn chằm chằm với ánh mắt không mấy thiện cảm như vậy, Khương Viện ngẩng đầu lên liền bắt gặp ánh mắt bất mãn của Chu Chuẩn. Nàng đã làm gì mà khiến hắn ta chán ghét đến vậy?
Đoàn xe dừng lại trước một nông trang, nông trang rất lớn, tường được xây bằng đất nện cao ngất. Cánh cửa gỗ dày nặng mở toang, bên ngoài có bốn năm người đang quỳ rạp xuống hành lễ, trên người mặc đồ vải thô.
Người đàn ông trung niên dẫn đầu có khuôn mặt chất phác, lưng hùm vai gấu, bên hông đeo túi nước làm bằng da thú. Đằng sau là một bà lão tóc hoa râm, còn có một người phụ nữ trùm khăn. Cuối cùng là hai đứa trẻ khoảng bảy, tám tuổi, tóc búi củ tỏi, trên mặt lộ rõ vẻ sợ sệt.
Lúc Khương Viện xuống xe, vừa hay nhìn thấy người nọ không giống như mọi khi, hắn kiên nhẫn chờ tất cả mọi người đứng yên vị, sau đó quay đầu lại nhìn nàng một cái, gọi Quản Húc đến dặn dò vài câu, rồi sải bước đi vào trong, coi như không nhìn thấy những người đang quỳ lạy bên ngoài.
Cũng phải, với thân phận của hắn, những người này căn bản không xứng để Thế tử ban cho một câu “bình thân”.
Không chỉ có hắn, mà ngay cả Khương Nam và Khương Dục cũng vậy, Thất cô nương mặc một bộ váy áo tinh xảo, không chút do dự, bước theo sau bọn họ. Trong hoàn cảnh này, có thể bảo vệ Khương gia đã là không dễ dàng rồi, đã sinh ra là tiểu thư khuê các Khương gia, lại còn trải qua một phen nguy hiểm như vậy. Khương Viện chưa bao giờ tỉnh táo hơn lúc này, nhận ra cuộc đời này mình nên sống như thế nào.
“Tiểu thư, Quản đại nhân sai người mang nước nóng vào cho người. Đại nhân nói, phụng lệnh của Thế tử, trước tiên an ủi hai vị cô nương một chút. Người xem giờ có muốn thay y phục không?”
You cannot copy content of this page
Bình luận